Mạnh Bà khẽ lắc Tiểu Hồng, khiến nó ngừng quẫy đuôi kháng nghị nhưng cuối cùng chỉ đành ngoan ngoãn cụp tai.
Tần Vũ Niết thoáng tiếc nuối nhưng cũng hiểu rõ công việc đang bề bộn. Nàng nhanh chóng gật đầu, dịu dàng :
"Tạ đại ca và đang ở nhã gian lầu, Mạnh tỷ để nhờ họ dẫn tỷ lên nhé."
Mạnh Bà , tay xách Tiểu Hồng như mang theo một cái túi nhỏ xinh. Bà xua tay từ chối, ánh mắt vẫn tinh nghịch:
"Không cần , tự lên mà. Cô bận rộn , cứ lo chuyện của ."
Nàng định rời , chợt nhớ tình hình của Tần Vũ Niết hiện tại, bước chân khựng , :
"Những thứ , để tiện tay mang lên lầu nhé?"
Tần Vũ Niết xuống những đồ vật trong tay, suy nghĩ một chút đáp:
"Vậy phiền Mạnh tỷ giúp mang lên lầu ?"
Chưa kịp thấy Mạnh Bà phản ứng thế nào thì những đồ vật trong tay Tần Vũ Niết tự động bay lên, theo Mạnh Bà bước thẳng lên lầu.
Mạnh Bà khuất, những con quỷ khác trong tiệm liền bắt đầu xì xầm to nhỏ với .
"Cái đó là Mạnh Bà ?"
"Hình như là, ngờ Mạnh Bà cũng đến giúp Bà chủ Tần khai trương!"
"Ngươi từng qua cầu Nại Hà ? Không thì thấy Mạnh bà? Bà chỉ thỉnh thoảng mới ghé qua đây, đến là vì chúc mừng Bà chủ Tần khai trương thôi."
"Không ngờ Bà chủ Tần, một sống như mà quen nhiều quỷ sai thế! Thảo nào cô thể mở tiệm cơm ngay trong địa phủ!"
Không chỉ những con quỷ ngoài xem náo nhiệt mà ngay cả những quỷ trong tiệm, những vốn khá quen với Tần Vũ Niết, cũng đều bất ngờ. Họ thể ngờ rằng Tần Vũ Niết chỉ quen những vị thất gia, bát gia đầu trâu mặt ngựa, mà đến cả Mạnh bà – mà họ chỉ đồn – cũng là bạn của cô!
Khi Tất Lạc đến, trong tiệm chật kín .
Bên ngoài, các quỷ khác chờ, ngửi thấy mùi thơm của những món ăn tỏa từ trong tiệm, khỏi thèm thuồng đến chảy cả nước miếng.
Có một quỷ nhịn liền đưa ý kiến,"Bằng thế , chúng mỗi con quỷ gọi một món thử hoặc là cùng gọi một bàn năm sáu món, AA trả tiền! Nói gì thì , Bà chủ Tần mới ? Hôm nay tất cả đều giảm giá 50%, hôm nay ăn, về sợ là chẳng còn cơ hội nữa !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/342.html.]
Câu lập tức đám quỷ xung quanh đồng tình,"Chắc chắn ! Không ăn hôm nay, về sẽ tiếc hùi hụi!"
Ngay đó, một đoàn quỷ tiến , đem hết các bàn cuối cùng trong tiệm chiếm hết.
Khi những món ăn bày bàn, bọn họ đều cảm thấy vô cùng hài lòng, trong lòng thầm thở phào, may mà bỏ lỡ, nếu chắc chắn sẽ hối hận cả đời.
Còn lúc , Bùi Diễn và Đường Vận mới tới, Tần Vũ Niết thì đang vội vàng với hai .
Bất ngờ, cô thấy hai bóng xuất hiện ở ngoài cửa, đáy mắt lóe lên một tia kinh ngạc, đó lập tức nở một nụ rạng rỡ. Cô còn tưởng rằng Đường Vận chỉ chơi lúc , ai ngờ thật sự đến.
Tần Vũ Niết vội vã bước vài bước, niềm nở đón chào: "Đường Vận tỷ, Bùi Diễn ca, các vị tới ! Mau mời , còn tưởng rằng hai sẽ đến ."
Nghe Tần Vũ Niết gọi tên, Bùi Diễn khựng một chút, khẽ gật đầu : "Đã hứa là sẽ đến, đương nhiên nuốt lời."
"Tiệm của cô hôm nay khai trương, khách khứa đông đúc, sinh ý ! À, đây là lễ vật khai trương mà và Bùi Diễn mang đến cho cô." Đường Vận vung tay lên, lập tức xuất hiện một đống đồ vật tỏa linh khí nồng đậm.
Tần Vũ Niết đống đồ đạc tặng, khẽ mím môi. Dù cô bên trong chính xác gì nhưng cô cảm nhận rõ ràng linh khí dày đặc tỏa từ chúng. Bất kỳ món đồ nào trong , chỉ cần đem bán cũng đủ kiếm ít tiền. Dẫu , cô cảm thấy chút hợp lý khi nhận món quà giá trị như .
Tần Vũ Niết lắc đầu, : "Đường Vận tỷ, những thứ thật sự quá nhiều, quá quý giá, thể nhận ."
Đường Vận mỉm giải thích: "Chỉ là một ít linh quả, linh tài cùng vài món trang sức, chẳng gì quá quý giá ."
Dù , trong đống đồ cũng thiếu những bảo vật dị thường nhưng Tần Vũ Niết hề và Đường Vận cũng ý định tiết lộ.
Chưa kịp để Tần Vũ Niết từ chối, Bùi Diễn nhẹ nhàng đóng gói đống vật phẩm, phiêu phiêu một cách nhẹ nhàng giữa trung, giọng lạnh lùng vang lên: "Vậy khi đến, đặt chúng ở đây? Để chúng ở đây là để chỗ nào?"
Có lẽ là do một lý do nào đó, khi Bùi Diễn, Tần Vũ Niết tự nhiên cảm thấy chút sợ hãi. Chỉ Bùi Diễn , Tần Vũ Niết liền theo phản xạ trả lời ngay: "À... lầu."
Nói xong, cô lập tức cảm thấy hối hận.
mà, kịp hối hận, giữa trung đột nhiên xuất hiện hai bóng , khiến cho tất cả các quỷ xung quanh đều sững sờ. Người đầu hình cao ráo, khí thế hùng mạnh, khiến ai cũng e dè.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Đó chính là Diêm Vương.
Đằng là Thôi Phán Quan, một tay cầm bút, tay cầm cuốn Sổ Sinh Tử, bước chân chậm rãi theo .
Tần Vũ Niết liếc mắt nhận ngay, cô tưởng rằng Diêm Vương sẽ chẳng bao giờ xuất hiện tại một tiệm cơm nhỏ như thế nhân dịp khai trương, ngờ Diêm Vương gia tự đến.