TẠ TRƯỜNG NINH TÁI SINH, HẦU PHỦ NÁO LOẠN RỒI!!! - Chương 217: Thật sự là ca ca của muội sao?

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-11 08:19:51
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đó, Tiểu Thuận Tử là ở gần hoàng thượng nhất.

Hành động đột ngột của khiến sững sờ, ai kịp phản ứng.

Ngay cả hoàng thượng cũng khựng .

Bị ám sát ngay trong tẩm cung của phi tử sủng ái nhất, thật quá bất ngờ.

 

Tề phi là đầu tiên hồn, vội hét lớn:

"Người ! Mau tới! Bảo vệ hoàng thượng!"

 

Tiểu Thuận Tử đầy kinh ngạc.

Hắn dám mưu sát hoàng đế?

Điều đáng sợ hơn cả là, ai cũng Tiểu Thuận Tử là của nàng.

 

 

Mà Hoàng thượng thì cực kỳ đa nghi.

Trong mắt ngài, việc Tiểu Thuận Tử hành thích , chẳng khác nào Tề phi tự tay.

Tên nô tài rõ ràng là đẩy bà xuống vực thẳm!

Không … bà tự cứu lấy !

 

Chớp mắt, bà nghĩ điều gì đó, trong mắt lóe lên tia lạnh lùng.

Không đợi cấm vệ quân bên ngoài lao , bà lập tức túm lấy một bình sứ bàn, ném mạnh lưng Tiểu Thuận Tử:

 

"Đồ nô tài to gan! Dám hành thích hoàng thượng! Mau , là ai sai khiến ngươi?"

 

Thực bà định đập đầu , nhưng trượt tay.

Không ngờ đập mạnh một cái mà Tiểu Thuận Tử vẫn buông tay.

Hắn cứ như phát điên, siết chặt cổ hoàng thượng, hét lớn đòi lấy mạng.

 

Hoàng thượng dù kinh hãi nhưng vẫn còn sức phản kháng.

Người từng luyện võ, tuy mấy năm nay sống sung sướng nên thủ kém , nhưng vẫn vung tay túm lấy cánh tay , cố gắng hất .

 

Không ngờ sức của Tiểu Thuận Tử lớn kinh .

lúc đó, cấm vệ quân xông .

Vừa thấy tình hình, họ lập tức rút kiếm đ.â.m tới.

 

Tề phi vội hét:

"Không g.i.ế.c ! Phải bắt sống!"

 

Đùa gì chứ, nếu để Tiểu Thuận Tử g.i.ế.c tại chỗ, tội danh mưu sát vua chắc chắn sẽ đổ lên đầu bà.

thể để chuyện đó xảy .

 

Tiểu Thuận Tử đ.â.m một kiếm lưng, tuy trúng chỗ hiểm nhưng cũng khiến ngã phịch xuống đất.

Cơn đau giúp dần tỉnh táo .

 

Vừa gì?

Hắn điên cuồng lao tới, bóp cổ hoàng thượng… như thể ma nhập.

Lưỡi kiếm lạnh lẽo dí sát cổ, hoảng hốt đến mức hồn vía lên mây.

Chính cũng hiểu tại bản hành động như .

Chỉ thấy đầu óc nóng bừng, cả như mất kiểm soát.

 

"...Nương nương…"

Hắn run rẩy về phía Tề phi, ánh mắt đầy tuyệt vọng.

 

Tề phi lao đến, giáng cho một bạt tai:

"Nói! Ai phái ngươi trộn bên cạnh bản cung?

Ai sai khiến ngươi hành thích hoàng thượng?"

 

Trên cổ hoàng thượng vẫn còn in rõ dấu tay, ánh mắt  lạnh lẽo, khí thế bức .

Tiểu Thuận Tử run rẩy, cho dù thật, thì ai tin rằng cố ý?

Dù thế nào nữa… hôm nay chắc chắn thể sống sót.

 

còn .

Nếu giúp Tề phi rũ sạch liên lụy, bà thể sẽ xử tử.

của … nhất định sẽ liên lụy c.h.ế.t thê thảm.

 

 

, cắn răng, chỉ tay thẳng mặt hoàng thượng, lớn tiếng mắng chửi:

"Ngươi là tên cẩu hoàng đế!

Người mà g.i.ế.c chính là ngươi!

Ngươi là hôn quân!

Rõ ràng thái tử hề sai ám sát tứ hoàng tử.

Vậy mà ngươi chẳng phân rõ trắng đen, tùy tiện giam giữ thái tử.

Ngươi ngu , xứng vua!

Chỉ thái tử điện hạ mới là minh quân chân chính."

 

Tề phi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngoài mặt giả vờ kinh ngạc:

"Cái gì? Ngươi là…"

 

Nói , bà phịch một tiếng quỳ xuống mặt hoàng thượng, nước mắt giàn giụa:

"Thần thất trách!

Không nhận bên cạnh kẻ tâm thuật bất chính như , suýt nữa khiến hoàng thượng gặp nguy.

Thần tội đáng muôn chết, xin bệ hạ trách phạt!"

 

Hoàng thượng nàng một lúc lâu.

Nếu Tề phi thật sự g.i.ế.c , thì từ lâu cơ hội, cần đợi đến hôm nay?

 

Người lựa chọn tin bà.

Còn Thái tử, nếu dám hại ruột, thì việc mưu sát phụ cũng chẳng là điều gì khó tin.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-217-that-su-la-ca-ca-cua-muoi-sao.html.]

 

Ngài lạnh lùng hạ lệnh:

"Người !

Lăng trì , đó mang xác đến chỗ thái tử.

Nếu của thái tử, trung thành đến .

Vậy thì để vĩnh viễn ở bên cạnh thái tử, coi như giúp trọn nghĩa!"

 

Đông cung.

Cung điện rộng lớn nhưng chỉ còn một thái tử.

Bên ngoài canh phòng nghiêm ngặt, im lặng đến đáng sợ.

 

"Rầm!"

Cửa điện đẩy mạnh .

Thái tử giật , cứ ngỡ chuyển biến , rằng Phó Chỉ tra chân tướng.

Hắn lập tức ngẩng đầu cửa, nhưng chỉ thấy mấy cấm vệ quân ném một t.h.i t.h.ể bê bết m.á.u .

 

"Á!''

Hắn hoảng sợ thét lên, hiểu chuyện gì đang xảy .

 

 

Chỉ một tên lạnh nhạt :

"Thánh chỉ của hoàng thượng."

 

Hắn kỹ , là Tiểu Thuận Tử!

Tên nô tài bên cạnh Tề phi…

Tề phi gây chuyện gì nữa ?

 

Tạ Trường Ninh sớm cho theo dõi động tĩnh trong cung, nên hôm nay nàng cũng rõ tình hình.

Thái tử chủ Đông cung nhiều năm, luôn đè ép.

Giờ đột ngột giam, thể sẽ phản kháng liều lĩnh.

Phó Chỉ chắc chắn đổ thêm dầu lửa.

 

điều khiến nàng bất ngờ là: Tề phi đột nhiên phát bệnh đau đầu.

Bản năng mách bảo nàng: Chuyện thể liên quan đến Dư Bạch.

Chỉ tiếc là, nàng chứng cứ.

Mà Thẩm Dư Bạch, cũng cùng suy nghĩ như .

 

Đêm xuống.

Tề phi đang dùng bữa tối.

 

"Á…"

Đột nhiên, đầu bà đau dữ dội, tay run lẩy bẩy, hất đổ hết chén đũa xuống đất.

Cơn phát bệnh khiến cả Triều Vân cung rối loạn.

 

Trong đêm khuya yên tĩnh, Thẩm Dư Bạch đẩy cánh cửa cũ kỹ .

Vừa phòng, thấy nữ tử co ro trong góc tường.

 

Hắn lập tức châm lửa cho sáng, lấy một con gà cùng vài chiếc bánh bao nóng hổi:

"Muội đừng sợ.

Tiểu Thuận Tử xử tử .

Tề phi trúng cổ trùng của ca ca, giờ sống bằng chết.

Không ai còn thể hại nữa.

Lần ca ca còn mang cho thuốc trị cổ họng.

Vết thương mặt lẽ tốn chút thời gian, nhưng

Ca ca nhất định sẽ chữa lành cho ."

 

Nữ tử  giật lấy đồ ăn, ôm chặt chiếc bánh bao còn ấm.

Lần đầu tiên trong đời nàng ăn đồ nóng.

Chẳng lẽ… thật sự là ca ca nàng?

 

Nàng chuyện Tiểu Thuận Tử xử tử.

Biết cả chuyện bỗng nhiên hành thích hoàng thượng.

Có lẽ… tất cả đều là do mặt sắp đặt?

 

nàng gì.

Chỉ cúi đầu ăn ngấu nghiến.

 

Thẩm Dư Bạch dịu dàng thuốc cho nàng, đợi nàng ăn xong mới lấy lọ sứ :

"Muội chỉ cần uống thuốc đúng giờ, nửa tháng nữa là thể như bình thường."

 

Hắn lấy viên thuốc thì nàng vội giật lấy, nuốt luôn.

Hắn sửng sốt, bật , xoa đầu nàng:

"Ca ca thì .

nếu là khác đưa thuốc, lỡ độc thì ?

Sau như nữa, nhớ ?"

 

Đối diện ánh mắt ngây thơ mơ hồ của nàng, chỉ khẽ :

''Thôi . Sau ca ca sẽ luôn ở bên , để ai cơ hội hại nữa."

 

Hắn mang theo một chiếc chăn khác, trải thêm đất, dọn sạch căn phòng, đốt hương thơm nhẹ.

"Muội cố gắng thêm một đêm…

"Tối mai, ca ca sẽ đưa rời khỏi đây."

 

Thấy nàng ngủ say, nhẹ giọng thì thầm, đắp chăn cho nàng xoay định rời .

đúng lúc ...

 

Một bàn tay yếu ớt nắm lấy tay áo .

Một giọng khàn khàn vang lên:

"Huynh… thật sự… là ca ca của ?"

Loading...