Trong lòng Du ma ma, bà bao giờ xem Phó Chỉ là ngoài.
Không chỉ vì phu nhân từng cứu mạng khi còn trẻ, mà còn bởi cửu cửu của phu nhân chính là ân sư của Phó Chỉ.
Người đời mưu hại phu nhân phủ Quốc Công nhiều vô kể, nhưng duy chỉ Phó Chỉ là tuyệt đối thể.
Vì thế, bà kiêng dè gì khi những lời mặt .
Thậm chí bà còn mong Phó Chỉ thể thấy.
Bởi vì đại công tử nhà bà...
Đại công tử mà năm xưa mất tích , nay khuôn mặt giống Phó Chỉ đến kỳ lạ.
Điều đó lên điều gì?
Không cần cũng , điều đó ý nghĩa phi thường.
Tạ Trường Ninh chấn động trong lòng, lập tức xoay , nắm chặt cổ tay Du ma ma:
"Bà gì? Nói rõ ràng cho !"
Giọng nàng run rẩy khi thốt câu đó.
Phó Chỉ cũng chằm chằm Du ma ma chớp mắt.
Ngoài cửa thị vệ canh gác, bên trong cũng Tạ Lâm và của nàng, cần kiêng nể gì cả.
Du ma ma thở hổn hển, phấn khích :
"Phu nhân! Lão nô thấy rõ ràng, cổ tay của Thẩm Dư Bạch, một vết bớt giống hệt đại công tử năm xưa.
Lão nô dò hỏi kỹ, hai sinh cùng năm, cùng tháng, cùng ngày với ."
Bà :
"Phu nhân! Thẩm Dư Bạch chính là đại công tử nhà chúng , tuyệt đối thể sai!
Chi phụ Thẩm gia chính là rời kinh thành hai mươi năm , chắc chắn bọn họ nhặt đứa trẻ khi .
là ông trời mắt!
Ai mà ngờ đại công tử về bên phu nhân theo cách .
Tất cả đều là mệnh định!"
Du ma ma càng càng xúc động, hề trong lòng Tạ Trường Ninh đang cuộn trào dữ dội.
Nếu Thẩm Dư Bạch thật sự là nhi tử của nàng, tại giống Phó Chỉ đến ?
Nàng từ từ buông tay Du ma ma, lùi hai bước, đột ngột sang Phó Chỉ.
Những lời , Phó Chỉ cũng rõ từng câu.
Trong thư, Tạ Trường Ninh từng Thẩm Dư Bạch giống , và đó là lý do mặt ở đây.
bây giờ Du ma ma , thiếu niên là nhi tử của nàng.
Vậy thì… bọn họ…
Tạ Trường Ninh sang Phó Chỉ, và Phó Chỉ cũng nàng.
Hai , bốn mắt giao , trong mắt đều là sự kinh ngạc, hoang mang và hoài nghi.
Du ma ma mừng rỡ lẩm bẩm một :
"Vậy tức là năm xưa hãm hại cùng phu nhân là Phó đại nhân.
Tạ ơn trời đất, may mà tên vớ vẩn nào, cũng chẳng kẻ nào xí đáng sợ."
Rốt cuộc là ai?
Sao thể là hại Phó đại nhân?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-202-lan-nay-la-that.html.]
Rõ ràng là trời giúp mà!
Tuy bà từng , nhưng bà sớm .
Phó đại nhân tình cảm với phu nhân.
Dù che giấu khéo, nhưng ánh mắt thì dối.
Dù lòng đầy nghi vấn, lúc Tạ Trường Ninh chẳng còn tâm trí quan tâm đến chuyện khác.
Điều duy nhất nàng là:
Những gì Du ma ma đúng ?
Thẩm Dư Bạch... thật sự là nhi tử của nàng ?
Nàng thu ánh mắt, xoay chạy .
Phó Chỉ trong lòng lóe lên một suy đoán, hé môi định lên tiếng.
qua thấy Tạ Trường Ninh chỉ để cho một bóng lưng đầy lo lắng.
Bước chân nàng vội vã, bước khỏi tiền sảnh lập tức xốc váy chạy như bay.
"Tuế Tuế!"
Hắn theo bản năng bật thốt , vội vàng đuổi theo nàng.
Nghe thấy cái tên vô thức gọi , lòng chấn động.
Bao năm nay, bao lặng lẽ gọi cái tên trong lòng.
Giờ đây, cuối cùng cũng thể gọi tên nàng mặt nàng.
Tuế Tuế - đó là nhũ danh của nàng, mang ý nghĩa "Tuế tuế Trường Ninh" - mỗi năm đều bình an...
Thẩm Dư Bạch chỉ mới Kinh bao gian nan khổ cực.
Suốt dọc đường mưa gió dãi dầu, xác mệt mỏi, bụng đói meo.
Dù khi nãy Du ma ma kỳ quái, thất thường, còn mấy lời hiểu nổi.
đối diện với một bàn đầy món ngon, còn tâm trí nghĩ ngợi gì khác.
Vì quá đói.
Chỉ khi ăn no, mới sức mà nghĩ chuyện khác.
Nào ngờ, ăn vài miếng, Thẩm phu nhân ban ngày còn giữ phong thái đoan trang, giờ đây xông như một cơn gió, lao thẳng đến mặt .
Nàng bất ngờ nắm c.h.ặ.t t.a.y đang cầm đũa của , ánh mắt đỏ hoe, chăm chú vết bớt cổ tay .
Hắn giật đến nỗi rơi cả đôi đũa, lớn:
"Phu nhân, gì ?"
Vừa dứt lời, những giọt nước mắt nóng hổi như trút xuống, rơi thẳng vết bớt tay .
Không hiểu vì , trái tim đột nhiên thắt , như kim đ.â.m từng nhát, đau âm ỉ.
Hắn khẽ gọi:
"Phu nhân...?"
Tạ Trường Ninh run rẩy vuốt ve vết bớt cổ tay , nước mắt như lũ tràn đê, thể kiềm chế.
Dù chậm hiểu đến , lúc Thẩm Dư Bạch cũng nhận .
Nhìn biểu hiện của phu nhân…
Chẳng lẽ là mẫu ruột của ?