Thái tử chỉ tra Diệp Trọng Lâm con ruột của Tạ Trường Ninh, mà còn là của trưởng công chúa.
Trong mắt thái tử, tin tám chín phần là Tề phi cố ý tiết lộ.
Cũng giống như việc bà để Tề Chính Nghiệp quấn lấy Tạ Trường Ninh.
Tất cả chỉ nhằm khiêu khích thái tử, khiến mất kiểm soát.
Ngay khi chuyện, thái tử nghĩ đến việc vạch trần sự thật.
Mà toan tính mượn tay Diệp Trọng Lâm để g.i.ế.c c.h.ế.t Tạ Trường Ninh.
Vừa để cắt đứt mối liên hệ giữa nàng và Tề Chính Nghiệp.
Vừa khiến Trấn Quốc Công và trưởng công chúa trở mặt, qua đó lôi kéo Trấn Quốc Công về phe .
Một âm mưu vô cùng tàn độc.
Vì , thái tử sai tẩm chiết độc bánh hoa quế mà Diệp Trọng Lâm mua.
Độc là loại cực mạnh, chỉ cần trong m.á.u là c.h.ế.t ngay.
Phó Chỉ bất ngờ mở bừng mắt, ánh trong trẻo, dứt khoát.
Hắn chọn về phía thái tử vì nhận hoàng đế ý diệt trừ phủ Quốc Công.
Mà Tứ hoàng tử kế thừa chân truyền, nếu lên ngôi thì phủ Quốc Công tất sẽ tiêu diệt.
Hắn tưởng thái tử khác biệt, nhưng ngờ phụ tử hoàng gia ai nấy cũng đều độc ác như .
Sau khi lệnh cho ám vệ, Phó Chỉ theo bóng rời , ánh mắt lạnh lùng chìm tĩnh lặng:
"Ta từng là . Nếu vô tình, đừng trách vô nghĩa."
Vì chỉ một lựa chọn, và từng đổi.
Trưởng công chúa kiêu ngạo đến mức đời nào tự gặp một quân cờ như Diệp Trọng Lâm.
Bà chỉ cho thuộc hạ tiếp xúc với , và cho một cơ hội lập công chuộc tội.
nếu thất bại, cần Tạ Trường Ninh tay, bà sẽ tự g.i.ế.c .
Diệp Trọng Lâm mua bánh xong đang đường trở về.
Không ngờ một đứa trẻ bất ngờ va hầu lưng, khiến hộp bánh rơi xuống đất.
Không thể dùng nữa, đành cho mua hộp khác, còn phần bánh cũ vứt .
Sau khi họ rời , nhanh chóng nhặt phần bánh độc.
Sau đó nó đưa đến bàn việc của Phó Chỉ.
Nhìn chiếc bánh hoa quế tẩm độc, Phó Chỉ bật lạnh lẽo:
"Thứ như , thể lãng phí? Ta sẽ tự cách dùng."
lúc đó, nhận thư của Tạ Trường Ninh.
Vừa nét chữ, nhận là của nàng.
Nội dung trong thư khiến luôn trấn tĩnh như kinh ngạc.
Nàng nhắc đến một đứa trẻ khuôn mặt giống đến kỳ lạ, và nghi ngờ đó là hài tử của .
Tay siết chặt bức thư, lòng chấn động.
Hắn rõ thể nào sinh tình với khác.
nếu đứa trẻ chỉ nét giống thì nàng cần nhọc công như .
Chứng tỏ, đứa bé đó hẳn giống .
Giống đến mức khiến khác nhận .
Hắn đột nhiên nhớ đến lời Ngô thị từng .
Hắn cũng sai điều tra, nhưng vẫn kết quả.
Khiến bắt đầu nghi ngờ những gì nàng là thật giả.
Ngẩng đầu sắc trời, quyết định:
"Đêm nay, đích đến gặp nàng một chuyến."
Tại Đông Cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-200-phat-dien-roi.html.]
Thái tử Diệp Trọng Lâm mang bánh độc về, liền chờ tin Tạ Trường Ninh trúng độc mà chết.
Hắn hiểu rõ điểm yếu chí mạng của nàng, nàng quá quan tâm đến con cái.
Chỉ vì một vết bớt và gương mặt giống Thẩm Văn Viễn, nàng nhận định Diệp Trọng Lâm là con .
"Ai bảo nàng ngu ngốc như ? Đây chính là mệnh của nàng!"
Thái tử hề nghĩ đến khả năng Tạ Trường Ninh sẽ ăn bánh đó.
Trong mắt , đó là nhi tử ruột mà nàng yêu thương, mang bánh về cho nàng, nàng ắt sẽ coi như báu vật.
ai mới thật sự ngu ngốc?
Bánh đặt ngay bàn, Tạ Trường Ninh thậm chí thèm liếc .
Diệp Trọng Lâm rời , liền sai Tào ma ma đem cho chó ăn.
Tạ Nam nhanh chóng điều tra nhiệm vụ mà trưởng công chúa giao cho Diệp Trọng Lâm:
Ám sát Tứ hoàng tử đang sắp trở về.
trưởng công chúa chỉ bề ngoài, tuyệt đối ý định tổn thương tứ hoàng tử.
Tạ Trường Ninh lập tức hiểu mưu kế phía .
Trưởng công chúa chắc chắn chuẩn đầy đủ bằng chứng cấu kết giữa đại ca nàng và thái tử, cùng tội danh phủ Quốc Công mưu phản.
Một khi Diệp Trọng Lâm ám sát Tứ hoàng tử, quan phe trưởng công chúa sẽ nhân cơ hội dâng tấu.
Vu cho đại ca nàng cùng thái tử liên thủ tạo phản cái c.h.ế.t của tứ hoàng tử.
Một mũi tên trúng hai đích, diệt thái tử, diệt phủ Quốc Công.
Tạ Trường Ninh khẽ lạnh:
"Vậy thì cứ để Diệp Trọng Lâm ám sát , sẽ âm thầm giúp một tay.
Không mẫu nào đem con mồi nhử.
Chuyện , Tề phi ?"
Chạng vạng tối, Thẩm Dư Bạch cảm thấy ma ma trong phủ hôm nay quá mức ân cần.
Cả buổi chiều chạy tới lui mấy , giờ còn đích mang canh đến.
Hắn thấy khó hiểu:
"Tuy qua khảo hạch, thể kế thừa phủ Tĩnh An Hầu, nhưng cũng sánh nổi phủ Quốc Công.
Du ma ma cần gì lấy lòng đến mức ?"
Hơi ngượng, :
"Ma ma thật sự khách sáo quá , để tự !"
Du ma ma niềm nở:
"Khách đến là khách, thể để công tử tự động tay?"
Trong lúc múc canh, ánh mắt bà lén lút cổ tay của .
Thấy bà kiên quyết, Thẩm Dư Bạch đành nhận lấy.
đưa tay , Du ma ma đột nhiên tay run lên, bát canh nghiêng đổ tay áo .
May , nhanh tay chụp lấy bát canh, ướt quần áo.
Thầm thở phào:
May quá… ướt, chỉ đúng một bộ quần áo thôi.
Hắn hỏi theo phản xạ:
"Ma ma chứ?”
NhưngDu ma ma trả lời, chỉ trừng mắt chằm chằm cổ tay của , ánh mắt như ma nhập.
Thẩm Dư Bạch cau mày, định đặt bát xuống thì bà đột nhiên phát cuồng, túm c.h.ặ.t t.a.y , chằm chằm vết bớt cổ tay.
Rồi lớn như điên dại, đó òa lên nức nở…