Lời của Ngô thị dứt, đám dân chúng vây quanh công đường lập tức xôn xao bàn tán.
"Thiên gia ơi!
Ý bà là, Thẩm Tri Tự chính là con trai của bà và Tần Khai Tễ?
Là Tần Huyền tráo đổi với con của Hầu phu nhân?
Chuyện thật sự quá sức tưởng tượng!"
"Chuyện giữa Tần Huyền và Tần Tiêu đủ động trời, ngờ còn cú sốc lớn hơn phía ."
"Tần gia đúng là loạn hết cả lên !
Còn phân biệt vai vế đây?
Thẩm Tri Tự rốt cuộc nên gọi Tần Huyền là Tổ mẫu cô mẫu đây?"
"Chưa hết !
Nghe Ngô thị chứ?
Tần Khai Tễ, Tần Tiêu, cả Tần Huy nữa, tất cả đều c.h.ế.t trong tay Thẩm Tri Tự.
Thật là... cây độc khó sinh trái ngọt!"
Ánh mắt của dần chuyển sang khinh miệt, chút che giấu về phía Thẩm Tri Tự.
Ngay cả Phó Chỉ cũng khỏi kinh ngạc, đôi mắt khẽ nheo , vội mở lời.
Thái độ của Tạ Trường Ninh đối với đám trẻ đó đổi đột ngột, chẳng lẽ là vì rõ chuyện từ ?
Chuyện liên quan quá lớn, lập tức sai mời Tạ Trường Ninh.
Trong công đường, Thẩm Tri Tự bật lạnh lùng:
"Nếu phu nhân như , xin hỏi ngược một câu:
Phu nhân coi Hầu phủ là cái chợ ?
Muốn tráo hài tử là tráo ?
Không cần Tần Huyền vì lý do gì.
Bà là con của bà và Tần Khai Tễ, chứng cứ ?
Chẳng lẽ chỉ dựa cái miệng của bà?"
Mắt thoáng hiện vẻ hoảng loạn, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh .
Chuyện trôi qua bao năm, mà Tần Huyền nay chết, tin Ngô thị thể đưa chứng cứ.
Ngay cả Tạ Trường Ninh cũng , thì bà thể?
Chỉ cần bằng chứng, vẫn mang họ Thẩm, vẫn là thế tử, nghiệt chủng của bà và Tần Khai Tễ.
Không ngờ, chính câu đó là điều Ngô thị đang chờ đợi.
"Ngươi cho rằng chứng cứ?
Vậy thì để từ đầu, tại Tần Huyền tráo đổi con của Hầu phu nhân.
Năm xưa khi sinh Tần Khai Tễ, cơ thể bà tổn thương, gần như thể sinh thêm con.
Thẩm Văn Viễn thật là đứa bé bà đánh tráo từ tay thứ tên là Tần Nghi.
Cũng chính vì đứa trẻ cướp đó, mà Tần Nghi điên loạn suốt bao nhiêu năm nay.
Ta đoán bà vẫn còn nhớ con .
Chỉ cần mời bà đến hỏi, sự thật sẽ rõ."
Dân chúng một phen ồ lên, ai nấy đều khiếp sợ.
Phó Chỉ lập tức sai mời Tần Nghi.
Một bên ngoài hô lớn:
"Ta Tần Nghi đó!
Bà là Diệp phu nhân, chẳng sinh thai c.h.ế.t lưu nên mới điên ?"
Ngô thị lạnh:
"Thai c.h.ế.t gì chứ!
Là Tần Huyền dùng xác thai nhi của một thất để tráo đổi, cướp đứa con của Tần Nghi!
Bà giả vờ thai, từ thủ đoạn cướp lấy con khác con .
Đó cũng là lý do bà dốc tâm tráo đổi con của Hầu phu nhân:
Để tước vị của Hầu phủ truyền cho con ruột.
Nếu thể truyền cho con thì truyền cho cháu.
Chỉ cần là huyết mạch của bà thì đều .
Chính vì Thẩm Tri Tự mới một bước trở thành thế tử.
cái danh Thế tử đó của chỉ là giả.
Hắn chỉ là đồ giả mạo."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-155-doi-chat-chon-cong-duong-phan-2.html.]
Ba chữ "đồ giả mạo" như một nhát d.a.o đ.â.m tim Thẩm Tri Tự.
Gương mặt bình tĩnh của cuối cùng cũng xuất hiện vết nứt.
"Ngươi lắm, nhưng chứng cứ ?"
Hắn rít qua kẽ răng.
"Ngươi chứng cứ?
Ta chính là chứng cứ sống!"
Một giọng già nua vang lên.
Không đợi kịp phản ứng, hai thị vệ dẫn theo Vệ ma ma bước công đường.
Ngô thị sớm nhờ của Phó Chỉ mời Vệ ma ma tới từ .
Vệ ma ma lên tiếng:
"Năm xưa, khi phu nhân dưỡng thai định,
Tần Huyền cho âm thầm đưa bà trở kinh thành.
Giấu trong một biệt viện.
Khi phu nhân sinh hạ Thẩm Tri Tự, ở ngay bên cạnh.
Vài ngày , Tần Huyền nhận tin:
Trưởng tử của Hầu phủ một vết bớt đặc biệt cánh tay.
Thế là bà lập tức bảo phu nhân nghĩ cách tạo giả một vết bớt giống y hệt."
Bà dừng một chút tiếp:
"Phu nhân mời một đại phu, dùng thuốc đặc chế và kim châm, từng chút một vẽ vết bớt giả tay đứa bé.
Ta lo vết bớt sẽ phai theo thời gian, nên hỏi đại phu.
Ông chỉ khi dùng một loại thuốc đặc biệt khác mới thể xóa sạch."
Bà lập tức tên loại thuốc đó.
Phó Chỉ liền lệnh cho chuẩn ngay.
Chuyện khiến Thẩm Tri Tự khỏi chấn động.
Bởi tay quả thật một vết bớt.
Từ nhỏ đến lớn vẫn tưởng đó là bẩm sinh, ngờ là do khác tạo .
Tuy nhiên, vẫn cố giữ vẻ mặt bình thản, để lộ cảm xúc.
Lỡ Vệ ma ma cố tình gài bẫy để lộ sơ hở thì ?
Hắn tuyệt đối thể mắc bẫy.
Ngô bằng ánh mắt chế giễu:
"Thứ súc sinh nhà ngươi, chắc ngươi bao giờ nghĩ tới chuyện nhỉ?"
Chẳng bao lâu , thị vệ mang đến loại thuốc Vệ ma ma .
lúc , Tạ Trường Ninh xuất hiện, sự xuất hiện của nàng lập tức khiến tất cả ánh mắt đổ dồn về phía nàng.
Du ma ma dìu nàng tiến công đường, từng bước, từng bước vững chãi.
Ánh mắt nàng sắc bén quét về phía Ngô thị:
"Ngươi thật ?
Tần Huyền tráo đổi con ?
Thẩm Tri Tự nhi tử của ?"
Thẩm Tri Tự kéo lê chân tàn, mắt đỏ hoe, bước nhanh tới mặt nàng:
"Mẫu ! Xin đừng tin bà !
Bà đang cố tình ly gián tình mẫu tử giữa chúng !"
Tạ Trường Ninh lạnh nhạt liếc một cái.
Tình mẫu tử ?
Nàng nhớ nổi bản từng thứ đó với từ khi nào.
Ngô thị lạnh:
"Thật giả, là ."
Thị vệ tiến lên, trầm giọng :
"Mời Thẩm công tử đưa tay ."
Toàn bộ ánh mắt trong công đường lập tức đổ dồn về phía Thẩm Tri Tự.