"Con xin bái kiến mẫu !"
Hạ Đông Sinh bước lên, thành kính dập đầu ba cái Tạ Trường Ninh.
Tiếng gọi "mẫu " vang lên đầy chân tình.
"Con ngoan, mau dậy."
Tạ Trường Ninh vội đưa tay đỡ dậy.
Mẫu tử nước mắt lưng tròng, cảnh tượng vô cùng xúc động.
Dù bà lão nhiều từ chối, Tạ Trường Ninh vẫn nhất quyết đưa bà cùng trở về phủ.
Chưa đến nửa ngày, tin tức Tạ Trường Ninh tìm nhi tử ruột lan khắp kinh thành.
Phủ Quốc Công cũng nhận tin từ sáng sớm, do chính của Tạ Trường Ninh gửi đến.
Sau khi nhận tin, Lâm thị lập tức dẫn đến.
Tạ Trường Ninh chính thức thừa nhận Hạ Đông Sinh là nhi tử của , cũng tức là nhi tử của Thẩm Văn Viễn.
Không, là con của Diệp Hoài Nam.
Vậy nên, Hạ Đông Sinh thể mang họ Hạ nữa.
Sau khi bàn bạc, chính thức đổi tên thành Diệp Trọng Lâm.
Lâm thị chỉ mang theo lễ mắt hậu hĩnh, mà còn hỏi han ân cần.
Diệp Trọng Lâm hành lễ quy củ, gọi nàng một tiếng "cữu mẫu".
Tạ Hành Vân cũng đến.
Tuy hơn Diệp Trọng Lâm vài tuổi, nhưng hai hợp , trò chuyện thiết.
Tiệc nhận ấn định tổ chức ba ngày.
Ngay khi tiễn Lâm thị và Tạ Hành Vân, Hứa thị cũng nóng lòng kéo đến.
"Ôi chao, một cái là nhi tử của Tạ tỷ tỷ , thể nhầm !"
Hứa thị khen ngợi Diệp Trọng Lâm tiếc lời.
Trước hai nhà từng là thông gia nên nàng vẫn còn nhớ đại khái dung mạo Thẩm Văn Viễn.
Hắn thực sự giống với phụ năm xưa.
Hứa thị vẫn quen gọi Thẩm Văn Viễn như , một là tên thật, hai là quen miệng.
Nàng cũng mang lễ gặp mặt cho Diệp Trọng Lâm.
Dù từng học hành bài bản, nhưng cư xử điềm đạm, lễ độ, dư thừa lời nào, hiểu chuyện và lòng .
Tại hình bộ, khi Phó Chỉ nhận tin , khỏi nhíu mày.
Đặc biệt khi Diệp Trọng Lâm gương mặt giống hệt Thẩm Văn Viễn.
Sau khi Tạ Trường Ninh rời , cho tra hỏi Ngô thị nữa, xác nhận lời nàng đều là sự thật.
Nàng rõ Diệp Trọng Lâm con , nhưng vẫn nhận , còn định tổ chức tiệc nhận linh đình.
Vậy tức là thế của hề tầm thường, và nàng ngại mạo hiểm chính để bước ván cờ .
Hắn vốn mong Tạ Trường Ninh kéo vòng xoáy chính trị, nhưng cuối cùng nàng vẫn tránh khỏi.
Thôi thì, sẽ tay giúp nàng một phen.
Chớp mắt đến ngày tổ chức tiệc nhận , Tạ Trường Ninh mời Diệp gia.
Diệp Trọng Lâm vận cẩm y, dung mạo tuấn tú, khí chất phi phàm.
Vừa xuất hiện khiến trầm trồ khen ngợi.
Tạ Huyền cũng đến tham dự.
Tạ Trường Ninh còn sai phát cháo khắp kinh thành, việc vì Diệp Trọng Lâm, mà là để cầu phúc cho con ruột của .
Lũ ăn mày hưởng lợi, ùa tới lãnh cháo, bánh bao, ăn no nê.
Ở một góc khác, Thẩm Tĩnh Thư ăn đồ ăn xin , ngóng chuyện.
Đến khi Tạ Trường Ninh tìm con ruột, nàng kinh ngạc tột độ:
"Cái gì? Tiện nhân Tạ Trường Ninh vận may như ?
Dựa mà bà sống an nhàn hạnh phúc?''
Thẩm Tri Nghiễn và Thẩm Tri Châu cũng những lời đồn từ đám ăn mày.
Trong lòng bọn họ trào dâng nỗi cay đắng và ghen tị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-187-xay-ra-chuyen-lon-roi.html.]
Tất cả những thứ đó, vốn dĩ nên thuộc về họ, một tên nghiệt chủng rõ lai lịch cướp đoạt.
Bọn họ , ánh mắt tràn đầy thù hận dữ tợn.
Ngày hôm , Tạ Trường Ninh dẫn Diệp Trọng Lâm đến phủ Quốc Công.
Dù , đây cũng là nơi "hướng về", tạo cơ hội cho quen.
Hai ngày qua, nàng chăm sóc Diệp Trọng Lâm như ruột thịt, để lộ chút sơ hở.
"Tôn tử bái kiến tổ mẫu."
Diệp Trọng Lâm đầu gặp lão phu nhân.
Lão phu nhân rưng rưng nước mắt, ân cần hỏi han, còn chuẩn lễ mắt cho .
Họ ở dùng cơm trưa trong phủ.
Sau bữa cơm, Tạ Trường Ninh ở trò chuyện với lão phu nhân, còn Tạ Huyền và Tạ Hành Vân việc đến doanh trại.
Diệp Trọng Lâm lấy cớ mệt, lão phu nhân cho phép dạo quanh phủ.
Nghe , mắt lóe sáng, ngờ cơ hội đến nhanh như .
May mà luôn mang theo vật bên .
Xem , Trời diệt phủ Quốc Công thật .
Diệp Trọng Lâm dạo quanh hậu hoa viên, đó đến thư các, lang thang đến sân thư phòng của Tạ Huyền.
Nơi đó binh lính canh gác nghiêm ngặt.
Hắn suy nghĩ cách tiếp cận thì thấy mấy gốc mai đỏ đang chớm nụ, bèn xin lính gác xem hoa.
Xét đến phận, lính gác do dự một chút cho phép một .
đến gần thư phòng, và chỉ ở trong nửa nén nhang.
Diệp Trọng Lâm gật đầu đồng ý.
Có lẽ vì bên ngoài trọng binh canh giữ nên trong viện lính gác.
Hắn lén lút lấy từ tay áo một gói giấy dầu căng phồng, lặng lẽ chôn xuống rừng trúc trong sân.
Chưa hết nửa nén nhang, rời khỏi.
, ngay khi rời , một ám vệ xuất hiện lặng lẽ.
Lúc , Tạ Trường Ninh, Tạ Huyền, Tạ Hành Vân và Lâm thị đang ở cùng lão phu nhân.
Tạ Huyền sai đào gói giấy dầu lên, mở thì thấy bên trong là một xấp thư.
Chính là thư từ giữa và Quốc vương Tây Nhung.
Nét chữ giống hệt chữ thật của , ngay cả chính cũng phân biệt thật giả.
Trong thư rõ:
Hắn và Tây Nhung âm mưu để Tây Nhung giả đầu hàng.
Sau đó nhân lúc dẫn quân hồi triều, sẽ nội ứng ngoại hợp đánh thẳng hoàng thành.
Toàn bộ là chứng cứ cấu kết phản quốc.
Mọi toát mồ hôi lạnh.
Nếu thư rơi tay hoàng thượng, hậu quả thể tưởng tượng nổi.
Lão phu nhân run rẩy :
"Trường Ninh, thật sự nhờ con."
Lâm thị siết c.h.ặ.t t.a.y Tạ Trường Ninh, gì, nhưng ánh mắt thể hiện tất cả.
Tạ Huyền xem xong liền ném hết lò than thiêu hủy, ngọn lửa bập bùng rọi rõ vẻ mặt căng thẳng của từng .
Tạ Trường Ninh tức giận bừng bừng, kiếp bọn họ vu tội phản quốc cho phủ Quốc Công.
Kiếp dám giở chiêu cũ?
Đáng tiếc, bọn họ vỡ mộng .
Tội danh thông địch phản quốc nặng đấy…
Nếu đổ lên đầu tứ hoàng tử, hoàng thượng sẽ phản ứng thế nào?
Tạ Trường Ninh và Tạ Huyền trao đổi vài câu.
Tới chạng vạng, nàng thản nhiên như chuyện gì, dẫn Diệp Trọng Lâm rời phủ trở về.
Sau bữa tối, Tạ Trường Ninh đang hỏi Diệp Trọng Lâm học .
Nếu đồng ý, nàng sẽ thu xếp cho Quan Lan thư viện.
"Phu nhân! Xảy chuyện lớn !"
Chưa kịp để Diệp Trọng Lâm trả lời, Triệu quản gia hốt hoảng xông :
"Không vì , hoàng thượng phái Cấm Vệ quân bao vây phủ Quốc Công !"