TẠ TRƯỜNG NINH TÁI SINH, HẦU PHỦ NÁO LOẠN RỒI!!! - Chương 246: Vui quá hóa buồn

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-15 09:40:07
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Phó Chỉ khẽ lóe sáng.

Thẩm Dư Bạch cong khóe môi, thật sự tò mò, tiếp theo phụ sẽ thu dọn cục diện thế nào.

 

Dù gì thì, lão cáo già … sắp lộ tẩy .

Theo tính tình của mẫu

Chậc chậc!

 

Tạ Trường Ninh vội vàng bảo thái y đến bắt mạch cho Phó Chỉ.

 

"Khụ khụ…"

Phó Chỉ vẫn còn ho, chỉ là còn phun m.á.u nữa.

 

Chốc lát , thái y đưa kết luận:

"Phu nhân chớ lo, Phó đại nhân chỉ thương ở vai, nguy hiểm đến tính mạng.

Đợi hạ quan lấy mũi tên , tĩnh dưỡng mười ngày nửa tháng là khỏi hẳn."

 

Phó Chỉ chậm rãi nhắm mắt .

Thôi

Cái gì đến, cuối cùng cũng sẽ đến.

Hắn thừa nhận, diễn quá tay.

 

"Phó Chỉ!"

Tạ Trường Ninh đột ngột đẩy , sắc mặt nàng âm trầm, hàm răng nghiến chặt, từng chữ bật từ kẽ răng:

"Ngươi dám gạt ."

 

"Phu nhân, nàng giải thích, nãy câu nào câu nấy đều là thật, tấm lòng đối với nàng, trời đất chứng giám…"

 

Chưa để Phó Chỉ hết câu...

 

"Ai là phu nhân của ngươi? Đừng gọi bừa."

Tạ Trường Ninh giận dữ đá một cái, xoay bỏ .

 

"Phu nhân, phu nhân, nàng chờ vi phu với!

Vừa đều thấy rõ ràng, nàng gọi mấy tiếng ‘phu quân’.

Nàng phu nhân của , thì ai là phu nhân của ?"

 

Thái y định rút mũi tên ở vai cho Phó Chỉ, nào ngờ tự rút , ung dung, trơn tru thẳng dậy từ đất.

 

Vội vàng đuổi theo Tạ Trường Ninh.

Bước chân vững chãi, vững như núi.

 

Sắp chết?

Hoàn tồn tại.

Như thể từng thương .

Thật khiến than thở.

 

Tạ Trường Ninh lên xe ngựa, xa phu lập tức đánh xe rời .

Bị bỏ tại chỗ, Thẩm Dư Bạch sang bên cạnh, bất lực lắc đầu.

 

Nhờ ơn phụ ban cho, xem bộ về thôi.

So với kịch của khác, kịch của phụ mẫu hình như còn đặc sắc hơn nhiều.

 

Thôi bỏ , nghĩ tới tương lai, loại kịch chắc chắn ít, hơn nữa phụ hình như còn thảm hơn bọn .

Vì thế, trong lòng bỗng nhiên thấy cân bằng một cách kỳ lạ.

Hắn vẫn thể đưa Châu Châu về.

 

Còn Tạ Huyền và Tạ Hành Vân… thì may mắn như .

Thần phi mất mạng, ngũ hoàng tử mất mạng, Tề phi và tứ hoàng tử cũng mất mạng.

Cả tộc Tiêu thị tứ hoàng tử g.i.ế.c sạch chừa một ai.

Rốt cuộc vẫn thu dọn mớ hỗn độn .

 

Tạ Hành Vân tra rõ, tên thích khách chính là do Tống Văn Cảnh phái tới.

Sau khi trưỏng công chúa qua đời, hoàng thượng lập tức g.i.ế.c Tống Văn Cảnh, chỉ lệnh giam .

Lần , coi như lý do danh chính ngôn thuận để lấy mạng .

Tạ Huyền chỉ khẽ đưa mắt, Tạ Hành Vân lập tức lĩnh hội, dẫn ngay tới phủ công chúa.

 

Về tới hoàng cung, Tạ Huyền lập tức hạ lệnh công bố tội trạng của tứ hoàng tử và Tề phi khắp thiên hạ.

Hắn còn đặc biệt nhấn mạnh, Tề phi bày kế hãm hại Tạ Trường Ninh và Phó Chỉ thế nào.

Mục đích chính là để rửa sạch danh tiếng cho hai .

 

Thấy khí thế của , thêm việc Phó Chỉ từ đầu đến cuối hề xuất hiện, văn võ bá quan lập tức suy đoán.

Xem ngai vàng , ngoài Tạ Huyền thì ai .

 

Huống hồ, hiện tại cũng chẳng ai thể tranh nổi với .

Tạ gia cả nhà trung liệt, Trấn Quốc Công trọng tình trọng nghĩa, nhân phẩm càng bàn.

Ngai vàng giao cho , còn hơn gấp trăm so với giao tay tứ hoàng tử cái tên hỗn đản .

Ít nhất… tất cả bọn họ sẽ sống yên đến cuối đời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-246-vui-qua-hoa-buon.html.]

Tuy , việc vẫn cần khởi xướng, thể để Trấn Quốc Công tự mở miệng.

Họ cho chuyện thật vẹn  mới .

 

Hôm tứ hoàng tử trốn khỏi thiên lao, dẫn theo Thẩm Tri Tự, vì Thẩm Tri Tự vẫn chuyện bên ngoài.

Mãi đến khi trong thiên lao nhốt thêm nhiều phạm nhân, mới tin tứ hoàng tử binh bại tử vong.

 

"Làm thành thế ?"

so với tin đó, điều khiến khó chấp nhận hơn là:

Tạ Trường Ninh tìm nhi tử nhi nữ của , mà kẻ gian phu … quả thật chính là Phó Chỉ.

 

Giờ đây tứ hoàng tử c.h.ế.t trận, Tiêu gia cũng g.i.ế.c sạch.

Tiếp theo, ai sẽ kế vị ngai vàng?

Lúc , còn ai tranh nổi với Tạ Huyền?

 

Trong giây phút , hối hận tột cùng, hối hận đến ruột gan đều xanh mét.

Nếu khi đó ngoan ngoãn lời Tạ Trường Ninh, trở mặt với nàng, càng rời khỏi Hầu phủ…

Thì giống như kiếp ?

 

 

Thẩm Tri Tự để ý rằng, từ lúc nào bên ngoài lao phòng xuất hiện hai .

 

"Sao? Ngươi hối hận ?"

Thẩm Dư Bạch với vẻ giễu cợt.

Hắn về ngay, mà dẫn theo Châu Châu đến thiên lao, thăm kẻ phế vật cướp cuộc đời của .

 

Thẩm Tri Tự bất chợt ngẩng đầu, chỉ gương mặt của Thẩm Dư Bạch thôi, hiểu tất cả.

Hắn mím môi, một lời.

 

Thẩm Dư Bạch đưa mắt quan sát từ xuống , tặc lưỡi than:

"Thế tử Hầu phủ giờ sa cơ đến mức … thật là thê thảm!

Châu Châu, thấy ?

Chính là tên súc sinh , chẳng những cảm tạ ân dưỡng dục của mẫu , mà còn lấy oán báo ân."

 

Sắc mặt Châu Châu sa sầm:

"Hắn, đáng chết!"

 

Thẩm Dư Bạch gật đầu:

"Ca ca cũng nghĩ như ."

 

"Các ngươi… gì?"

Thẩm Tri Tự nhịn lùi hai bước.

 

Thẩm Dư Bạch lười nhảm thêm, giơ tay hiệu.

Hai thị vệ lập tức bước lên, mở cửa phòng giam, trong tay cầm một sợi dây thừng, từng bước ép sát Thẩm Tri Tự.

 

"Giết ngươi, sợ bẩn tay. Cho nên… tự treo cổ !"

Thẩm Dư Bạch lạnh nhạt .

 

"Ngươi đừng hòng! Ngươi tính là cái thá gì?

Ngươi dựa cái gì mà g.i.ế.c ?

Ngươi tưởng tứ hoàng tử c.h.ế.t thì thiên hạ là của ngươi ?

Ngươi gì thì ?"

Cho dù đến lúc , Thẩm Tri Tự vẫn cam tâm chết.

 

sự việc đến nước , chẳng còn do quyết định.

Hai thị vệ mạnh mẽ siết dây cổ , treo lơ lửng xà nhà phòng giam.

Thẩm Dư Bạch cùng Châu Châu lạnh mắt , giãy giụa mấy cái liền bất động.

 

"Đi thôi, Châu Châu.

Ca ca đưa gặp mấy con sói mắt trắng khác, tiện thể tiễn bọn chúng đoạn đường cuối."

 

 

Thẩm Dư Bạch một ưu điểm, khi cần nhổ cỏ tận gốc, tuyệt đối nhân từ mềm lòng.

Nhất là với những kẻ từng tổn thương mẫu .

 

Trải qua thời gian , Ám Quán cũng chút tiếng tăm.

Chủ yếu nhờ phận công tử Hầu phủ của Thẩm Tri Nghiễn và Thẩm Chi Châu khi xưa.

Giữa ban ngày, khách khứa vẫn lác đác .

 

Khi Thẩm Dư Bạch dẫn Châu Châu đến, đúng lúc một vị khách bước từ phòng của Thẩm Tri Nghiễn.

Thẩm Tĩnh Thư từ miệng một vị khách chuyện xảy hôm nay, trong lòng sóng gió cuồn cuộn, còn kịp hồn thì thấy khách mới đến.

 

Nàng lập tức bước lên nghênh đón, nhưng khi ánh mắt chạm gương mặt Thẩm Dư Bạch, nàng kinh hãi sợ hãi, lập tức hạ lệnh đuổi khách:

"Nơi hoan nghênh các ngươi, xin mời rời !"

 

"Nợ thì trả.

Hôm nay dẫn tới, vì gì khác, chỉ để mẫu đòi nợ.

Các ngươi chuẩn sẵn sàng ?"

 

 

Mẫu cũng nên bắt đầu một cuộc sống mới, giữ bọn chúng chẳng khác nào một cái gai trong lòng bà.

Là nhi tử, mẫu nhổ bỏ những thứ chướng mắt .

Loading...