"Chuyện gì?"
Tứ hoàng tử giấu nổi vẻ kinh ngạc.
Lại… Thẩm Tri Tự đoán trúng ?
Tính cả khi chuẩn đến Tây Sơn săn bắn, đây là thứ hai.
Chẳng lẽ, thật sự khả năng tiên đoán tương lai?
Tên mưu sĩ cũng chuyện , liền hỏi:
"Điện hạ, cần phái mời Thẩm Tri Tự đến ?"
Tứ hoàng tử nheo mắt:
"Không vội, cứ xem đáng để trọng dụng ."
Thẩm Tri Tự chờ từ sáng đến tối, lúc tâm trạng của còn dùng chữ "thất vọng" để hình dung nữa.
Chẳng lẽ kiếp Giang Nam xảy lũ lụt?
Hay là... tin tức vẫn truyền đến kinh thành?
"Phu quân, phu quân... đến giờ dùng bữa tối ."
Bạch Tích Chi gọi mấy , cũng thấy.
Mãi đến khi Thanh Thư hấp tấp bước , mặt đầy vẻ mừng rỡ:
"Công tử, khách mà đang đợi... cuối cùng cũng đến !"
Nghe , Thẩm Tri Tự lập tức bật dậy, liếc Bạch Tích Chi lấy một cái, sải bước thẳng ngoài.
Nửa canh giờ , như mong , xuất hiện tại phủ Tứ hoàng tử.
So với , Tứ hoàng tử khách khí hơn nhiều, thậm chí còn mời cùng đánh cờ.
Thấy hành xử trầm , như đầu hấp tấp đến tìm, khi đối cờ cũng tiến thoái chừng mực, Tứ hoàng tử liền đổi cái .
"Những chuyện xảy liên tiếp , thật sự đều là ngươi thấy trong mộng?"
Tứ hoàng tử hỏi một cách thản nhiên.
"Vâng, vi thần dám lừa gạt điện hạ."
Thẩm Tri Tự trả lời từng chữ rành rọt.
"Nói xem, ngươi cầu gì?"
Tứ hoàng tử vốn yêu quý nhân tài, huống hồ Thẩm Tri Tự là loại tuyệt đối thể để rơi phe cánh khác.
Cho dù về còn khả năng tiên đoán, thì nuôi bên linh vật cũng tồi.
Đôi mắt Thẩm Tri Tự sáng rực, vén áo quỳ mạnh xuống mặt Tứ hoàng tử:
"Vi thần cầu gì khác, chỉ mong dốc lòng vì điện hạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-128-cuoi-cung-cung-den.html.]
Tứ hoàng tử lập tức nổi hứng:
"Ngươi định dốc lòng kiểu gì?"
Thẩm Tri Tự chắp tay, nghiêm túc :
"Vi thần ở Ngự Mã Xưởng nữa, chỉ mong một mưu sĩ, theo hầu bên điện hạ."
Tứ hoàng tử tiện tay thả quân cờ xuống, lạnh nhạt liếc một cái:
"Chuẩn!"
Khi Thẩm Tri Tự rời phủ Tứ hoàng tử, cả như đang bước mây.
Hắn ngoái đầu tòa phủ uy nghiêm, vành mắt bỗng đỏ lên.
Đời , Tứ hoàng tử chính là chiến thắng cuối cùng.
Đời , theo Tứ hoàng tử, nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió, bước lên đỉnh cao quyền lực.
Có Tứ hoàng tử chỗ dựa, bước tiếp theo, chính là đối phó với Tạ Trường Ninh và phủ Quốc Công.
Sáng sớm hôm , Thẩm Tri Tự liền từ chức phó sứ Ngự Mã Xưởng, như mong tiến phủ Tứ hoàng tử, đảm nhiệm vai trò mưu sĩ.
Từ một phó sứ nhỏ bé ở Ngự Mã Xưởng, trở thành mưu sĩ cận của Tứ hoàng tử, đối với mà , chính là một bước lên trời.
Hai ngày nay, đắc ý thể tả, ngay cả lúc đường cũng như gió chân, cứ như thể cả sắp bay lên .
Để bay một chút cũng ?
Lên cao tất sẽ ngã đau thôi.
"Bảo truyền chuyện đến tai Tần Khai Tễ , giờ thì , cuối cùng cũng đoán nữa."
Tạ Trường Ninh Tạ Lâm, lạnh nhạt .
Còn một chuyện nữa, tuy rằng Ngô thị thương nặng đến chí mạng.
từ khi đập trúng, hạ bắt đầu chảy m.á.u dứt từng đợt.
Chuyện tuyệt đối điềm lành.
Đáng tiếc là với địa vị hiện giờ của Tần gia, đến một ngự y cũng mời nổi.
Mà mấy lang trung ngoài , dù cũng thể so với ngự y trong cung.
Từ khi Tần Khai Tễ đập gãy hai chân, liền gặp ai, cả trở nên ngày càng u ám.
Cũng đúng thôi, vốn đang đà thăng tiến, mà đột ngột đánh về nguyên hình, ai mà chịu đựng nổi?
Hắn vẫn luôn cho theo dõi tin tức về mấy Thẩm Tri Tự.
Khi Thẩm Tri Tự trở thành mưu sĩ bên cạnh Tứ hoàng tử, sững sờ nên lời.
Lập tức sai ngoài dò la tin tức, rốt cuộc xảy chuyện gì.
Người dò tin nhanh trở về, do dự lên tiếng:
"Lão gia, tiểu nhân chỉ một ít lời đồn đường thôi, thì hoang đường.
Nói rằng Thẩm công tử Tứ hoàng tử trọng dụng, là vì đột nhiên năng lực tiên đoán tương lai gì đó...
Nghe qua thấy khó tin ."