Khoảnh khắc Thẩm Tri Tự đẩy xuống, Bạch Tích Chi ngơ ngác.
Mãi đến khi cái lạnh thấu xương truyền đến từ cơ thể, nàng mới bừng tỉnh.
"Phu quân, tại ?
Khiêm nhi là cốt nhục của , đối xử với chúng như ?"
Dù ngốc đến , Bạch Tích Chi cũng hiểu rõ.
Cái đẩy đó của Thẩm Tri Tự là dùng lực, tuyệt đối ngoài ý .
Tên nam nhân từng vì nàng mà lạnh nhạt với chính thê suốt nhiều năm, vì cưới nàng mà tiếc đoạn tuyệt quan hệ với Hầu phu nhân.
Vậy mà cuối cùng, lấy mạng nàng và con...
"Tại ư?"
Thẩm Tri Tự lạnh một tiếng.
"Bạch Tích Chi, nàng từng câu nào là thật với ?
Ta nên gọi nàng là Bạch Tích Chi, là Giang Vân Nhu?"
Bạch Tích Chi kinh hãi :
"Chàng… tất cả ?"
"Cha ngươi gian lận trong khoa cử, cả Giang gia tru di.
Một nữ nhi của tội thần như ngươi mà cũng xứng nữ nhân của ?"
Đời , nếu là Thủ phụ, chỉ riêng phận thật sự của Bạch Tích Chi cũng đủ khiến mất mạng.
Đứa bé vì sặc nước mà thể phát tiếng, dù ngừng đập nước, vẫn từng chút một chìm xuống.
"Cho dù lừa , nhưng Khiêm nhi là vô tội, đó là cốt nhục của !
Ta nguyện chết, chỉ cầu xin cứu lấy Khiêm nhi, ?"
Đến lúc , Bạch Tích Chi còn tranh cãi nữa, nàng chỉ cầu xin Thẩm Tri Tự cứu nhi tử .
Thẩm Tri Tự lạnh lùng liếc Khiêm nhi một cái.
Bạch Tích Chi đáng chết.
Thằng nhóc nghịch thiên càng đáng chết.
Cả hai con, c.h.ế.t cũng đáng tiếc.
Đời , hiểu, Tạ Trường Ninh bảo cưới Tô Thanh Uyển, tất cả đều là vì cho .
Trọng sinh trở về, cuối cùng cũng hiểu hết lòng khổ tâm của Tạ Trường Ninh.
Tô gia là danh môn cao quý, chỉ Tô Thanh Uyển với phận đó mới xứng chính thê của .
Huống hồ, trưởng của nàng - Tô Đình Thâm là Đại lý tự khanh, một trong cửu khanh.
Bạch Tích Chi lấy gì so với Tô Thanh Uyển?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-131-yeu-nang-ta-lien-giet-nang-ta.html.]
Tô Thanh Uyển đối với một lòng si tình.
Hiện tại nàng còn xuất giá, hẳn cơ hội.
Chỉ cần nàng đồng ý tái giá với , thì chuyện hưu bỏ cũng chẳng là gì.
Xem như là một chút "tình thú" giữa phu thê mà thôi.
"Khiêm nhi…"
Thấy Khiêm nhi sắp chìm xuống, Bạch Tích Chi liều mạng hướng về phía con.
Tiếc rằng nàng bơi, chỉ thể trơ mắt Khiêm nhi chìm dần.
Ngay cả chính nàng cũng ngừng chìm xuống.
"Thẩm Tri Tự! Ngươi dám g.i.ế.c và Khiêm nhi, ngươi sợ khác ?"
Thẩm Tri Tự nhếch môi lạnh:
"Ai sẽ nghi ngờ ?
Vì ngươi mà Tô Thanh Uyển hưu, vì ngươi mà chẳng màng tiền đồ.
Ta với ngươi, xứng đáng một câu yêu sâu đậm.
Hơn nữa, ngươi và Khiêm nhi chỉ là vô tình rơi xuống nước, vì cứu hai mà suýt nữa mất mạng."
Sau khi Bạch Tích Chi và Khiêm nhi chìm xuống, Thẩm Tri Tự lập tức nhảy xuống hồ.
Khi Thanh Thư cứu lên, bất tỉnh nhân sự.
Chưa đến nửa ngày, tin tức Bạch Tích Chi và Khiêm nhi vô ý rơi xuống nước mà c.h.ế.t lan truyền khắp nơi.
Thẩm Tri Tự vì cứu hai họ mà suýt nữa c.h.ế.t đuối.
Sau khi tỉnh , việc đầu tiên là về hồ Lạc Nhật, ngừng gọi tên nương tử cùng hài tử, cố chấp ở nơi đó, sống c.h.ế.t cũng chịu rời .
Thậm chí, tóc cũng bạc ít.
Hắn canh giữ suốt hai ngày hai đêm, cuối cùng mới hạ nhân trong phủ đưa về.
Không chỉ ai nghi ngờ , ngược còn kiếm cái tiếng "thâm tình như biển, một lòng đổi đến chết".
Ngay cả Tạ Trường Ninh xong cũng chỉ phỉ nhổ một cái.
Thật là một kẻ giả nhân giả nghĩa, bề ngoài đoan chính mà trong lòng bẩn thỉu!
"Khiêm nhi, Khiêm nhi…"
Bạch Tích Chi gào lên tên con, chợt mở choàng mắt.
Nàng cứ ngỡ chết, cho đến khi thấy một gương mặt quen thuộc.
Nàng kinh ngạc thì thào:
"Hầu phu nhân, là … cứu ?''