Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 323

Cập nhật lúc: 2025-12-13 14:47:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Vũ Niết , môi nở một nụ rạng rỡ, dấu ấn thương hiệu của :

"Thức ăn hỏng, nhà , đừng khách sáo!"

Khi đám đông bắt đầu lục tục bước , Diêm Văn Cảnh phía , ánh mắt bất giác lướt qua Mạnh Bà và Thôi Phán Quan đang lặng lẽ gần đó. Cái sắc bén như d.a.o cạo của ghim chặt Mạnh Bà như bóc trần mưu đồ trong đầu nàng .

Trong khoảnh khắc, Diêm Văn Cảnh nhận ai mới thực sự là kẻ giật dây phía bộ vụ náo loạn . Sắc mặt càng lúc càng tối sầm, phảng phất như một cơn bão đêm đang âm thầm tích tụ. Sự bực bội dâng trào thể kìm nén và khi sải bước ngang qua Mạnh Bà và Thôi Phán Quan, giọng lạnh lẽo đến cực điểm vang lên:

"Đợi đấy. Ta sẽ tính sổ với các ngươi !"

Những lời đó to nhưng đủ khiến khí xung quanh như đóng băng, còn Mạnh Bà và Thôi Phán Quan thì chỉ im, dám thở mạnh.

Tuy nhiên, trái với sự nghiêm trọng của tình hình, Mạnh Bà điềm nhiên, ung dung như thể đoán chuyện. Nàng mỉm nhẹ nhàng, hề nao núng. Dẫu , ngay từ lúc quyết định nhúng tay chuyện , Mạnh Bà rằng khi việc lộ , Diêm Vương Gia sẽ chẳng dễ dàng bỏ qua. nàng cũng bận tâm quá nhiều – sự gan và tinh thần chuẩn kỹ lưỡng sớm giúp vững tâm.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Ngược , Thôi Phán Quan kế bên trái ngược. Ngay khi câu của Diêm Văn Cảnh, run lên bần bật như sét đ.á.n.h trúng. Mồ hôi lạnh bắt đầu rịn từ trán, từng giọt trượt xuống cằm. Nỗi sợ hãi như một cơn sóng dữ quét qua, chiếm lấy bộ tâm trí .

Không cam tâm chịu trận, Thôi Phán Quan đưa mắt dáo dác quanh, cố tìm bóng dáng của Tạ Tất An và Phạm Vô Cữu. một hồi đảo mắt, kết quả là... chẳng thấy ai cả, một bóng hình.

Như thể tạt nguyên gáo nước lạnh mặt, bỗng hiểu một sự thật phũ phàng. Bọn họ bỏ chạy, mà còn thèm báo !

Nét mặt của Thôi Phán Quan đổi nhanh như chớp, từ kinh ngạc chuyển sang phẫn nộ. Hắn nghiến răng ken két, lòng sôi sục, tức buồn .

Trong đầu gào thét:

"Tạ Tất An, Phạm Vô Cữu, hai ngươi đúng là hảo ! Ngày thường thì xưng gọi , hứa hẹn sống c.h.ế.t . Đến lúc nguy cấp thì vắt giò lên cổ chạy, còn thèm kéo theo! Thật là hổ mà!"

Nghĩ đến cảnh hai kẻ chuồn mất mà chẳng để chút nghĩa khí, Thôi Phán Quan chỉ đập đầu tường. Hắn tức tối cảm thấy bản như bán một cách thê thảm.

Càng nghĩ, lòng càng sôi sục, giận đến mức trong đầu tưởng tượng cảnh vơ lấy Tạ Tất An và Phạm Vô Cữu, mà mắng xối xả tiếc lời."Đồ nghĩa khí! Hai các ngươi c.h.ế.t chắc !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/323.html.]

Trong khi đó, Tạ Tất An và Phạm Vô Cữu kịp thời chuồn về địa phủ. Hai kẻ đang hả hê thì bất ngờ, cả hai cùng lúc hắt một cái rõ to, vang rền cả hành lang địa phủ.

Tạ Tất An dụi mũi, mặt ngơ ngác Phạm Vô Cữu:

"Ngươi cũng hắt ?"

Phạm Vô Cữu gật đầu, ánh mắt lấp lóe tia sợ hãi. Cả hai hẹn mà cùng nghĩ đến một khả năng: "Thôi Phán Quan phát hiện ... chắc chắn đang c.h.ử.i rủa chúng đến mức m.á.u ch.ó phun đầu!"

Hai kẻ tội đồ , trong lòng hẹn mà cùng dâng lên một tia bất an.

Lúc , Tần Vũ Niết đau đầu với một vấn đề mới. Cả đám đông gần như chẳng ai chung bàn với Lâm Lan, mà chính Lâm Lan cũng bày rõ thái độ, chẳng hề ý định hòa hợp cùng bất kỳ ai.

Cuối cùng, một hồi suy nghĩ, Tần Vũ Niết đành sắp riêng cho Lâm Lan một bàn. Khi đang lục tục chuẩn chỗ, bỗng một giọng trầm thấp nhưng uy nghiêm vang lên, cắt ngang khí:

"Chậm !"

Cả căn phòng lập tức lặng ngắt. Ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Diêm Vương Gia, đầy vẻ ngạc nhiên và khó hiểu. Ngay cả Tần Vũ Niết cũng giấu nổi sự sửng sốt, ngước .

Chỉ thấy Diêm Vương Gia đó, khuôn mặt lạnh lùng như khắc từ đá, giọng đều đều nhưng sắc bén vang lên:

"Trước khi ăn cơm, dọn sạch mặt đất cho . Ta thói quen dùng bữa một cái hố."

Mọi trong phòng ngơ ngác. Dù chỉ đích danh nhưng ai cũng hiểu rằng lời ám chỉ rõ ràng đến Lâm Lan. Sự sắc bén trong câu khiến ánh mắt đổ dồn về phía Lâm Lan như đang chờ xem kẻ "gây họa" sẽ phản ứng thế nào.

Nghe thấy , Lâm Lan nhíu mày, ánh mắt lóe lên tia giận dữ. Trong lòng cuộn trào cảm giác bất mãn, định bụng bật một lời từ chối.

đúng khoảnh khắc Lâm Lan sắp sửa mở miệng, ánh mắt vô tình chạm ánh sắc lạnh của Diêm Vương Gia. Đôi mắt sâu thẳm như ẩn chứa một sức mạnh đáng sợ, phát uy áp nặng nề. Từ trong đáy mắt Diêm Văn Cảnh, Lâm Lan mơ hồ cảm nhận một lời cảnh cáo lời: "Thử xem, đảm bảo chuyện sẽ lặp , kết cục sẽ còn tệ hơn."

Lâm Lan trăm cũng ngờ tới, trong thời gian ngắn ngủi qua, chỉ bản đạt bước tiến đáng kể trong tu vi, mà ngay cả Diêm Vương Gia cũng đạt đến một đỉnh cao đáng sợ hơn. Sự tinh tiến vượt bậc như một lời nhắc nhở mấy dễ chịu đối với .

Loading...