Sáng hôm .
Thẩm Tri Tự cuối cùng cũng đợi chiếu thư bổ nhiệm của .
Trong lòng vô cùng phấn khởi, hai tay run rẩy mở xem.
Giây tiếp theo...
Hắn cảm thấy như sét đánh giữa trời quang.
Bạch Tích Chi để ý đến vẻ mặt khác thường của Thẩm Tri Tự, nàng rướn cổ mà thấy rõ chữ tờ bổ nhiệm, mặt mày đầy hứng khởi hỏi:
"Phu quân, thế nào ?
Chàng như nguyện Bộ Hộ chứ?
Là chức quan gì ?"
Nàng nghĩ, với phận và tài học của Thẩm Tri Tự, ít nhất cũng là Lang trung (chính ngũ phẩm), hoặc Viên ngoại lang (tòng ngũ phẩm), kém lắm thì cũng là Chủ sự (chính lục phẩm).
Dù thì cũng chỉ mới bước quan trường, sợ bắt đầu từ chức nhỏ, vẫn nhiều cơ hội thăng tiến.
Cuộc sống của họ, sắp bắt đầu !
Thấy Thẩm Tri Tự mãi trả lời, Bạch Tích Chi còn tưởng vui quá đến ngớ , bèn khẽ kéo tay áo :
"Phu quân, gì?
Là vì vui quá nên thốt nên lời ?
Triều đình ban cho chức quan chắc chắn nhỏ nhỉ?
Hay là... tứ phẩm?"
Càng nghĩ nàng càng phấn khởi:
"Thiếp gọi chuẩn một bàn thức ăn ngon, hôm nay chúng ăn mừng thật lớn."
đôi mắt Thẩm Tri Tự lúc đỏ rực, gắt gao chằm chằm tờ bổ nhiệm trong tay, m.á.u mắt như sắp trào ngoài.
Hắn đúng là như nguyện bước Bộ Hộ - Ngự Mã Xưởng - Phó sứ!!!
Chức quan phẩm cấp, công việc là nuôi ngựa, trắng , là Bật Mã Ôn.
Là một tên chăn ngựa!!!
Đây là đầu tiên đến một chức quan thấp đến như .
Chắc chắn là do độc phụ Tạ Trường Ninh giở trò.
Tay run lên, tờ bổ nhiệm rơi xuống đất.
"Phu quân, thế?"
Bạch Tích Chi lúc mới phát hiện sự khác thường, còn kịp gì thì Thẩm Tri Tự mạnh tay đẩy .
May nha bên cạnh đỡ kịp, nàng mới ngã.
"Ta tìm tiện nhân đó tính sổ!
Thẩm Tri Tự gầm lên xoay bỏ , như thể sắp liều mạng.
Bạch Tích Chi cũng chẳng còn tâm trí quan tâm đến chắn, cô cúi xuống nhặt tờ bổ nhiệm lên.
"Ngự Mã Xưởng - Phó sứ?"
Nàng thể tin mắt , dụi mắt nhiều mới miễn cưỡng chấp nhận hiện thực:
Thẩm Tri Tự mà phong ... chăn ngựa?
Gọi văn vẻ là "Phó sứ", "Bật mã ôn", nhưng vẫn chỉ là kẻ chăn ngựa.
Một tháng lương, nổi hai lượng bạc ?
Nàng chỉ thấy đầu đau như búa bổ, tưởng nhặt bảo vật, hóa chỉ là cọng cỏ?
Giờ thì rõ, tuyệt đối thể đối đầu với Hầu phu nhân!
Hầu phu nhân mới chính là trụ cột của Hầu phủ.
Nếu Thẩm Tri Tự còn là nhi tử của nàng , dựa Trấn Quốc Công phủ, thì rơi chức quan nhục nhã ?
Hiện tại, Bạch Tích Chi chỉ còn một suy nghĩ duy nhất:
Tương lai mờ mịt, thực sự quá mờ mịt!
---
Tê Hà viện.
"Ha ha ha!!!
Tên tiểu súc sinh chẳng sẽ một bước lên mây đó ?
Nó còn bảo phu nhân cứ chờ mà xem, sẽ khiến phu nhân hối hận.
Nếu nhờ nó, lão nô còn trong Bộ Hộ chức quan như thế, Ngự Mã Xưởng Phó sứ!
Ha ha ha..."
Du ma ma đến mức ôm bụng, ngừng kêu "ôi dào ôi dào":
"Không chịu nổi nữa , c.h.ế.t mất thôi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-79-pho-su-ngu-ma-xuong-dai-nhan.html.]
Tạ Trường Ninh thì điềm nhiên như :
"Lễ mừng mà bảo ngươi chuẩn , xong ?"
Tuy đoạn tuyệt quan hệ, nhưng thiên hạ dễ gì tin điều đó.
Chỉ cần Thẩm Tri Tự còn mang họ Thẩm, thì trong mắt ngoài, vẫn là nhi tử của nàng.
Trấn Quốc Công phủ vốn kết thù nhiều, chỉ dựa Tần Khai Tễ thì chống đỡ nổi?
Chức quan chẳng khác nào một cái tát mặt nàng và phủ Công.
đây cũng chính là cái bẫy để "dẫn rắn khỏi hang".
Quan viên nhúng tay chuyện , nàng đều ghi nhớ rõ ràng, trong đó thiếu kẻ thuộc phe Tứ hoàng tử.
Du ma ma :
"Thưa phu nhân, chuẩn xong, cần sai mang qua cho Phó sứ đại nhân ạ?"
Tạ Trường Ninh lắc đầu:
"Không cần. Hắn sẽ tự đến lấy."
Cổng Hầu phủ.
"Hầu phu nhân, mau đây!"
Thẩm Tri Tự giận dữ gào thét như dã thú mất trí.
Cửa lớn mở .
Du ma ma bước , miệng mỉa:
"Ôi chao, chẳng đây là tân nhậm Phó sứ đại nhân Ngự Mã Xưởng ?
Ngài đến Hầu phủ thật khiến phủ rạng danh!
Không hôm nay đại nhân gì chỉ giáo?"
Giọng thì khách sáo, nhưng ánh mắt tràn đầy chế giễu.
Mấy chữ "Phó sứ Ngự Mã Xưởng" như d.a.o cứa mặt Thẩm Tri Tự.
Hắn mặt đỏ bừng vì giận, hét lớn:
"Gọi Hầu phu nhân đây!
Có bà giở trò nên mới nhận cái chức quan nhục nhã ?"
Du ma ma chép miệng:
"Ấy chết, Phó sứ đại nhân , cơm thể ăn bậy, lời thì thể bừa .
Bổ nhiệm quan viên là do triều đình quyết định, ngài bất mãn thì mà tìm triều đình.
Phu nhân nhà chỉ là nữ nhân hậu viện, gì mà tìm đến?
Ngài đây gào thét, chẳng lẽ là đang bất mãn với bệ hạ?"
Câu ngay lập tức khiến Thẩm Tri Tự nghẹn lời.
Mặt tái xanh đỏ bừng, nhận lỡ lời, vội đổi giọng:
"Bà dám gặp , chính là vì chột !"
Du ma ma nhạt:
"Phu nhân nhà thì gì mà chột ?
Nàng còn đích sai chuẩn lễ mừng để chúc mừng đại nhân như nguyện bước Bộ Hộ đó chứ!
Tin rằng đại nhân nhất định sẽ thích, đây !"
Nói , Du ma ma vui vẻ chỉ tay sang bên cạnh...
---
Tê Hà viện.
Thẩm Tĩnh Thư quỳ gần một canh giờ.
"Mẫu , nữ nhi thật sự sai , dám lấy cái c.h.ế.t uy h.i.ế.p nữa.
Cầu xin mẫu sai mời thái y, nếu mặt nữ nhi sẽ để sẹo mất.
Mẫu , con van , nếu đồng ý, nữ nhi sẽ quỳ mãi ở đây, dậy nữa."
Cứng , nàng đổi sang mềm mỏng.
đáng tiếc, Tạ Trường Ninh ăn mềm cũng chẳng ăn cứng.
Thẩm Tri Nghiễn và Thẩm Tri Châu vẫn đang liệt giường, ai thể giúp.
Đây là cách duy nhất nàng nghĩ .
Tạ Trường Ninh thậm chí thèm liếc mắt , nàng quỳ thì cứ quỳ .