Tứ hoàng tử đang gấp rút hồi cung thì bất ngờ chặn đường.
Sắc mặt liền trở nên khó chịu, đặc biệt khi giọng là một xa lạ.
Hắn định nổi giận, thì thị vệ bên cạnh lên tiếng:
"Điện hạ, là Diệp Trọng Lâm.''
Bên trong xe ngựa, tứ hoàng tử thoáng sững .
Hắn nghĩ một lúc mới nhớ Diệp Trọng Lâm là ai.
Chẳng của cô mẫu ?
Hắn đè nén sự bực bội trong lòng, lên tiếng:
"Bản điện hạ là ngươi tìm. Không các hạ là ai?"
Tứ hoàng tử lộ mặt.
Hắn từng gặp Diệp Trọng Lâm, phản ứng như là điều dễ hiểu.
Diệp Trọng Lâm vội vàng báo danh.
Tứ hoàng tử 'ồ' một tiếng, :
"Thì là Diệp công tử. Không Diệp công tử việc gì quan trọng?"
Diệp Trọng Lâm quanh một vòng, tiến lên vài bước, hạ giọng :
''Tại hạ chuyện khẩn yếu bẩm báo với Tứ điện hạ."
Nghe , ánh mắt Tứ hoàng tử khẽ nheo .
Chẳng lẽ là cô mẫu chuyện tiện mặt nên mới sai Diệp Trọng Lâm đến?
Nghĩ đến đây, tim khẽ rùng , chẳng lẽ còn chuyện gì ?
Hắn lập tức hiệu vén rèm xe.
Diệp Trọng Lâm , lặng lẽ mấp máy ba chữ:
"Trưởng công chúa."
Tứ hoàng tử thầm nghĩ, quả nhiên đúng như đoán.
Hắn khẽ nâng tay, lập tức mời Diệp Trọng Lâm lên xe ngựa.
ngay khi bước , Diệp Trọng Lâm liền rút d.a.o găm giấu trong tay áo, bất ngờ đ.â.m về phía Tứ hoàng tử.
Đồng thời lớn tiếng hét lên:
"Cuối cùng con cũng thể vì mẫu và phủ Quốc Công một chuyện!
Con , mẫu và Quốc Công phủ luôn ủng hộ thái tử điện hạ.
Chỉ thái tử mới xứng kế thừa đại thống.
Tiếc rằng hoàng thượng hồ đồ, coi trọng tứ hoàng tử.
Chỉ khi g.i.ế.c , hoàng thượng mới thể tỉnh ngộ.
Con thật đành lòng để mẫu và cữu cữu mạo hiểm.
Đã chuyện , chi bằng để con .
Thái tử điện hạ vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!"
Tiếng hét của khiến đám đông xung quanh lập tức chú ý.
Tứ hoàng tử ngây trong giây lát, nhưng nhanh chóng phản ứng.
Diệp Trọng Lâm , thực sự là đang giúp Tạ Trường Ninh và phủ Quốc công ?
Không!
Hắn rõ ràng là đẩy họ chỗ chết.
Đêm qua thái tử mưu phản, những ai liên quan đều là loạn thần tặc tử.
Hơn nữa, phụ hoàng từ lâu trừ khử Trấn Quốc công.
Hành động của Diệp Trọng Lâm chẳng khác nào đưa d.a.o tay hoàng thượng.
Thấy d.a.o chỉ nhằm cánh tay , Tứ hoàng tử càng thêm chắc chắn đây là màn kịch do cô mẫu sắp đặt.
Vì tránh né, dù cũng chút m.á.u thì mới giống thật.
ngờ, ngay lúc con d.a.o sắp đ.â.m trúng, Diệp Trọng Lâm đột ngột đổi hướng.
''Phập!"
Dao găm sắc bén đ.â.m thẳng n.g.ự.c .
''Phụt…"
Tứ hoàng tử cứng đờ, thể tin nổi mà chằm chằm lưỡi d.a.o ngực, phun một ngụm m.á.u tươi.
Máu nóng b.ắ.n lên mặt Diệp Trọng Lâm, hoảng loạn tay .
Không như !
Rõ ràng nhắm tay Tứ hoàng tử.
đúng lúc , một luồng sức mạnh vô hình đánh cổ tay .
Khiến thể khống chế mà đổi hướng đ.â.m ngực.
Là ai? Chuyện gì đang xảy ?
Hắn hoảng hốt quanh nhưng thấy gì.
Tứ hoàng tử phun hai ngụm m.á.u nữa, ngất xỉu tại chỗ.
Diệp Trọng Lâm lập tức bắt giữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-227-chi-bang-de-con-lam.html.]
Người đầu tiên nhận tin chính là trưởng công chúa.
"Cái tên ngu xuẩn đó rốt cuộc là ăn cái gì hả?
Bản cung chỉ bảo diễn trò, mà thật sự dám ám sát tứ hoàng tử?
Hắn ăn gan hùm mật gấu ?"
Trưởng công chúa giận dữ vô cùng.
Nếu Tứ hoàng tử c.h.ế.t thật, thì bao năm tính toán của bà chẳng uổng phí ?
"Lập tức sai điều tra, xem tứ hoàng tử nguy hiểm đến tính mạng ?"
Bây giờ điều bà quan tâm nhất là: Tứ hoàng tử còn sống .
Tề phi thể chết.
Tứ hoàng tử tuyệt đối thể.
Cùng lúc đó, hoàng đế cũng nhận tin tứ hoàng tử hành thích.
Những lời Diệp Trọng Lâm , sót một chữ, đều truyền đến tai hoàng đế.
Ngài lập tức truyền lệnh áp giải đến mặt.
Diệp Trọng Lâm vẫn lặp nguyên si lời cũ.
Hoàng đế lập tức truyền chỉ, triệu Tạ Huyền và Tạ Trường Ninh cung.
Hai sớm chuẩn sẵn sàng.
Thánh chỉ đến, họ lập tức theo truyền chỉ cung.
Gặp Hoàng đế, lời đầu tiên là kêu oan.
"Cầu xin hoàng thượng khai ân!
Việc do thần , liên quan đến mẫu và cữu cữu.
Xin hãy g.i.ế.c một thần, đừng liên lụy đến họ."
Diệp Trọng Lâm quỳ rạp, dập đầu thình thịch như thể đầy ăn năn.
Diễn như thật.
là khiến động lòng.
càng như , tội danh của phủ Quốc Công càng thêm rõ ràng.
Sắc mặt hoàng đế càng lúc càng âm trầm, lạnh lùng họ:
"Các ngươi còn gì để ?"
Không đợi họ mở miệng, ngài quát lớn:
"Người ! Lập tức tống giam bọn họ và bộ trong phủ Quốc Công thiên lao!"
Tạ Huyền lạnh lùng trong lòng, đến cả cơ hội biện giải cũng .
Rõ ràng hoàng đế sớm tay, chỉ là cớ.
"Xin hoàng thượng cho dân phụ một lời."
Tạ Trường Ninh sang Diệp Trọng Lâm:
"Ngươi thật sự là nhi tử của ?"
Diệp Trọng Lâm sững .
Chỉ Tạ Trường Ninh tiếp lời:
"Xin Hoàng thượng minh xét, dân phụ mới , con ruột của dân phụ…"
Chưa kịp xong, Diệp Trọng Lâm hét lên:
"Mẫu ! Người thật quá tàn nhẫn!
Vì thoát tội mà nhận cả nhi tử !
Việc con ám sát tứ hoàng tử đều là vì và phủ Quốc Công.
Đến cuối cùng, những cảm kích, còn phủi sạch như thế…
Người thật khiến con quá lạnh lòng!"
Hắn đau đớn như đ.â.m tim.
Tạ Trường Ninh thèm , sang hoàng đế :
"Hoàng thượng, dân phụ nhân chứng.
Đủ để chứng minh con của dân phụ.
Mà là do kẻ khác âm thầm sắp đặt để hãm hại trưởng dân phụ.
Chia rẽ bệ hạ và các trung thần công.
Tên dã tâm lớn, thể dung tha.''
Nàng quá hiểu hoàng đế.
Điều ngài ghét nhất chính là kẻ khác đùa bỡn, giở trò lưng.
Quả nhiên, hoàng đế gần như cần suy nghĩ:
"Ồ? Có chuyện như ? Mau dẫn nhân chứng lên!"