TẠ TRƯỜNG NINH TÁI SINH, HẦU PHỦ NÁO LOẠN RỒI!!! - Chương 19: Bọn Họ Là?
Cập nhật lúc: 2025-07-28 08:09:39
Lượt xem: 347
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cùng bước còn cả Tần thị và đám Thẩm Tri Nghiễn.
"Tích Chi! Khiêm nhi!"
Thấy vết thương trán Bạch Tích Chi, cùng đứa trẻ trong lòng nàng đang hoảng sợ ngừng, lòng Thẩm Tri Tự thắt , vội vã đẩy đang dìu , sải bước nhanh về phía cặp mẫu tử .
Lúc , vết thương như còn đau nữa, nhanh như bay.
"Tri Tự, cuối cùng cũng đến ."
Bạch Tích Chi lóc lao lòng .
Giữa thanh thiên bạch nhật, bao ánh mắt đổ dồn, hai ôm chầm lấy .
"Phụ , , Khiêm nhi sợ lắm, phụ mau đ.á.n.h ."
Đứa trẻ nhỏ xíu ôm chặt lấy chân Thẩm Tri Tự, năng lắp bắp, nhưng mách tội khác .
Quả là một bức tranh ấm áp.
Nếu bỏ qua việc bọn họ là một đám mặt dày vô sỉ.
Nhìn hai kẻ chẳng hổ, giữa ban ngày ban mặt, ngay bao mà chờ nổi ôm mật.
Dân chúng vây xem, còn gì hiểu nữa?
"Lão Thiên ơi! Nói thì thế tử thật sự b.a.o n.u.ô.i đàn bà bên ngoài, còn cả con riêng.
Hắn mà thấy với thế tử phi ?"
"Ta phi, đúng là một kẻ giả nhân giả nghĩa. Nhìn đứa nhỏ , ít cũng hơn hai tuổi .
Vậy là ? Là khi thành thông dâm với nữ nhân ."
" là một đôi gian phu dâm phụ! Hắn mà chủ phủ Tĩnh An Hầu thì sớm muộn cũng bại hoại thôi."
"..."
Mọi chỉ mặt bọn mà mắng nể nang, lời nào lời nấy khó vô cùng.
Ngay cả Tần thị và Thẩm Tri Nghiễn cũng cảm thấy mất hết thể diện.
Thẩm Tri Tự và Bạch Tích Chi chẳng thèm để tâm, ôm quên cả trời đất.
Tần thị nổi nữa, khẽ ho một tiếng, hai lúc mới chịu tách .
Tạ Trường Ninh liếc Tô Thanh Uyển một cái.
Trong ánh mắt , Tô Thanh Uyển bước từng bước về phía Thẩm Tri Tự.
Nàng bình tĩnh đến đáng sợ, chỉ Bạch Tích Chi và đứa trẻ , chậm rãi từng chữ:
"Thẩm Tri Tự, cho , bọn họ là ai?"
Ánh mắt Bạch Tích Chi khẽ lóe lên, trong đáy mắt hiện lên một tia đắc ý vụt qua nhanh.
Cuối cùng, nàng cũng đợi đến ngày .
Thẩm Tri Tự nhất định sẽ cho mẫu tử nàng danh phận.
Những kẻ nhảm , đều đáng c.h.ế.t!
"Nàng là yêu, Bạch Tích Chi.
Còn đây là nhi tử chúng , Khiêm nhi."
Thẩm Tri Tự phớt lờ ánh của , từng chữ đầy khí thế.
Thật là cặn bã đến cực điểm.
Tạ Trường Ninh siết chặt nắm tay, định động thủ.
"Chát!"
Nào ngờ Tô Thanh Uyển tay , nàng dồn hết sức lực, tát cho Thẩm Tri Tự một cái.
Tiếc là nàng đủ sức, Thẩm Tri Tự chỉ loạng choạng một chút, nhưng gương mặt lập tức sưng lên, khóe miệng cũng rướm máu.
Nếu là Tạ Trường Ninh tay, e rằng chỉ một bạt tai cũng đủ khiến ngã xuống đất.
Thẩm Tri Tự tránh, bởi vì... đây là cái tát mà nợ Tô Thanh Uyển.
"Tri Tự, xin , đều là tại , vì mới khiến tổn thương như ..."
Bạch Tích Chi đau lòng tự trách, nhẹ nhàng lau vết m.á.u nơi khóe miệng Thẩm Tri Tự.
Thẩm Tri Tự trong lòng xúc động, lập tức nắm lấy tay nàng:
"Tích Chi, nàng đừng . Gặp nàng, cùng nàng thấu hiểu và bên , là điều may mắn nhất trong cuộc đời ."
"Ngươi là đồ xa! Dám đ.á.n.h phụ , đ.á.n.h ngươi!"
Đứa bé hơn hai tuổi mặt mày giận dữ, giơ chân đá mạnh về phía Tô Thanh Uyển.
Dù là nó tay , nhưng chỉ cần Tô Thanh Uyển phản ứng , thì ngay lập tức sẽ gán cái danh độc phụ.
Bởi vì nó là trẻ con. Trẻ con sai cũng . Dù gì cũng sẽ tha thứ vô điều kiện.
Dựa chứ?
Nó dựa cái gì?
Chính vì là trẻ con, mới càng dạy dỗ đàng hoàng chứ!
Tạ Trường Ninh chẳng kiểu dung túng, chỉ tiếc là nó quá thấp, tát nó một cái cũng khó.
Nàng dứt khoát nhấc bổng gáy nó lên bằng một tay, tay còn nể tình mà tát cho nó một cái trời giáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-19-bon-ho-la.html.]
Nàng lạnh lùng lườm nó:
"Thứ gì đây? Ngươi mà cũng dám động đến Thanh Uyển?"
Loại do lang sói sinh thì gì ?
Kiếp , khi Thẩm Tri Tự rước mẫu tử họ về phủ, nàng thích chúng, Bạch Tích Chi liền bắt tay với Tần thị, lượt cướp quyền quản gia của nàng.
Đợi đến khi Thẩm Tri Tự leo lên vị trí Thủ phụ nội các, Hầu phủ liền biến thành thiên hạ của riêng Bạch Tích Chi.
Đứa trẻ nuông chiều đến mức xem trời bằng vung, gây bao rắc rối, khi nó lớn còn dám trêu chọc Quận chúa.
Nếu Thẩm Tri Tự che chở, thì dù một trăm cái mạng, cũng đủ để c.h.ế.t.
Cái tát của nàng khiến tiểu súc sinh mãi thôi.
Tô Thanh Uyển cay cay sống mũi, nàng cứ nghĩ, dù mẫu ghét Bạch Tích Chi đến , thì với một đứa trẻ, hẳn sẽ vẫn mềm lòng.
Dù vẫn rằng con cháu là cốt nhục ly .
Huống hồ còn là đích tôn của trưởng tử.
Không ngờ mẫu thẳng tay bảo vệ nàng như .
"Khiêm nhi còn nhỏ, còn phân biệt đúng sai.
Hầu phu nhân, xin , xin hãy trả Khiêm nhi cho ."
Ngay lúc đó, Bạch Tích Chi chẳng buồn diễn kịch tình thâm với Thẩm Tri Tự nữa, lập tức quỳ sụp xuống mặt Tạ Trường Ninh, cầu xin.
Nàng nắm chặt khăn tay, trong lòng thù hận cuồn cuộn, hận thể lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t Tạ Trường Ninh, g.i.ế.c c.h.ế.t mụ già c.h.ế.t tiệt !
Thẩm Tri Tự cũng xông đến mặt Tạ Trường Ninh, tức giận gào lên:
"Mẫu , Khiêm nhi là cháu đích tôn của , thể tay đ.á.n.h nó?"
Tần thị ở bên cạnh phụ họa, trong mắt tràn đầy đau lòng:
" thế! Nó còn là một đứa nhỏ, dù nghịch ngợm đến , ngươi cũng nên đ.á.n.h nó, còn nặng tay như . Nếu lỡ chuyện gì thì ?"
Tạ Trường Ninh nhịn , bật :
"Theo như mẫu , thì mai nếu tiểu súc sinh bỏ t.h.u.ố.c độc của , cũng ?
Ai bảo nó chỉ là một đứa bé? Có trách thì trách xui xẻo."
Tần thị nghẹn họng, câu ... bà định ?
Dân chúng xung quanh: "..."
Vừa , ngay cả bọn họ cũng cảm thấy Hầu phu nhân như là quá đáng.
nàng xong, cảm thấy lý.
"Cháu đích tôn ?"
Lúc , Tạ Trường Ninh mới đầu Thẩm Tri Tự, lạnh lùng cất tiếng:
"Ta nhận, thì nó là cháu đích tôn. Ta nhận, thì nó là cái gì?"
Thẩm Tri Tự nàng với vẻ thể tin nổi:
"Mẫu , thể như ?"
"Chát!"
Tạ Trường Ninh tiện tay quăng thằng bé đất, đó vung roi quất mạnh Thẩm Tri Tự.
Thật nàng đ.á.n.h đứa con bất hiếu từ lâu .
Chỉ là nhẫn nhịn quá giỏi, nên mới nhịn đến tận hôm nay.
Thẩm Tri Tự vốn đang thương, đ.á.n.h liền đau đến mức gào lên t.h.ả.m thiết.
Cổ tay Tạ Trường Ninh khẽ xoay, roi trong tay bà vung lên như gió, để từng vệt tàn ảnh, từng cú đ.á.n.h như trời giáng quật mạnh lên .
"Ai cho ngươi cái gan nuôi nữ nhân bên ngoài?
Còn lén lút sinh cả nghiệt chủng, ngươi còn là sách ?
Ngần năm đèn sách, chẳng lẽ đều đổ bụng ch.ó ?"
"Ngươi đúng là nỗi nhục của kẻ sách khắp thiên hạ.
Ngươi xứng với bao năm dạy dỗ, xứng với Thanh Uyển ?"
"Từ khi thành đến nay, ngươi từng bước chân viện của Thanh Uyển.
Ta còn tưởng là ngươi bệnh, còn định mời Thái y đến điều dưỡng cho ngươi.
Nào ngờ ngoài ngươi sớm ăn no nê ."
Lời dứt, xung quanh đều trừng to mắt sửng sốt.
Tô Thanh Uyển kìm nữa, nước mắt từng dòng thi rơi xuống.
Mẫu ... là đang với tất cả rằng, dù nàng và Thẩm Tri Tự thành hai năm, nhưng nàng vẫn còn trong trắng.
Sau khi hòa ly với Thẩm Tri Tự, nàng thể sẽ tái giá.
mà... những lời , bảo nàng tự thế nào đây?
Ngay cả Tô gia cũng mở miệng .
Dù , thiên hạ cũng chắc tin.
Còn giờ, những lời chính miệng mẫu , tất cả chắc chắn sẽ tin tưởng.
"Tất cả là của , cầu xin đừng đ.á.n.h Tri Tự nữa, đ.á.n.h thì đ.á.n.h ."
Ánh mắt Bạch Tích Chi lóe lên tia do dự, c.ắ.n răng buông đứa bé trong lòng , đó lóc lao che chắn cho Thẩm Tri Tự, dùng đỡ lấy ngọn roi đang giáng xuống.
Tạ Trường Ninh nào nương tay, roi trong tay nàng vẫn hung hãn quất thẳng lên Bạch Tích Chi.