Mặt Ngựa: "@Thôi Ngọc, đây , chúng đều ngài đang ở đó!"
Thôi Phán Quan: "Sổ Sinh T.ử đầu tiên xuất hiện , cái tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa cuộc đời, giờ thì thể thấy nữa."
Tạ Tất An: "Cái gì? Có ý gì ?"
Phạm Vô Cữu: "Chuyện gì đây? Sổ Sinh T.ử là mệnh mỗi định sẵn ? Thế còn thể đổi ?"
Mặt Ngựa: "Thôi Phán Quan, ngài đang đùa chúng ?"
Thôi Phán Quan: "Ta cũng , sự thật là như . Ta đưa Sổ Sinh T.ử cho Diêm Vương Gia xem, ngài thế ."
Thôi Phán Quan: "Ta một cảm giác , tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa thể sẽ mối quan hệ gì đó với Tần cô nương. Vừa nãy thần sắc của Diêm vương gia nãy sắc mặt khó coi lắm, còn bảo , chắc là một suy nghĩ."
Mặt Ngựa: "Vậy ngài thật sự ?"
Thôi Phán Quan: "Còn thể ? Diêm vương gia bảo , ở cũng chẳng giúp gì."
Phạm Vô Cữu: "Thôi Phán Quan! Diêm vương gia lúc rõ ràng là đang khó chịu! Ngài thể để ngài một đó suy nghĩ chứ?"
Thôi Phán Quan: "Vậy ngươi bảo bây giờ?"
Cả nhóm im lặng trong giây lát.
Phạm Vô Cữu đưa một ý tưởng: "Ngài thể tìm Tần cô nương mà!"
Thôi Phán Quan: "Các ngươi !"
Thôi Phán Quan: "Diêm vương gia và Tần cô nương hiện giờ đang ở tình huống như , nếu Tần cô nương tự đến đây, thì thật sự là kỳ lạ lắm! Các ngươi để ý thấy lâu Tần cô nương tự tay mang cơm hộp tới ?"
Tất cả đều lâm suy nghĩ sâu sắc. Quả thật, tình hình dễ giải quyết chút nào.
Tần cô nương rõ ràng đến, còn Diêm vương gia thì chẳng để kéo cô , càng ý định tìm cô .
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Một bên đến, một bên , thì mà gặp mặt !
Không gặp mặt mà lành !
Phạm Vô Cữu: "Thật sự , bệnh nặng ? Diêm vương gia bệnh ?"
Tạ Tất An: "Ngươi ngốc ? Ngươi thấy Diêm vương gia bệnh bao giờ ? Còn bằng Diêm vương gia thương ."
Phạm Vô Cữu: "Cái Diêm vương gia thương là hồi nào nhỉ? Hình như là từ ngàn năm ?"
Mặt Ngựa nhút nhát lên tiếng: " Tần cô nương ..."
"..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/301.html.]
Mặt Ngựa: "Hay là Tần cô nương bệnh , thế Diêm vương gia sẽ tìm cô cũng hợp lý."
Đầu Trâu: "Ngươi mà ?"
Mặt Ngựa: "Ta việc, thể . Hay là Bát Gia , Bát Gia với Tần cô nương thiết mà. Nếu phát hiện... ít nhất Tần cô nương còn thể giúp đỡ."
Phạm Vô Cữu: "Ngươi mà vẫn vạch trần ! Ngươi nghĩ , ngươi mà thật ?"
Thôi Phán Quan: "Hay là chờ ngày mai kết quả tiếp. Biết đến lúc đó sẽ đổi lớn nào đó."
Phạm Vô Cữu đột nhiên nhếch miệng một cái, : "Ta nghĩ , tìm ai đây!"
Lúc , Tần Vũ Niết đang trong tâm trạng cực kỳ vui vẻ vì đếm một đống tiền, hôm nay thu nhập của cô cực kỳ khả quan, vì cảm giác khinh khi mà kiếm nhiều hơn nhưng hôm nay, tiền thu về so với bình thường vượt xa, xem là một "cột mốc" mới trong thu nhập của cô.
Tay cầm đến tận hai trăm vạn!
Vì , tâm trạng buổi tối của cô vô cùng phấn khởi, cô hẳn hai mâm đồ ăn, chuẩn tự thưởng cho một bữa thật xứng đáng.
Ai ngờ mới chuẩn xong, đem món ăn đặt lên bàn, cô thấy một giọng quen thuộc vang lên: "Làm nhiều đồ ăn như , chắc là sẽ đến, đang đợi ?"
Nghe thấy giọng quen thuộc, Tần Vũ Niết lập tức ngẩng đầu lên, gương mặt thoáng chốc bừng sáng với nụ rạng rỡ, vui vẻ gọi lớn:
"Mạnh tỷ! Sao tỷ ở đây?"
Mạnh Bà bước đến, dáng vẻ thoải mái, nhẹ nhàng về phía bàn ăn, đáp với vẻ tự nhiên:
"Nghe cô trở về nên qua thăm. Tiện thể... cọ ké bữa cơm!"
Chưa đợi Tần Vũ Niết mời, Mạnh Bà tự chọn một chỗ , tùy tiện nhưng vẫn toát lên phong thái ung dung, thản nhiên xuống.
Vừa , mùi thơm từ những món ăn bàn xộc khứu giác, khiến Mạnh Bà nhịn cảm thán:
"Từ ngày cô bận rộn khắp nơi, lâu lắm thưởng thức tay nghề của cô. Phải là hương vị vẫn đỉnh như xưa!"
Tần Vũ Niết chỉ ngượng, vội vàng bước nhanh đến tủ bát, lấy một bộ bát đũa sạch sẽ đưa cho Mạnh Bà. Vừa đưa, cô quên giải thích:
"Khoảng thời gian bận việc thật nhưng nếu tỷ ăn, cứ với . sẽ nấu ngay cho tỷ!"
Mạnh Bà mỉm , hề khách sáo, thản nhiên gật đầu:
"Vậy thì cứ quyết định thế nhé. Thành giao!"
Bữa cơm đang vui vẻ, Mạnh Bà bỗng nhiên bất ngờ hỏi một câu đầy tính sát thương:
"Nghe đang theo đuổi cô? Thế nào ? Có tính toán gì ?"
Tần Vũ Niết ngờ chuyện đến tai Mạnh Bà. Đột nhiên hỏi thẳng, cô đang nhai cơm thì nghẹn ngay tại chỗ. Một ngụm cơm kịp nuốt chặn ngang cổ họng, khiến cô ho sặc sụa như thể đang đấu tranh sinh tồn.