Giọng ...
Thực sự khiến Tạ Trường Ninh day dứt khôn nguôi.
Chẳng là Phương nương - lén lút tư tình giả sơn trong phủ Lỗ Quốc công hôm đó ?
Khi nàng cảm thấy giọng đó quen tai, khi trở về liền nghĩ mãi, nghĩ mấy ngày trời mà vẫn nhớ là ai.
Kiếp , lúc nàng c.h.ế.t hơn năm mươi tuổi, nhiều nhiều chuyện, sớm còn nhớ rõ.
Nàng ngẩng đầu , chẳng là kế thất mà Tể tướng tiền nhiệm Tuyết Hành cưới hai năm ?
Người nhan sắc khuynh thành, dường như họ Thôi.
Nàng nhớ, chính là nhờ Trưởng công chúa mối mới thành mối nhân duyên .
Dù gì thì Tuyết Hành cũng là một lão già ngoài năm mươi tuổi, còn Thôi thị thì đến ba mươi.
Cưới một tiểu kiều thê thế , Tuyết Hành dĩ nhiên nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.
Kiếp , khi Thái tử phế truất, Tuyết Hành góp công nhỏ.
Đủ thấy, gối đầu rỉ tai sức ảnh hưởng cỡ nào.
Thấy Tạ Trường Ninh , Thôi thị hề khách sáo, cũng thẳng thắn nàng:
"Hầu phu nhân chẳng lẽ già đến hoa mắt , ngay cả nhi nữ ruột của mà cũng nhận ?"
Câu tuy mang ý , nhưng ai cũng nhận ý chế giễu bên trong.
Trưởng công chúa kín đáo liếc Thôi thị đầy tán thưởng.
Dưới tay bà, chính là cần những con ch.ó ngoan lời thế .
Người mặt trong tiệc thưởng hoa hôm nay, đều là trong cùng một vòng tròn quan hệ.
Có thể , ai nấy đều từng gặp Thẩm Tĩnh Vân, đặc biệt là sự việc trong phủ Lỗ Quốc Công, ấn tượng về nàng càng sâu sắc.
" ! Ta cũng thấy đây là Tứ tiểu thư của Hầu phủ mà!
Mấy hôm chẳng bệnh mà mất ?
Hóa tin đồn đúng.''
"Hầu phu nhân cũng thật là, con nhi nữ của mắt mà cũng nhận , thể mẫu như ?"
" là một mẫu vô trách nhiệm."
"..."
Những phu nhân mời hôm nay, đều là cận với Trưởng công chúa, lúc đồng loạt cất tiếng.
Một là xác thực phận của Thẩm Tĩnh Vân, hai là nể mặt mà chỉ trích Tạ Trường Ninh, thiêu đổ thêm dầu, cố tình chia rẽ tình mẫu tử giữa hai .
Tạ Trường Ninh khẽ liếc qua bọn họ, đáy mắt hiện lên vẻ chế giễu.
là một lũ chó ngoan.
"Mẫu , kỹ , con thực sự là nữ nhi của mà!
Chẳng lẽ chỉ vì chút hiểu lầm, mà mẫu nhận con nữa ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-85-qua-thuc-khien-nang-day-dut-khon-nguoi.html.]
Nay con chỉ một tâm nguyện, đó là tận hiếu với .
Cầu xin mẫu , vì tấm lòng hiếu thảo của con, đừng tuyệt tình với con như nữa ?"
Thẩm Tĩnh Vân vẻ vô cùng uất ức, dập đầu thình thịch.
Từ đầu đến cuối, nàng từng cảm thấy sai.
Người sai chính là mẫu , chứ nàng.
Thôi thị cầm khăn tay, mà mang chút tình cảm:
"Hầu phu nhân thật cho rằng mắt chúng đều mù cả ?
Cô nương rõ ràng là tứ tiểu thư của Hầu phủ, trẻ con mà, sai lầm là chuyện khó tránh khỏi.
Nhìn xem tứ tiểu thư đau lòng đến mức nào , Hầu phu nhân hà tất tuyệt tình như thế?"
Nói giọng bà sắc như dao:
"Không Hầu phu nhân là đang giận tứ tiểu thư, là khinh thường Trưởng công chúa, cảm thấy Quận vương xứng với tứ tiểu thư?"
Câu , rõ ràng là đào sẵn cái hố cho Tạ Trường Ninh nhảy .
"Bản cung cũng , đúng như Thôi phu nhân , Hầu phu nhân là đang khinh thường bản cung?"
Trưởng công chúa sa sầm nét mặt.
"Trưởng công chúa hiểu lầm , thần phụ tuyệt đối ý đó."
Tạ Trường Ninh lập tức dậy hành lễ.
Sau đó, nàng sang Thẩm Tĩnh Vân đang lóc nức nở:
"Nếu ngươi ngươi là nhi nữ của , , hỏi ngươi: Sinh thần của là ngày nào?"
Vừa dứt lời, tất cả ánh mắt dồn về phía Thẩm Tĩnh Vân.
Câu hỏi chẳng khó gì, là nhi nữ, sinh nhật của mẫu chứ?
Đáy mắt Trưởng công chúa lóe lên tia vui vẻ.
Bà chính là Tạ Trường Ninh công khai nhận nhi nữ ngay tại đây.
Ánh mắt Du ma ma hiện lên vẻ châm chọc.
! Làm nhi nữ sinh thần của mẫu ?
, trừ Thẩm Tĩnh Vân .
Nếu hỏi nàng sinh thần của Tần thị, chắc chắn nàng thể trả lời cần suy nghĩ.
Thẩm Tĩnh Vân bỗng khựng , cố gắng nhớ quá khứ, nhưng nghĩ thế nào cũng tài nào nhớ nổi sinh thần của Tạ Trường Ninh là ngày mấy.
Chỉ mơ hồ nhớ rằng hình như là tháng tám.
Thế là, nàng do dự một chút:
"Sinh thần của mẫu ... là ngày mười bảy tháng tám."
Du ma ma lập tức bước , dõng dạc :
"Vị cô nương nhầm , sinh thần của phu nhân nhà là ngày hai mươi chín tháng tám.
Rõ ràng cô là tứ tiểu thư của chúng , chẳng qua là vài phần giống mà thôi."
"Nếu ngươi thật sự là nhi nữ , thì thể đến cả sinh thần của cũng nhớ nhầm?"
Tạ Trường Ninh lạnh trong lòng, nhưng vẫn gắng ép vài giọt nước mắt, tỏ vẻ uất ức Trưởng công chúa:
"Xin Trưởng công chúa chủ cho thần phụ.
Dù con nhi nữ mất, cũng thể để khác bôi nhọ danh dự của nó như !"