Thẩm Tri Nghiễn sững trong chốc lát, nhanh chóng phản ứng .
Hắn giả vờ như chuyện gì xảy , mắt đỏ hoe, lập tức đuổi hết ngoài.
Đợi đến khi còn ai trong phòng, vội vã xé mở phong thư trong tay.
Ngay đó, khuôn mặt lộ rõ vẻ mừng rỡ đến điên cuồng.
Là đại ca!
Hắn mà, đại ca tuyệt đối sẽ bỏ mặc !
Tại Tê Hà viện:
"Phu nhân, chuyện xong ."
Vừa khi Thẩm Tri Nghiễn nhận thư, Du ma ma liền bước với nụ hài lòng.
Tạ Trường Ninh khẽ cong khóe môi, lạnh:
"Trước tiên giữ thằng ngịch tử , để bọn họ tưởng rằng kế hoạch thành công.
Có như , chuyện kế tiếp mới dễ , đúng ?"
Thật sự nghĩ nàng những mưu đồ ngấm ngầm của Tần Khai Tễ, Ngô thị, và Thẩm Tri Tự ?
---
Trời về khuya mà Thẩm Tri Tự vẫn về.
Bạch Tích Chi lo lắng yên, cầm theo chiếc đèn lồng, ngoài cổng thấp thỏm ngóng trông.
Giờ ... lẽ xảy chuyện?
Nàng mới đợi bao lâu thì một cỗ xe ngựa dừng ngay mặt.
Chưa kịp hỏi gì, Thẩm Tri Tự khiêng xuống.
Người đưa về chính là đồng nghiệp trong Ngự Mã Thương, nhưng khác ở chỗ, là đại sứ, còn Thẩm Tri Tự chỉ là phó sứ.
"Hôm nay mới đến việc, cẩn thận ngựa giẫm lên.
May mà chỉ gãy hai cái xương sườn.
Ta cố định , nhất đừng tự ý động .
Nên mời đại phu tới xem cho chắc."
Nói xong, lập tức rời .
Bạch Tích Chi xong liền sốt ruột sai mời đại phu.
Lúc , Thẩm Tri Tự vẫn tỉnh táo nhưng hai mắt vô hồn, chẳng một lời, như thể mất hồn mất vía.
Bất kể Bạch Tích Chi gì, cũng hề phản ứng.
Toàn dính đầy phân ngựa, suýt khiến Bạch Tích Chi ngất vì mùi hôi nồng nặc.
Nàng cố kìm cơn buồn nôn, tự tay dọn sạch phân ngựa , dùng nước ấm lau lau nhiều , mà mùi hôi vẫn thể tan.
Sau khi đại phu xem xong, xác nhận đúng như lời :
Gãy hai xương sườn, may mà tổn thương nội tạng, chỉ cần uống thuốc đúng giờ, nghỉ ngơi cẩn thận thì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-92-tiec-mung-phan-1.html.]
Thuốc sắc xong, nhưng Thẩm Tri Tự vẫn đờ đẫn, chịu mở miệng uống.
Bạch Tích Chi bất lực, đành khẩn thiết cầu xin:
"Phu quân, xin , đừng dọa ...
Chàng còn và Khiêm Nhi, vì chúng , nhất định gắng gượng lên."
Ánh sáng trong mắt Thẩm Tri Tự lúc mới dần trở .
Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng:
"Tích Chi, sai !
Lẽ nên rời khỏi Hầu phủ.
Nếu ngày đó đoạn tuyệt quan hệ với mẫu , rơi cảnh ."
Đôi mắt đỏ ngầu, đầy căm phẫn:
"Nàng chờ xem, nhất định sẽ đoạt Hầu phủ, cùng tất cả những gì thuộc về !"
Hắn thề: Sẽ bao giờ Ngự Mã Thương nữa!
---
Ngày đại hỷ của Thẩm Tri Nghiễn và Giả Liên Ngọc cuối cùng cũng đến.
Lấy lý do "xung hỉ" cho Tần thị, khắp Hầu phủ trang hoàng rực rỡ, đèn lồng đỏ khắp nơi, khí vô cùng náo nhiệt.
Khách khứa tới lui tấp nập, các trưởng bối và họ hàng Thẩm gia đều mặt đầy đủ.
Hôm nay, Tạ Trường Ninh vận một bộ váy dài dệt chỉ vàng màu đỏ sẫm, đầu đội trang sức vàng khảm hồng ngọc, toát lên vẻ sang trọng và uy nghi.
Nàng ở tiền sảnh, đích tiếp đãi khách khứa.
Tần Khai Tễ và Ngô thị cũng mặt từ sớm.
Vừa thấy họ, Tạ Trường Ninh lập tức nhận .
Tần Khai Tễ bắt gặp ánh mắt nàng, liền một cách đầy ẩn ý.
Còn Ngô thị thì ánh mắt lạnh như băng, lóe lên một tia sát khí.
"Giờ lành đến, mời tân lang tân nương nhập sảnh!"
Tiếng xướng vang lên.
Thẩm Tri Nghiễn và Giả Liên Ngọc vận hỉ phục, sự hộ tống của hạ nhân, từng bước tiến đại sảnh.
Trong lòng Giả Liên Ngọc vô cùng xúc động.
Còn Thẩm Tri Nghiễn thì nét mặt dửng dưng, chỉ liếc Tạ Trường Ninh.
Không đang nghĩ gì, ánh mắt vụt qua một tia lạnh.
Mấy hôm , khi nhận thư của đại ca, trong lòng yên tâm.
Hôm nay, bọn họ chuẩn một món quà bất ngờ dành cho mẫu .
"Nhất bái thiên địa!"
Tiếng chủ lễ vang lên.
Tất cả ánh mắt đều đổ dồn đôi tân nhân.
Hai còn kịp hành lễ...
"Khoan !"
Đột nhiên, Thẩm Tri Tự với gương mặt lạnh lùng, sải bước tiến đại sảnh.
Đi bên cạnh , là Thẩm Lan Nguyệt.