TẠ TRƯỜNG NINH TÁI SINH, HẦU PHỦ NÁO LOẠN RỒI!!! - Chương 226: Vi thần bị oan

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-12 03:13:02
Lượt xem: 107

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái tử lửa giận ngập lòng, bất ngờ quát lớn một tiếng.

Ánh mắt như ăn tươi nuốt sống chằm chằm Phó Chỉ.

Trong khoảnh khắc, ánh trong triều đều đổ dồn về phía Phó Chỉ.

Ngay cả hoàng thượng cũng ngoại lệ.

 

Đôi mắt hoàng thượng nheo , chăm chú Phó Chỉ, ánh mắt thâm sâu khó lường.

Chẳng lẽ chuyện thái tử bức vua thoái vị liên quan đến Phó Chỉ?

Văn võ bá quan trong lòng đều sinh nghi.

 

Trong ánh mắt chăm chăm của muôn , Phó Chỉ vẫn điềm nhiên như cũ.

Y mặc một quan phục đỏ thẫm, từng bước tiến lên, ngay thẳng quỳ mặt hoàng thượng, trịnh trọng :

"Bệ hạ, vi thần oan!

Hai ngày nay thể khỏe, lâm triều xong liền trở về phủ nghỉ ngơi.

Huống hồ nhị hoàng tử giam trong Đông cung, vi thần nhiều ngày gặp qua.

Vi thần thực sự rõ vì nhị hoàng tử vu tội cho vi thần.

Kính mong bệ hạ minh xét."

 

Vẻ mặt y đầy vẻ oan ức, liên tục cầu xin hoàng thượng chủ.

Khiến cho thái tử, , giờ chỉ còn là nhị hoàng tử, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

 

Lúc đầu chỉ hoài nghi, giờ thì thể chắc chắn:

Chính tên Phó Chỉ khốn kiếp phản bội .

 

Hắn giận đến kiềm , lớn tiếng chỉ mặt:

"Phó Chỉ, ngươi dám lừa vua!

Chính là ngươi!

Sau buổi chầu sáng nay, ngươi tìm cách lẻn Đông cung.

Nói với rằng phụ hoàng chuẩn sẵn thánh chỉ phế thái tử.

Ngày mai sẽ ban bố thiên hạ.

Đã đến nước , chỉ còn một con đường là bức vua thoái vị.

Ngươi sợ do dự, còn mẫu hậu bệnh chết.

Mà là phụ hoàng tự tay bóp chết!

Phụ hoàng còn nghi ngờ huyết mạch của !''

 

Lời dứt, bộ triều đình như sét đánh.

Cái gì?

Hoàng hậu… hoàng thượng sát hại?

Nhị hoàng tử… là con ruột của hoàng thượng?

Chuyện chấn động như , bọn họ từng đến?

 

Sắc mặt Hoàng thượng lập tức đại biến, giận dữ quát:

"Nghịch tử!

Hoàn bịa đặt!

Hoàng hậu rõ ràng là mất vì bệnh, trẫm đau lòng suốt bao ngày!

Thái y viện còn bệnh án chứng!

Còn huyết thống, trẫm từng lúc nào nghi ngờ ngươi?

Trẫm lập ngươi thái tử, điều đó lên tất cả."

 

trong lòng ông vô cùng kinh hãi.

Đây là bí mật hoàng cung, năm xưa ông g.i.ế.c hết những kẻ chuyện.

Phó Chỉ ?

Lẽ nào... năm đó còn kẻ may mắn thoát chết?

 

Ánh mắt Phó Chỉ khẽ lóe lên ý .

Hắn thật sự cảm ơn nhị hoàng tử rửa sạch oan khuất.

 

"Bệ hạ, những lời hư cấu như , vi thần chỉ thể rằng là vu khống.

Vi thần chỉ , bệ hạ và hoàng hậu nương nương xưa nay ân nghĩa thâm sâu."

 

Nói , y sang nhị hoàng tử, chậm rãi :

"Nếu nhị hoàng tử quả thực là vi thần tham dự việc bức vua, xin điện hạ đưa bằng chứng.

Nếu vi thần thực sự từng Đông cung, hẳn ít thấy

Chỉ cần chứng, vi thần nguyện lấy cái c.h.ế.t chứng minh sự trong sạch!"

 

Nhị hoàng tử định mở miệng phản bác.

đột nhiên như nhớ điều gì, môi mấp máy vài , rốt cuộc nổi một lời.

Ngoài và Phó Chỉ, tất cả những kẻ từng tham gia mưu phản đều c.h.ế.t sạch, còn bằng chứng gì?

 

"Nhị hoàng tử im lặng?

Chẳng lẽ vì từng kéo vi thần về phe , nhưng vi thần chịu kết bè kết phái, nên mới thẹn quá hóa giận, vu hãm vi thần ?"

 

Nhị hoàng tử: ''..."

 

Không kết bè kết phái?

Bao năm qua, chuyện đó y còn ít ?

Chỉ là y luôn kín kẽ, để dấu vết mà thôi.

Hắn đúng là mù mắt, sai lầm tin nhầm Phó Chỉ!

vẫn thể hiểu nổi, vì Phó Chỉ phản bội ?

 

"Bệ hạ, vi thần tin tưởng Phó đại nhân.

Phó đại nhân thanh liêm chính trực, xưa nay danh tiếng rõ ràng, tuyệt sẽ việc phản nghịch như thế!"

 

"Vi thần cũng nguyện bảo đảm cho Phó đại nhân!"

 

"Vi thần cũng !"

 

"..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-226-vi-than-bi-oan.html.]

Không ít văn võ đại thần lượt vì Phó Chỉ lời công đạo.

Hoàng thượng cúi mắt Phó Chỉ.

Người thê con, gia thế, vướng bận.

Chính vì , ông mới giao trọng trách cho y Thượng thư bộ Hình.

 

Một như thế, đến c.h.ế.t cũng chẳng ai tiễn, thì vì cớ gì mưu nghịch?

Chẳng lẽ c.h.ế.t nhanh hơn?

 

Ánh mắt hoàng thượng chuyển sang nhị hoàng tử, mặt đổi sắc:

"Lôi tên nghịch tử xuống! Trẫm thấy nó nữa!"

 

Rồi ông về phía Phó Chỉ:

"Ái khanh mau lên.

Trẫm hiểu rõ nhân phẩm của khanh, đương nhiên tin tưởng."

 

"Vi thần tạ ơn Bệ hạ."

Phó Chỉ vẻ cảm động rơi nước mắt, chậm rãi dậy.

 

Nhị hoàng tử đầu, hoàng thượng và Phó Chỉ một lượt, bỗng cất tiếng lớn:

"Ha ha ha…"

 

 

Hắn từng cũng tin tưởng Phó Chỉ như thế, kết quả ?

Phó Chỉ chẳng chớp mắt một cái, phản bội !

Hắn, chính là bài học sống cho phụ hoàng!

 

Ngay khi nhị hoàng tử  áp giải , của Triều Vân Cung vội vã đến:

"Khẩn cầu Bệ hạ mau đến xem Tề phi nương nương!"

 

 

Hoàng thượng lập tức phất tay bãi triều, nhanh chóng rời .

Khi bước khỏi điện, Phó Chỉ khẽ ngoảnh đầu , môi hiện lên nụ mơ hồ.

 

Gương mặt Tề phi hủy, chẳng cũng là do nhị hoàng tử sai ?

Thật vất vả cho .

Nếu ,   thể dễ dàng cứu Châu Châu ?

 

Tại Triều Vân Cung.

Tề phi sớm hôn mê bất tỉnh.

Hoàng thượng thấy, suýt nữa nôn .

Mặt và cổ bà m.á.u thịt mơ hồ, mũi miệng biến dạng, đầu còn một sợi tóc, như ác quỷ.

Còn là hình ?

 

''Đây… thật sự là Tề phi?"

Hoàng thượng lùi hai bước, cố nén nôn.

 

Sau khi xác nhận, ông giận dữ mắng nhị hoàng tử một trận.

Tề phi thành như , ông còn gì?

Chỉ thể lệnh cho Thái y hết sức cứu chữa.

Ông chỉ ở một lúc vội vã rời .

 

Trong Triều Vân Cung, ai cũng đều hiểu:

Tề phi thất sủng.

Dù tứ hoàng tử trở về, cũng thể cứu vãn điều gì.

 

Trưởng công chúa tin thái tử mưu nghịch bức vua, khỏi bật :

"Thái tử đúng là đồ ngu!"

 

Quế ma ma bên cạnh :

"Điện hạ đánh giá cao . Giờ còn thái tử nữa?"

 

dừng , lạnh giọng:

"Tề phi nương nương thật sự xui xẻo."

 

Trưởng công chúa càng lớn hơn:

"Phải đó! Quá xui xẻo!"

 

Mệnh Tề phi cũng thật là dai.

Thành như mà vẫn chết.

Theo bà thấy, chi bằng c.h.ế.t còn hơn!

Nếu Tề phi c.h.ế.t , mà tứ hoàng tử thể dựa , chẳng chỉ còn ?

 

Tin tức nhanh chóng truyền đến tứ hoàng tử.

Hắn vui vì thái tử tự diệt vong.

lo lắng cho tình trạng của mẫu phi.

Hắn chẳng còn tâm trí giả bệnh nữa, lập tức thúc ngựa ngày đêm hồi cung.

 

Ngày hôm , trời còn sáng, Thẩm Dư Bạch tới dò la phòng của Diệp Trọng Lâm.

Dùng bữa xong, đến thỉnh an Tạ Trường Ninh.

 

 

Sau đó, Diệp Trọng Lâm dẫn ngoài.

Chỉ chờ rời , Tạ Trường Ninh lập tức sai bắt mẫu của .

Thẩm Dư Bạch hớn hở nhận .

 

Bên , tứ hoàng tử phong trần mệt mỏi dẫn đoàn đến kinh thành, chặn .

''Xin hỏi, trong xe… là tứ điện hạ ?"

 

Loading...