TẠ TRƯỜNG NINH TÁI SINH, HẦU PHỦ NÁO LOẠN RỒI!!! - Chương 216: Ca ca?

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-11 08:02:00
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ca ca?"

Lại là chiêu trò khác của Tề phi?

Nếu nàng giả điên giả dại, e rằng sống nổi đến ngày hôm nay.

 

 

Những năm qua, Tề phi từ bất cứ thủ đoạn nào để hành hạ nàng.

Tất cả đều nhằm để thăm dò.

Là thật sự ngu ngốc, chỉ đang giả ngốc?

 

Những chiêu trò như , Tề phi chẳng từng dùng.

Lần là mẫu , đổi thành... ca ca?

Người xưng là mẫu   khiến nàng cực kỳ phản cảm

Còn khiến nàng nảy sinh một cảm giác thuộc khó tả.

 

Chẳng lẽ… là nàng nghĩ quá nhiều?

Hắn thật sự là ca ca nàng?

Hắn còn nhắc đến cả phụ và mẫu ...

 

Nhiều năm nay, nàng vẫn luôn tự hỏi phụ mẫu là ai.

Họ là dạng thế nào mà thể nhẫn tâm bỏ mặc nhi nữ, để mặc cho Tề phi giày vò thương tiếc?

Người họ cũng Tề phi tính kế… thật giả?

 

Nàng vết thương tay bôi thuốc, ánh mắt sáng tối thất thường.

Không vội.

 

 

Người tối mai sẽ , còn mang theo thuốc giải giúp nàng .

Nếu Tề phi phái tới, tuyệt đối sẽ giao thuốc giải.

 

Nghĩ đến đây, đáy mắt nàng chợt lạnh băng, sát khí lặng lẽ bùng lên.

Những kẻ từng hành hạ nàng, kẻ thì rơi xuống nước, kẻ thì c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, kẻ còn nhiễm dịch hạch...

 

Chết theo kiểu gì cũng .

Nếu là kẻ giả mạo, thì... cứ để c.h.ế.t cũng .

 

sâu trong lòng, nàng vẫn thầm hy vọng:

Nếu thật sự một ca ca… thì bao!

 

Còn về Tề phi, tối nay rốt cuộc bà ?

bỗng nhiên đau đầu như nổ tung, dù rõ ràng chẳng bệnh gì trong .

Nếu đột nhiên phát bệnh, chắc chắn bà sai Tiểu Thuận Tử hành hạ nàng thêm một phen .

 

Nghĩ đến Tiểu Thuận Tử, khóe môi nàng nhếch lên một nụ lạnh lẽo.

Vốn dĩ, đêm nay nàng định g.i.ế.c c.h.ế.t tên thái giám đó, ai ngờ bất ngờ xuất hiện một kẻ xưng là ca ca.

Để tránh gây nghi ngờ, đành để Tiểu Thuận Tử sống thêm vài ngày.

 

 

Nàng hề , khi rời , Thẩm Dư Bạch rời Triều Vân Cung mà âm thầm ẩn mái điện, lặng lẽ quan sát.

Tề phi bất ngờ phát bệnh, kinh động cả Thái y viện.

 

Ba vị thái y triệu đến, nhưng đều bó tay:

Từ mạch tượng mà xem, thể Tề phi bình thường.

Thế nhưng bà đau đầu dữ dội, ngay cả châm cứu cũng vô dụng.

Ban đầu còn chịu đựng , nhưng đó, bà gào thét, đập đầu tường, thậm chí móc đầu khỏi cổ.

 

Thẩm Dư Bạch lặng lẽ tất cả.

Thứ mà dùng là độc, mấy tên thái y đương nhiên tìm .

 

Chút đau đớn , chẳng là gì cả.

Còn bằng một phần mười những gì   chịu đựng.

Nghe Tề phi thương nhất là tứ hoàng tử, mà sắp trở về đợt cứu trợ thiên tai.

 

Giữa lúc các thái y đang lúng túng...

"Aaaa!"

Tề phi đột nhiên thét lên đau đớn, ngã vật giường, dù bất tỉnh nhưng mặt vẫn vặn vẹo vì đau đớn.

 

Mấy vị thái y còn cách nào, châm cứu, đổ thuốc, một phen tất bật.

Mãi đến gần sáng, vẻ mặt bà mới dần dịu .

 

 

Mọi tưởng thuốc hiệu quả, nào ngờ, đó là bản năng của Kim Giáp Đại Vương:

Ẩn ban ngày, tác oai ban đêm.

 

Tiểu Thuận Tử hầu hạ cả đêm, mệt rã rời về phòng, đặt lưng ngủ như chết.

Thẩm Dư Bạch bám theo cả đoạn đường.

Hôm nay, sẽ lấy mạng tên cẩu nô tài .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-216-ca-ca.html.]

 

Chờ ngủ say, một luồng hương lạ khẽ lướt qua.

Tiểu Thuận Tử hề phát giác, chỉ trở ngủ tiếp.

Gần sáng, Thẩm Dư Bạch mới về phòng .

 

Đến buổi triều sớm, một chuyện lớn nổ , khiến cả triều đình rúng động:

Tứ hoàng tử ám sát đường hồi kinh, suýt mất mạng.

 

Thị vệ hồi báo còn mang cả xác thích khách về.

Hoàng thượng lệnh điều tra ngay tại triều, ngờ tìm thấy tín vật Đông Cung bọn chúng.

 

 

Thái tử thất sắc.

thật sự phái g.i.ế.c tứ , nhưng thể phạm sai lầm sơ đẳng như ?

Chắc chắn là tứ hoàng tử gài bẫy.

 

"Phụ hoàng, nhi thần oan!"

Hắn lập tức quỳ xuống, mở miệng biện giải.

 

Hoàng thượng căn bản thèm :

"Tên nghịch tử ! Dám hại ruột thịt! Người ! Mau lôi nó !"

 

Thái tử nhanh chóng giam lỏng trong Đông Cung.

Toàn triều rúng động.

 

Sau một đêm  giày vò, Tề phi tỉnh thì gần trưa.

Nghe tin tứ hoàng tử thoát chết, bà mới nhẹ nhõm.

Biết thái tử giam, bà phá lên sảng khoái.

Tên ngu ngốc đó, đúng là tự đào hố chôn .

 

nhanh, ánh mắt bà lóe lên:

Chắc chắn bàn tay của Phó Chỉ nhúng .

Ai bảo tên ngu ngốc dám tay với Tạ Trường Ninh!

 

Đêm qua, hoàng thượng ngủ cung phi khác.

Sáng nay mới chuyện Tề phi  bệnh nặng, thêm vụ tứ hoàng tử, nên đành đến thăm.

 

"Bệ hạ giá lâm!"

Vừa mới tỉnh, Tề phi thấy hoàng thượng đến nơi.

 

giả bộ yếu ớt, nước mắt lưng tròng:

"Bệ hạ… may mà hoàng nhi … nếu , cũng chẳng sống nữa…"

 

Không hề nhắc tới thái tử.

Càng cầu xin hoang thượngn chủ cho mẫu tử .

 

"Ái phi yên tâm, trẫm nhất định sẽ chủ cho Duệ nhi."

Hoàng thượng chủ động .

 

Tề phi vui đến rộn ràng, nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ điềm đạm.

 

Bệ hạ hỏi han thêm mấy câu, còn Tề phi thì bất ngờ phát hiện:

Từ lúc tỉnh dậy đến giờ, đầu còn đau nữa.

Xem mấy thái y vô dụng.

 

Tiểu Thuận Tử cùng cung nữ hầu hạ bên cạnh.

Có lẽ vì thức trắng đêm nên mệt mỏi, đến nỗi hoàng thượng lâu mà vẫn dâng .

 

Cuối cùng Tề phi lên tiếng:

"Còn mau dâng cho bệ hạ."

 

Tiểu Thuận Tử giật , vội vàng rót :

"Bệ hạ, mời dùng !"

Hắn hai tay kính cẩn dâng lên.

 

Bệ hạ quả thật cũng khát, liền đưa tay nhận lấy.

Ngay khoảnh khắc đó, ánh mắt Tiểu Thuận Tử bỗng lóe lên ánh đỏ.

 

Giây tiếp theo...

Hắn phát điên, lao đến bóp chặt cổ bệ hạ, siết gào:

"Ta g.i.ế.c ngươi! Giết ngươi!!! Đồ súc sinh!!!"

Loading...