Ông nghiêm giọng báo cáo:
"Diêm Vương gia, Sổ Sinh T.ử xảy vấn đề lớn! Không chỉ Lý Sáng xuất hiện hai chữ "còn tiếp." mà ngay cả phần của Tần cô nương cũng như . lo lắng việc sẽ gây ảnh hưởng ..."
Diêm Vương ngai vàng, khuôn mặt bình thản, như hiểu rõ cội nguồn sự việc. Ngài trầm giọng đáp:
"Không cần lo lắng. Sổ Sinh T.ử vấn đề gì cả. Để chuyện qua một bên ."
Thôi Phán Quan ngạc nhiên, lắp bắp hỏi :
"Ngài chắc chứ? Không vấn đề thật ?"
Diêm Vương chỉ khẽ gật đầu, giọng đầy chắc chắn:
"Ừ, cần quan tâm."
Thấy thái độ điềm tĩnh của Diêm Vương gia, Thôi Phán Quan đành miễn cưỡng gác nỗi lo lắng trong lòng, dám truy hỏi thêm.
Sáng hôm , khi Tần Vũ Niết chuẩn lên đường địa phủ, bất chợt cô thấy một loạt tiếng động ồn ào vọng đến từ ngoài phòng.
Cảm thấy tò mò, cô mở cửa, hướng mắt ngoài thì chỉ thấy mấy lạ mặt cửa, bên cạnh còn một vài quen trong thôn.
Những đang thì thầm với , giọng khỏi chứa đựng sự ngạc nhiên.
"Đây chẳng là Tôn Chủ Nhiệm ? Hắn đến tìm Tần Vũ Niết gì nhỉ?"
"Không rõ lắm, Tôn Chủ Nhiệm tự đến đây, chắc là việc gì đó quan trọng."
"Liệu Tần Vũ Niết gì sai ?"
"Chắc là . Nếu cô thật sự chuyện gì, đến lượt Tôn Chủ Nhiệm mặt. Có lẽ là việc cần gặp cô thôi."
" mà, Tần Vũ Niết về lâu , cũng chẳng mấy khi giao thiệp với ai. Chắc hẳn chuyện gì lớn ."
Giữa đám đông, một đàn ông cao lớn, khí thế mạnh mẽ – Vương Dương – thấy Tần Vũ Niết thì khuôn mặt lập tức nở một nụ tươi rói. Anh nhiệt tình tiến lên, chào hỏi:
"Tần tiểu thư, hoá ngài ở nhà đây!"
Sau đó, Vương Dương , hướng về một đàn ông khác phong thái nghiêm nghị, dõng dạc giới thiệu:
"Đây là Tần Vũ Niết, Tần tiểu thư. Tần tiểu thư, đây chính là Tôn Chủ Nhiệm của chúng , đại diện của chính quyền huyện ."
Tôn Chủ Nhiệm mỉm , ánh mắt lấp lánh, :
"À, đây chính là Tần tiểu thư mà nhiều. Trước khi cùng trai cô gặp , vô tình thấy Tần tiểu thư một cái từ xa nhưng hôm nay mới dịp gặp mặt. Cô quả thật là nhân trung long phượng, dung mạo hơn , ai gặp một là khó quên!"
Nghe Tôn Chủ Nhiệm vô tình nhắc đến Tần Hạo, Tần Vũ Niết chợt nhớ những lời Vương thẩm và đó. Cô mơ hồ đoán rằng hôm nay họ đến lẽ là vì chuyện công viên trò chơi, vì thế cô nở một nụ tươi, lịch sự đáp :
"Tôn Chủ Nhiệm, ngài khỏe."
Sau đó, cô liếc , giả vờ ngạc nhiên hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/304.html.]
"Vậy các ngài tìm chuyện gì ?"
Vương Dương qua Tôn Chủ Nhiệm một chút, mới lên tiếng:
"Chúng việc cần với Tần tiểu thư. Liệu thể trong chuyện ?"
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Tần Vũ Niết như bừng tỉnh, vội vã tránh nhường chỗ:
"Được, mời trong."
Cô rót cho , đặt lên bàn, nhẹ:
"Mời các ngài dùng ."
Tôn Chủ Nhiệm :
"Tần tiểu thư, cần khách sáo, chúng chỉ đến tìm cô để một vài chuyện, xong là sẽ ngay."
Tần Vũ Niết xuống ghế, ánh mắt nghiêm túc, thẳng Tôn Chủ Nhiệm:
"Vậy ngài cứ ."
Tôn Chủ Nhiệm vội vã vẫy tay, :
"Không cần căng thẳng như . Chúng chỉ hỏi một chút, gần đây trai của cô việc gì bận? Cô cũng , trai đang việc cho công viên trò chơi, mà dự án đó đình trệ một thời gian, công nhân cũng nhận tiền, chẳng chuyện gì xảy ..."
Tôn Chủ Nhiệm lấp lửng nhưng ý tứ rõ ràng khiến Tần Vũ Niết khỏi cảm thấy bất an.
Tần Vũ Niết khẽ cau mày, chút khó xử:
"Thực , Tôn Chủ Nhiệm, mối quan hệ của với Tần gia gì đặc biệt. Nếu , cũng một trở về thôn . Thật lòng mà , lâu liên lạc với cả , cho nên... cũng rõ ràng lắm về chuyện của . Rất xin , giúp gì ."
Tôn Chủ Nhiệm vẫn tin lời Tần Vũ Niết, vẻ mặt chút hoài nghi, :
" trai cô với chúng rằng công viên trò chơi là vì cô mà cố gắng thực hiện, ?"
Tần Vũ Niết lắc đầu, thanh âm nhẹ nhàng nhưng kiên quyết:
"Thực sự, gì về chuyện đó. Thậm chí công viên trò chơi , cũng chỉ mới gần đây thôi."
Tôn Chủ Nhiệm từ bỏ, tiếp tục khéo léo:
"Vậy cô thể gọi cho thử xem ? Biết sẽ trả lời."
Tần Vũ Niết thở dài, đáp khẽ:
"Xin , của ."
Thấy Tần Vũ Niết vẫn chịu hợp tác, sắc mặt Tôn Chủ Nhiệm bắt đầu đổi, còn vẻ mặt hòa nhã như lúc . Ngữ khí của ông trở nên nghiêm nghị hơn:
"Tần tiểu thư, hy vọng cô hiểu rõ rằng công viên trò chơi liên quan đến nền kinh tế của chúng và cũng ảnh hưởng đến những vấn đề khác mà cô đang gặp . Nếu cô thể liên lạc với trai, xin đừng giấu diếm."
Tần Vũ Niết bất đắc dĩ, chẳng cô giúp, mà thực sự là cô gì cả!