Sau khi rời khỏi Tê Hà viện, Thẩm Tri Nghiễn để Giả Liên Ngọc về .
Còn thì đến viện của Thẩm Tĩnh Thư.
"Giờ mà nhị ca còn đến gì?"
Lúc , nha đang bôi thuốc lên mặt Thẩm Tĩnh Thư.
Thái y xem qua, chỉ cần bôi thuốc và uống thuốc đúng giờ thì sẽ để sẹo.
Nàng liếc Thẩm Tri Nghiễn một cách lạnh nhạt.
"Bắt đầu từ ngày mai, đúng giờ đến thỉnh an mẫu .
Sau nhất định kính trọng bà , tuyệt đối bà tức giận nữa."
Thẩm Tri Nghiễn với vẻ mặt cho phép phản bác.
Thẩm Tĩnh Thư phục:
"Dựa mà ?
Mấy ngày qua bà đối xử với thế nào, đều thấy rõ.
Muội hỏi , bà điểm nào đáng để kính trọng?"
"Dựa việc bây giờ là trưởng tử, nhất định lời ."
Thẩm Tĩnh Thư chẳng ngu ngốc chút nào:
"Huynh lấy lòng bà là việc của , liên quan gì đến ?
Muốn kính trọng bà cũng thôi, trừ khi bà cúi đầu xin ."
Nghe , Thẩm Tri Nghiễn bỗng bật :
"Ngũ , tưởng rõ tình cảnh của hiện giờ.
Đừng quên, qua năm mới là đến lúc bàn chuyện hôn sự của .
Bây giờ tổ mẫu chẳng lo nổi chuyện gì nữa.
Muội gả cho thế nào, thể gả cho ai, phụ thuộc mẫu quyết định.
Ta nghĩ cũng tùy tiện gả cho một tên mèo hoang chó hoang nào đó ."
Thẩm Tĩnh Thư mím chặt môi.
Thẩm Tri Nghiễn tiếp:
"Sau khi xuất giá, chẳng lẽ cần nhà đẻ nâng đỡ ?
Ngoài lời , còn lựa chọn nào khác.
Đại ca thì phế , giờ chỉ còn là trưởng tử của Hầu phủ.
Sớm muộn gì Hầu phủ cũng tay , khuyên ngũ nên suy nghĩ cho kỹ."
Nói xong câu đó, bỏ .
Hắn để mẫu thấy rằng, chỉ mới thể gánh vác trọng trách của Hầu phủ.
Tam chỉ là một kẻ ăn chơi vô dụng, dựa cái gì mà tranh giành với ?
---
Còn ở bên , đường trở về,
Ngô thị đầy lo lắng:
"Lão gia, Tri Tự bây giờ chủ ý lớn lắm !
Sau nó e rằng sẽ còn lời chúng nữa.
Theo thấy, chúng nhanh chóng nhận Tri Nghiễn và Tri Châu mới ."
Tần Khai Tễ gật đầu, trong đáy mắt lóe lên sát khí:
" , chúng nhanh chóng nhận bọn họ.
việc cấp bách mắt là trừ khử tiện nhân Tạ Trường Ninh.
Chỉ cần ả chết, tước vị Hầu phủ tự nhiên sẽ rơi tay Tri Nghiễn.
Chuyện của mẫu và Tĩnh Vân cũng thể kéo dài thêm nữa."
Trong lòng ông chủ ý.
---
Sáng sớm hôm .
Thẩm Tri Nghiễn liền dẫn theo Thẩm Tĩnh Thư đến thỉnh an Tạ Trường Ninh.
Lúc bước , Thẩm Tĩnh Thư vẫn còn chút miễn cưỡng.
chỉ một ánh mắt lướt qua của Thẩm Tri Nghiễn, nàng lập tức đổi sắc mặt:
"Thưa mẫu , những ngày qua đều là của nữ nhi, là nữ nhi khiến đau lòng.
Nhị ca nghiêm khắc răn dạy nữ nhi , nữ nhi cam đoan sẽ tái phạm nữa."
Thẩm Tri Châu đến chậm hơn một bước.
Vừa bước , thấy Tạ Trường Ninh Thẩm Tri Nghiễn bằng ánh mắt tán thưởng:
"Không tệ, bây giờ con cũng dáng vẻ của một ca ca , như !"
Được mẫu khen, Thẩm Tri Nghiễn rạng rỡ:
"Xin mẫu yên tâm, con nhất định sẽ quản giáo tam và ngũ thật ."
Thẩm Tri Châu vui:
"Nhị ca cứ quản thê nhi của là đủ, và ngũ mẫu dạy bảo là ."
Hai lặng lẽ đấu mắt một hồi.
Thẩm Tri Nghiễn khẽ cong môi :
"Trưởng như phụ .
Bây giờ quản lý tam và ngũ một chút cũng là lẽ nên ."
Thật là một câu "trưởng như phụ"...
Thẩm Tri Châu hừ lạnh, trừng mắt .
Tạ Trường Ninh đều thu hết màn đối đầu giữa hai trong mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-101-tin-chien-thang.html.]
Ánh mắt nàng thoáng qua một tia , như toan tính việc:
"Trong phủ liên tiếp xảy nhiều chuyện như , định ngày mai dẫn các con đến Thiên Ninh Tự cầu phúc.
Hôm nay các con chuẩn , sáng mai chúng xuất phát."
Nói xong, nàng mỉm sang Thẩm Tri Châu:
"Tri Châu, con ở dùng bữa sáng với mẫu ."
Thẩm Tri Châu vui vẻ đồng ý ngay.
Ánh mắt Thẩm Tri Nghiễn trầm xuống.
Mẫu biểu hiện rõ ràng quá ...
"Phu nhân! Tin vui lớn!"
Chưa kịp để Thẩm Tri Nghiễn và Thẩm Tĩnh Thư rời , Triệu quản gia như cơn gió lao đến, giọng phấn khởi vang lên:
"Tin chiến thắng từ biên ải mới truyền về, giờ cả kinh thành đều :
Quốc Công gia đang đường khải hồi kinh!"
Tạ Trường Ninh đỏ hoe vành mắt:
"Tốt! Tốt quá!"
---
Cùng lúc đó.
Thẩm Tri Tự cũng nhận tin .
Hắn kinh ngạc đến ngẩn , lẩm bẩm:
"Sao thể như ?"
Rõ ràng ở kiếp , tin truyền về là:
Trấn Quốc Công tử trận nơi sa trường!!!
Ai thể cho , vì chuyện trở nên như thế ?
Do vết thương lành, hôm nay đến Ngự Mã Xưởng.
Mà cũng định nơi đó nữa.
Hắn là sẽ trở thành Thủ phủ Nội Các tương lai, thể đến nơi đó?
''Phu quân, ?"
Thấy chút , Bạch Tích Chi lo lắng hỏi.
"Mau y phục cho , ngoài!"
Thẩm Tri Tự định dậy.
Bạch Tích Chi chần chừ, do dự:
" phu quân, thương thế của vẫn lành..."
Chưa kịp để nàng hết câu, Thẩm Tri Tự liếc mắt một cái, khiến Bạch Tích Chi trong lòng lập tức giật thót, chỉ đành vội vàng giúp y phục.
"Phụ , sắp ngoài ?
Khiêm nhi ăn bánh quế hoa của tiệm Vân Phương Trai, mua cho Khiêm nhi một hộp ?"
lúc , Khiêm nhi tươi chạy , dang tay nhào lòng .
Gần như theo phản xạ, Thẩm Tri Tự vung tay đẩy đứa trẻ đang lao đến.
"Bịch!"
Khiêm nhi ngã xuống đất, lập tức òa nức nở.
"Khiêm nhi! Mau để nương xem nào, con thương ở ?"
Bạch Tích Chi thoáng sững sờ, vội vàng ôm lấy hài tử từ đất lên.
Khiêm nhi thảm thiết, chui lòng nàng:
"Nương ơi, m.ô.n.g Khiêm nhi đau..."
"Phu quân?"
Bạch Tích Chi mắt đỏ hoe Thẩm Tri Tự, giọng nghẹn ngào:
"Chàng xưa nay thương yêu Khiêm nhi nhất, hôm nay đối xử với con như ?
Nếu điều gì bất mãn với mâuc tử , thì thể rõ ràng!"
Dứt lời, nàng ôm con rời .
Nàng cảm nhận rõ ràng, từ hôm qua khi trở về, Thẩm Tri Tự đổi.
Thẩm Tri Tự: "..."
Nhìn theo bóng lưng hai họ, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.
Trước , Khiêm nhi đích thực là đứa con yêu thương nhất.
hôm nay còn như xưa nữa.
Ai thể đối mặt với kẻ hạ độc hại c.h.ế.t ở kiếp mà vẫn dịu dàng vui vẻ?
Lại còn đến chuyện yêu thương?
Tuyệt đối thể.
---
Tạ Trường Ninh chỉ giữ Thẩm Tri Châu dùng bữa sáng một lúc, là đủ.
Nàng chuẩn trở về phủ Quốc Công một chuyến.
Xe ngựa chuẩn sẵn sàng.
Vừa định bước lên xe, thì đúng lúc Tạ Lâm vội vã bước tới, hạ giọng nhanh:
"Phu nhân, thuộc hạ nhận tin, Thẩm Tri Tự đột nhiên đến phủ Tứ hoàng tử."