TẠ TRƯỜNG NINH TÁI SINH, HẦU PHỦ NÁO LOẠN RỒI!!! - Chương 96: Thánh chỉ đến!!!

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-03 11:06:06
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe , Ngô thị hoảng hồn, tim đập thình thịch.

Chẳng lẽ Tri Nghiễn cũng rời khỏi hầu phủ ?

Nó ngàn vạn đừng hồ đồ như thế!

Người nên cút khỏi hầu phủ là Tạ Trường Ninh mới đúng.

Tần Khai Tễ cũng nghĩ đến khả năng đó, vội vàng hiệu cho Thẩm Tri Tự.

 

"Nhị , đừng kích động, đại ca tin ."

Thẩm Tri Tự bước lên phía , khẽ vỗ vai Thẩm Tri Nghiễn, hiệu cho bình tĩnh .

 

 

Chiêu , từng dùng .

Ngoài khiến bản hối hận, chẳng tác dụng gì hết.

Khi , Tạ Trường Ninh còn gì, mà cũng chẳng nương tay chút nào với .

Huống chi là bây giờ, với nhị , càng thể chút nể tình nào.

 

Tạ Trường Ninh lập tức sai mời đại phu, Giả Liên Ngọc và đứa bé trong bụng nàng , tuyệt đối xảy bất trắc.

Được cha thì ?

Nàng chính là chiếc nón xanh , vĩnh viễn gắn chặt lên đầu Thẩm Tri Nghiễn.

Chỉ cần còn Giả Liên Ngọc và đứa bé , ai dám lấy Thẩm Tri Nghiễn nữa?

Nàng khiến bại danh liệt, vĩnh viễn ngóc đầu dậy .

 

"Phu nhân! Tin vui lớn, tin vui lớn!

Vừa lão phu nhân đột nhiên chuyển biến .

Không chỉ ăn hết một bát cháo, mà cả đầu ngón tay cũng chút cảm giác trở !"

Lúc , Tào ma ma mừng rỡ bước .

 

Ánh mắt Tạ Trường Ninh sáng rực:

"Điều đó ý nghĩa gì?"

Nói xong, nàng về phía Giả Liên Ngọc:

"Chứng tỏ Liên Ngọc và đứa trẻ là phúc tinh của mẫu , họ ở đây, mẫu nhất định sẽ hồi phục."

 

"Nhị đứa bé của .

Nữ nhân  và đứa trẻ  thể giữ , !

Lập tức đưa họ đến trang viên!"

Thẩm Tri Tự vuốt nếp áo, giọng lẫm liệt, sang đám thị vệ lệnh.

 

Tạ Trường Ninh đột nhiên bật :

"Không rõ Thẩm công tử lấy phận gì mà lệnh ở đây?"

 

Dưới ánh mắt của , Thẩm Tri Tự ngẩng cao đầu, thẳng Tạ Trường Ninh:

"Dù Hầu phu nhân nhận là nhi tử, đuổi khỏi Hầu phủ.

vẫn là thế tử của Tĩnh An Hầu phủ.

Chỉ dựa phận đó, mới là thừa kế chính danh của Hầu phủ ."

Hắn đầy khí thế và đĩnh đạc.

 

Tần Khai Tễ và Ngô thị lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Từ hôm nay trở , nắm quyền ở Hầu phủ, sẽ còn là Tạ Trường Ninh độc ác nữa.

Mà là nhi tử họ - Tri Tự.

 

"Còn hành động?

Chẳng lẽ các ngươi kháng mệnh của bản thế tử ?"

Thẩm Tri Tự cau mày quát thị vệ.

 

Đáng tiếc,  một ai để ý đến .

 

Tạ Trường Ninh khẽ thành tiếng:

"Thế tử đúng là oai phong thật đấy."

 

Thẩm Tri Tự vội chắp tay thi lễ với nàng, hạ xuống một cách rõ rệt:

"Tình mẫu tử thể cắt là cắt?

Ta vốn quá căng thẳng với mẫu , nên nhẫn nhịn nhiều.

mẫu kính trọng tổ mẫu.

Còn ngấm ngầm hãm hại huyết mạch của Hầu phủ.

Giờ buộc , gánh lấy trọng trách của hầu phủ.

Xin mẫu đừng trách!

Ta cũng chỉ là ép đến đường cùng.

Nếu , Hầu phủ e rằng sẽ mẫu hủy hoại mất."

 

 

Sau đó,   đầu về phía tộc trưởng và các tông họ hàng:

"Hôm nay, lấy phận thế tử của Hầu phủ, thỉnh cầu tộc trưởng mặt phụ , hưu thư cho mẫu .

Không bất hiếu, mà là mẫu bây giờ còn xứng đáng .

Càng xứng đương gia chủ mẫu của Hầu phủ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-96-thanh-chi-den.html.]

 

Lời dứt, phất tay áo, phịch một tiếng quỳ rạp xuống mặt Tạ Trường Ninh:

"Mẫu xin yên lòng.

nhận là con, vẫn mãi nhận .

rời khỏi Hầu phủ, cũng sẽ phụng dưỡng đến cuối đời,

Tuyệt đối để mẫu cô đơn, nghèo khổ."

 

 

Lời chính nghĩa lẫm liệt, thoạt như thể là con  tình  nghĩa.

 

"Những lời đại ca , cũng chính là điều chúng ."

Thẩm Tri Nghiễn là đầu tiên lên tiếng.

 

 

"Nếu chỉ một trong chúng suy nghĩ , ắt là chúng bất hiếu.

đây là điều tất cả  cùng khẩn cầu.

Không chúng nhẫn, mà là thật sự...  thể nhẫn nữa."

Thẩm Tri Châu lập tức cùng quỳ xuống.

 

Thẩm Tĩnh Thư mắt đỏ hoe :

"Không chúng thương mẫu .

Mà là chúng chỉ cầu một con đường sống."

 

Thẩm Lan Nguyệt cũng ở bên cạnh thừa cơ thổi gió thêm dầu:

"Tộc trưởng, xin thương xót cho mấy đứa nhỏ !"

 

Tộc trưởng sang Tạ Trường Ninh, mặt đầy khó xử:

"Chuyện ..."

 

Trong lòng Tần Khai Tễ và Ngô thị lúc thể sung sướng hơn.

 

 

"Ha ha ha..."

Tạ Trường Ninh bỗng bật lớn, đầy giễu cợt:

"Làm con mà dám cha hưu thư đuổi , thật đúng là chuyện nực nhất thiên hạ!

Thẩm Tri Tự, ngươi đúng là một đứa con hiếu thảo."

Dứt lời, nàng lao lên, vung tay tát mạnh một cái mặt Thẩm Tri Tự.

 

Hứa thị bên cạnh liền bất bình vì nàng:

"Thật là loạn ! Các lấy tư cách gì mà đối xử với Tạ tỷ tỷ như ?"

 

Thẩm Tri Tự chỉ lạnh lùng buông bốn chữ:

"Phu tử tòng tử!"

Hắn Tạ Trường Ninh, cúi đầu thật mạnh, dập đầu xuống đất:

"Ta cũng để mẫu mang tiếng hưu.

Nếu mẫu đồng ý, lập tức sai đưa mẫu đến trang viên.

Như , danh nghĩa của mẫu vẫn là Hầu phu nhân, đổi, cũng sẽ đổi."

 

Một chiêu thật khôn ngoan: lùi để tiến.

Bọn họ lôi cả tộc trưởng và các tông , chẳng qua chỉ ép nàng rời khỏi Hầu phủ mà thôi.

 

 

"Vậy nếu ...   đồng ý thì ?"

Tạ Trường Ninh , nhàn nhạt hỏi .

 

Ánh mắt Thẩm Tri Tự chợt trở nên sắc lạnh:

"Nếu mẫu vẫn cố chấp tỉnh ngộ, thì đành tự đưa đến trang viên."

 

Chưa dứt lời, vài thị vệ từ bên ngoài ùa , rõ ràng là của .

 

"Mẫu , mời!"

Thẩm Tri Tự thong dong bình tĩnh, đưa tay động tác mời.

 

"Ôi..."

Tạ Trường Ninh thở dài một tiếng, thấm đượm tiếc nuối:

"Thật là đáng tiếc."

 

Thẩm Tri Tự cứ tưởng nàng đang về , liền khẽ nhếch môi, nở một nụ đắc ý.

 

 

"THÁNH CHỈ ĐẾN!!!"

Bỗng nhiên, một tiếng hét the thé vang lên như sét đánh giữa trời quang.

 

Loading...