TẠ TRƯỜNG NINH TÁI SINH, HẦU PHỦ NÁO LOẠN RỒI!!! - Chương 132: Đây có được xem là Tu La Tràng không?

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-06 06:18:58
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đột nhiên, Bạch Tích Chi như nhớ điều gì, nàng vội túm lấy tay áo của Tạ Trường Ninh:

"Hầu phu nhân, Khiêm nhi ? Khiêm nhi đang ở ?"

 

Tạ Trường Ninh im lặng đáp.

Trái tim Bạch Tích Chi lập tức rơi xuống đáy vực.

 

Nơi Hầu phủ, mà là một biệt viện danh nghĩa của Tạ Trường Ninh.

Du ma ma dẫn Bạch Tích Chi sang gian phòng bên cạnh.

Đứa trẻ nhỏ bé bất động ở đó, còn một chút sinh khí nào.

 

Rất nhanh đó, tiếng xé ruột gan truyền từ phòng bên sang.

Bạch Tích Chi ôm chặt lấy t.h.i t.h.ể lạnh ngắt của nhi tử, ngừng gọi tên nó, hết đến khác, như thể chỉ cần nàng cố gắng đủ nhiều, con sẽ tỉnh .

Đáng tiếc , c.h.ế.t thì thể sống ...

 

Từ khi Thẩm Tri Tự cũng trọng sinh, Tạ Trường Ninh sớm đoán sẽ ngày .

leo lên cao, Thẩm Tri Tự tiếc tay sát hại Tần Khai Tễ và Ngô thị.

Khi Bạch Tích Chi là nữ nhi của tội thần, càng thể buông tha nàng .

 

Chỉ là nàng ngờ, ngay cả Khiêm nhi, cũng tha.

Chẳng vẫn , cọp dữ cũng ăn thịt con ?

 

Khi Thẩm Tri Tự đưa Bạch Tích Chi du thuyền, nàng đoán chắc định tay.

Ngay từ sớm, nàng âm thầm sắp xếp ám vệ.

 

Huống hồ còn Thanh Thư, lợi dụng lúc Thẩm Tri Tự nhảy xuống nước, của nàng nhanh chóng mang Bạch Tích Chi và Khiêm nhi lên.

Chỉ tiếc, vẫn muộn một bước, thể cứu Khiêm nhi.

 

Thật nực , nàng còn gì cả, mà Thẩm Tri Tự đến mức phụ tử phản bội, phu thê ly tán.

À, còn thêm một vế: tương tàn.

 

Hôm nay là ngày Tô Thanh Uyển và Cố Hoài Cẩn xem mắt.

Tạ Trường Ninh để hai bà tử trông nom Bạch Tích Chi, cử thêm hai thị vệ bảo hộ nàng.

 

Nỗi đau mất con xé tim cắt ruột, nhưng nàng tin Bạch Tích Chi nhất định sẽ gượng dậy.

Bởi nàng vẫn tự tay g.i.ế.c kẻ thù mà, đúng ?

 

"Hầu phu nhân, xin dừng bước."

Tạ Trường Ninh bước khỏi biệt viện, Bạch Tích Chi đuổi theo.

Phịch một tiếng quỳ rạp xuống mặt nàng:

"Xin giúp báo thù! Ta nhất định g.i.ế.c c.h.ế.t tên súc sinh Thẩm Tri Tự…"

 

Nàng dốc hết những gì một lượt.

Tự nhiên cũng bao gồm cả mối quan hệ giữa Tần Khai Tễ, Ngô thị và Thẩm Tri Tự.

 

Tạ Trường Ninh sai đỡ nàng dậy, bảo nàng tiên hãy an táng nhi tử, đó điều dưỡng thể.

Còn chuyện báo thù, vội, cơ hội sẽ đến ngay thôi.

 

 

---

Địa điểm xem mắt giữa Tô Thanh Uyển và Cố Hoài Cẩn sắp xếp tại Văn Ý Trai, đây là một thư trai nổi tiếng ở kinh thành, các nho sinh yêu thích.

 

Đây là ý của Tạ Trường Ninh, nếu chọn tổ chức tại phủ nào đó thì quá mức lộ liễu.

Hơn nữa lòng Thanh Uyển vẫn còn bài xích chuyện tái giá, chi bằng để nàng và Cố Hoài Cẩn một "cuộc gặp tình cờ".

Đôi khi, chính những điều vô tình dễ chạm tới lòng nhất.

 

 

Cả Hứa thị lẫn Tạ Trường Ninh đều cùng Tô Thanh Uyển, nàng chỉ dẫn theo hai nha , bước Văn Ý Trai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-132-day-co-duoc-xem-la-tu-la-trang-khong.html.]

Cố Hoài Cẩn cùng gia nhân của , đến đó nàng một bước.

Hứa thị yên tâm, liền cùng Tạ Trường Ninh tại một lâu gần đó, từ xa quan sát tình hình ở Văn Ý Trai.

 

Tô Thanh Uyển hề hôm nay là buổi xem mắt, nhưng Cố Hoài Cẩn thì rõ.

Tô Thanh Uyển dẫn theo hai nha lên tầng hai, tiện tay chọn một quyển sách.

Gần đến giờ ngọ, trong Văn Ý Trai lúc hầu như .

 

Xem vài trang, nàng đổi sách, liền kiễng chân định lấy một quyển ở tầng cùng của giá sách.

Nào ngờ dù nhón chân hết mức, nàng cũng chỉ đủ chạm đến quyển sách , lấy xuống vẫn chút khó khăn.

 

 

May mắn là cuối cùng nàng cũng lấy .

Khóe môi nàng khẽ cong lên, lộ nụ nhẹ nhõm.

Nào ngờ cầm thì 'bộp' một tiếng, cuốn sách rơi xuống đất.

 

"Cô nương, sách của cô."

Nàng vội cúi nhặt, nhưng một bàn tay thon dài như ngọc đưa cuốn sách đến mặt nàng.

 

Tô Thanh Uyển sững , ngẩng đầu lên.

Chỉ thấy mặt là một nam tử trẻ tuổi mặc thanh y, dáng cao ráo, mặt mày thanh tú, khí chất nho nhã, phảng phất mùi thư hương.

 

 

Nếu dùng một vật để hình dung ...

Tô Thanh Uyển chỉ nghĩ đến một thứ:

Chính là thứ mực Huệ Tuyên thượng hạng, kín đáo, trầm lắng, trông thanh nhã như ngọc, nhưng chút cao ngạo nào của tuổi trẻ.

 

 

Người đang mặt nàng, ai khác, chính là Cố Hoài Cẩn.

 

"Đa tạ công tử!"

Tô Thanh Uyển lập tức nhận lấy sách, cảm ơn .

Để tránh điều tiếng, nàng liền nhanh chóng cầm sách lướt qua Cố Hoài Cẩn, thêm lấy một .

 

Ngón tay Cố Hoài Cẩn khựng , ánh mắt trong veo như nước theo bóng lưng nàng, trong mắt thoáng qua một tia nhạt như gió thoảng.

 

Hắn đang định rời , bỗng thấy mặt đất yên lặng đó một chiếc khăn tay màu xanh, bên thêu hoa lan, đường kim mũi chỉ tinh tế, sống động như thật.

 

Là của nàng ?

Hắn cúi nhặt lấy chiếc khăn tay, tự nhiên cất trong tay áo, định tìm Tô Thanh Uyển, nhưng nàng rời khỏi.

 

Hắn đành đuổi theo ngoài.

 

 

Nhất Mặc  dáng vẻ của công tử nhà , suýt thì lật ngửa mắt trắng:

Ai là c.h.ế.t cũng đến?

Ai bất kể tiểu thư nhà nào, cũng liên quan gì đến ?

Rồi ai là chạy vội tới nhặt sách giùm ?

Bây giờ còn nhặt cả khăn tay, hớt hải đuổi theo?

Là ai???

 

Tô Thanh Uyển cùng nha bước khỏi Văn Ý Trai, liền đụng một .

Nàng khẽ nhíu mày, chỉ cảm thấy thật xui xẻo.

 

"Thanh Uyển, nàng ở đây?"

Thẩm Tri Tự lộ rõ vẻ kinh ngạc, niềm vui hiện rõ mặt.

Hắn lập tức bước nhanh về phía Tô Thanh Uyển.

 

"Cô nương, khăn tay của cô."

lúc , Cố Hoài Cẩn cũng đuổi tới, tay cầm chiếc khăn thêu hoa lan, đưa đến mặt nàng.

 

Loading...