Vừa , Thẩm Dư Bạch lấy từ trong chiếc hộp nhỏ hai chiếc bình sứ, lượt đưa cho Tạ Trường Ninh và Phó Chỉ.
Hắn bỗng một cảm giác… nếu , gia đình sớm muộn gì cũng tan rã.
Phó Chỉ nhận lấy bình, nhẹ nhàng vỗ vai .
Nhi tử quá xuất sắc, khiến phụ chút cảm giác… yếu thế.
mãn nguyện.
Nhi tử giỏi hơn phụ , chẳng là chuyện đáng mừng ?
Thanh xuất ư lam, nhi thắng ư lam.
"Dư Bạch…"
Tạ Trường Ninh nghẹn lời, nên diễn tả tâm trạng lúc .
Chẳng lẽ đây là sự bù đắp của ông trời dành cho nàng?
Ban cho nàng một đứa con ưu tú đến .
Có lẽ là đoán suy nghĩ của họ, Thẩm Dư Bạch cong môi :
"Ta cũng chỉ chút mấy thứ tà môn ngoại đạo thôi, những việc khác thì hai đừng kỳ vọng gì cả.
Phụ luôn chê chịu việc đắn."
Hắn cảm thấy, vài lời rõ từ sớm, bôi thứ gì đó lên mặt.
"Cái gì mà đắn chứ."
Tạ Trường Ninh lập tức phản bác."
Mỗi sở trường riêng, con đừng coi thường bản .
Con như là ."
Nàng từng vô tưởng tượng, nhi tử sẽ là như thế nào.
Thẩm Dư Bạch, rõ ràng vượt xa tất cả tưởng tượng đó.
Phó Chỉ cũng gật đầu đồng tình.
"Được , giờ hai xem, còn thấy chỗ nào giống Phó đại nhân nữa ?"
Chỉ chốc lát , Thẩm Dư Bạch dừng tay, ngẩng đầu lên để họ kỹ.
Tốc độ hóa trang , thật sự khiến kinh ngạc.
Trong phòng, ánh nến bập bùng lay động, đều chăm chú gương mặt .
Tạ Trường Ninh và Phó Chỉ đều từng thấy cải trang, mà khi cải trang thì đúng là đổi .
thuật dịch dung của Thẩm Dư Bạch thì khác biệt .
Khí chất của lúc khác so với ban nãy.
Lúc đầu, mang theo vài phần nho nhã thư sinh.
Còn bây giờ, toát lên khí chất tùy ý, phóng khoáng, thậm chí mang theo nét ngông nghênh, bất kham.
Tạ Trường Ninh và Du ma ma sang Phó Chỉ.
Du ma ma kìm mà thốt lên:
"Trời ơi! Công tử đúng là quá lợi hại!
Dù Phó đại nhân ngay cạnh, cũng chẳng ai phát hiện điểm giống .
Mà kỹ thì công tử vẫn là dáng vẻ ban nãy.
Lúc đầu lão nô còn lo, hôm nay ít gặp qua công tử, nếu đổi quá nhiều e là sẽ nghi ngờ.
bây giờ thì , dù , họ cũng nhận điều gì khác lạ."
Đây cũng chính là điều mà Tạ Trường Ninh và Phó Chỉ lo lắng đó.
Giờ thì , chẳng cần lo nữa.
Có thể thấy, Thẩm Dư Bạch từ đầu nghĩ đến chuyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-209-quay-dau-con-kip-khong.html.]
Phó Chỉ liên tục gật đầu:
"Tuy giờ cần lo về việc Dư Bạch xuất hiện mặt ngoài nữa, nhưng chuyện phong tước thì vẫn nên tạm hoãn."
Tạ Trường Ninh cũng đồng ý, chỉ là cần tìm một cái cớ hợp lý.
Thẩm Dư Bạch lập tức hiểu ý:
"Cứ là quen khí hậu, trở về kinh thành, thích nghi .
Lý do hợp tình hợp lý, sẽ khiến ai nghi ngờ."
Ai mà ngờ cái danh Thẩm gia của cũng là hàng giả.
Haizzz...
Tự dưng thấy tiếc nuối, là ?
Cái tước vị sắp tay, giờ cứ thế... bay mất .'
Chẳng lẽ thật sự mệnh nghèo?
Tạ Trường Ninh và Phó Chỉ đều gật đầu đồng ý.
Đột nhiên, Phó Chỉ mở miệng:
"Còn một chuyện nữa.
Thái tử Diệp Trọng Lâm là của trưởng công chúa.
Hôm nay chẳng mua bánh quế hoa ?
Thái tử sai hạ độc trong bánh, mượn tay Diệp Trọng Lâm đầu độc .
Khiến phủ Quốc công, trưởng công chúa và Tề phi triệt để trở mặt.
Là sai hủy chỗ bánh đó."
Nhi tử quá giỏi, phụ cũng tìm chút cảm giác tồn tại chứ.
Từ nãy đến giờ, ánh mắt của nàng từng rời khỏi nhi tử, đến một ánh cho cũng .
Hắn già thật, nhưng gương mặt , thua gì nhi tử ?
Ánh mắt Tạ Trường Ninh chợt lạnh xuống:
"Thái tử tính toán đến mức đó.
Xem và tứ hoàng tử cũng chẳng khác gì ."
Bất chợt, nàng nhớ đến lời Phương Như Vũ từng , ngẩng đầu Phó Chỉ, hỏi thẳng:
"Đây chính là vị minh quân mà phò tá ?"
Nếu nhất định phò tá thái tử, từ nay về , mỗi dựa bản lĩnh mà sống thôi.
Thẩm Du Bạch: "..."
Hắn âm thầm hít sâu một .
Sao tự dưng thấy áp lực nặng nề thế ?
Vì liên quan đến phủ Quốc Công, mẫu của sẵn ba kẻ địch:
Tề phi, tứ hoàng tử, trưởng công chúa.
Giờ mọc thêm cả thái tử?
Làm họ thể đấu kế vị tương lai chứ?
Chưa đến việc, thái tử còn là vị phụ mới của ủng hộ.
Vậy chẳng ... hai sắp nội chiến ?
Bên nào cũng là , giúp ai mới đây?
Thật sự là quá khó !
Chỉ hỏi một câu:
Giờ đầu… còn kịp ?