"Ôi cha! Chỉ gương mặt của công tử thôi, quả thật chẳng khác gì một cô nương.
Ngay cả nét linh động và tinh nghịch vốn của thiếu nữ cũng chẳng thiếu chút nào."
Du ma ma nhịn mà thốt lên kinh ngạc.
Có lẽ vì nửa đời phu nhân chịu quá nhiều khổ cực, nên ông trời phái công tử đến, giống như là để bù đắp cho nàng .
Ngay cả Tạ Trường Ninh và Phó Chỉ cũng khỏi tấm tắc lấy kỳ lạ.
Kỹ thuật dịch dung của Dư Bạch đúng là chẳng khác gì đổi đầu .
Đột nhiên ánh mắt của Phó Chỉ rơi lên dáng cao ráo của .
"Nếu chỉ khuôn mặt thì đúng là vấn đề gì...
vấn đề ở dáng vóc của con, là nam tử."
"Dư Bạch, con bỏ cái ý định thôi.
Ta và phụ con sẽ tự phái điều tra."
Dù nữa, Tạ Trường Ninh cũng tán thành việc .
"Chuyện thì gì khó!
Đợi ngày mai các gặp , đảm bảo phát hiện bất kỳ sơ hở nào."
Thẩm Dư Bạch chắc như đinh đóng cột.
Hắn vốn sợ dọa họ nên mới đổi vóc dáng mà thôi.
Nói , sang Tạ Trường Ninh:
"Phu nhân chẳng lẽ nghĩ rằng hôm nay vượt qua cuộc khảo nghiệm chỉ nhờ vận may ?
Vậy thì lầm .
Ta chỉ cần liếc mắt là nhận bà lão là nam nhân giả dạng.
Ta dựa thực lực của , dựa may mắn.
Ta đề xuất cung tìm là vì thể hiện bản .
Mà bởi vì đủ năng lực để tự bảo vệ .
Cho dù bại lộ, vẫn cách để rút lui.
Người đối phó với trưởng công chúa và Tề phi, còn xử lý cả tên giả mạo nữa.
Còn Phó đại nhân thì đối phó với thái tử.
Bọn họ ai cũng kẻ dễ đối phó.
Các căn bản thời gian rảnh để tìm .
Giao chuyện cho là hợp lý nhất.
Thứ nhất, là gương mặt mới, khiến ai nghi ngờ.
Thứ hai, và quan hệ huyết thống.
Cho dù từng gặp qua, cũng chắc chắn thể nhận ngay lập tức.
Thử hỏi tên ám vệ nào như ?"
Cậu lý, rõ ràng rành mạch.
Khiến khác thể phản bác.
Tạ Trường Ninh vẫn thể đồng ý:
"Dư Bạch, cho dù con đều đúng, nhưng mẫu vất vả lắm mới tìm con.
Làm thể nhẫn tâm để con mạo hiểm tính mạng như ?"
Phó Chỉ cũng gật đầu đồng tình:
"Mẫu con đúng. Ta cũng tán thành con ."
Thẩm Dư Bạch nhịn liếc một cái:
Xin hỏi, lập trường của ngươi là gì ?
"Chẳng lẽ các lo cho ?
Nó còn nhỏ như mà sinh tồn trong hậu cung, chịu bao nhiêu cực khổ.
Không cần nghĩ cũng chịu đựng bao nhiêu đau đớn.
Đến cả còn nóng lòng tìm , các ?"
Thẩm Dư Bạch cảm thấy cần rõ một chuyện với họ:
"Thực , thứ mà giỏi nhất là y thuật, mà là dùng độc.
Phụ cho dễ dàng tay, vì sợ sẽ lấy mạng .
Nếu các vẫn yên tâm, là để đầu độc vài cho các xem thử?"
Phó Chỉ lập tức lên tiếng ngăn :
"Không cần thiết đến mức đó."
Thấy Tạ Trường Ninh vẫn im lặng, vẻ mặt đầy luyến tiếc, cân nhắc :
"Tuế Tuế, là để Dư Bạch thử xem?
Nàng yên tâm, nhất định sẽ phái âm thầm bảo vệ Dư Bạch, tuyệt đối để nó gặp bất kỳ nguy hiểm nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-211-kinh-ngac.html.]
Nghe , Thẩm Dư Bạch lập tức đổ thêm:
"Nếu các đồng ý, sẽ tự lẻn cung.
Dù thì với , chuyện cũng chẳng gì khó cả."
Một gia đình thì trọn vẹn đầy đủ.
Bọn họ tự việc lớn, để ngoài một bên, như hợp lý ?
Đã đến nước , Tạ Trường Ninh còn thể gì nữa chứ?
''Chúng thể đưa con cun.
con hứa với .
Bất kể trong cảnh nào, con điều đặt việc bảo tính mạng của bản lên hàng đầu.
Con ?"
Tạ Trường Ninh nắm chặt hai tay , nghiêm túc hỏi.
Thẩm Dư Bạch gật đầu quả quyết:
"Được, hứa với ."
Tạ Trường Ninh lúc mới nhẹ nhàng buông tay .
Phó Chỉ :
"Chuyện đưa Dư Bạch cung, cứ giao cho sắp xếp."
Tạ Trường Ninh từ chối, việc giao cho Phó Chỉ quả thực thích hợp hơn nàng.
Thẩm Dư Bạch suy nghĩ một chút:
"Còn tìm một hóa trang thành dáng vẻ của mới ."
Tạ Trường Ninh gật đầu:
"Việc để lo. Trời cũng còn sớm, con nghỉ ngơi sớm ."
Thẩm Dư Bạch gật đầu, thấy nàng và Phó Chỉ dậy chuẩn rời , ngẫm nghĩ :
"Nếu khi cung mà gây chuyện lớn, hai thể lo liệu ?"
Dù gì cũng cung , thì tất nhiên một vài chuyện lớn chứ.
Hắn cảm thấy nên cho rõ ràng thì hơn.
Phó Chỉ bỗng nhiên bật :
"Chỉ cần con giữ an , thì dù đ.â.m thủng trời cũng chẳng ."
Hoàng thượng vốn minh quân.
Thái tử cũng .
Về phần tứ hoàng tử, vốn chính là kẻ mà họ loại bỏ.
Vậy ai sẽ là hoàng đế?
Chuyện , bọn họ trong lòng hiểu rõ, cần .
"Phụ con đúng. Chúng chỉ cần con bình an vô sự."
Tạ Trường Ninh cũng tiếp lời.
Thẩm Dư Bạch toe toét:
"Được , hiểu ."
câu của , chẳng cũng là đang thử dò ý họ ?
Xem đoán sai, bầu trời sắp đổi .
Phải rằng, trở về thật đúng lúc!
Du ma ma theo phía , còn Tạ Trường Ninh và Phó Chỉ sánh bước bên .
Bỗng dưng nàng khựng , ngẩng đầu Phó Chỉ.
Vì kiếp , dù đến chết, Tề phi cũng chuyện ?
Vậy thì, kiếp rốt cuộc c.h.ế.t vì điều gì?
Một suy nghĩ vụt nhanh trong đầu Tạ Trường Ninh, nhưng nàng tiếp tục đào sâu nữa.
Sáng sớm hôm , Phó Chỉ liền phái đến đón Thẩm Dư Bạch.
Thẩm Dư Bạch xuất hiện, đều sững sờ kinh ngạc.