Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 274

Cập nhật lúc: 2025-12-11 11:21:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trưởng bộ phận truyền thông mà méo mặt, chỉ cúi đầu, trong lòng hoảng uất ức.

"Chuyện thật sự kỳ quái!" – ông lẩm bẩm trong đầu. Cái phòng livestream rõ ràng gì đó tà môn, thử đủ cách từ cắt sóng đến báo cáo vi phạm đều xi nhê.

Ông chỉ còn nhiệt độ buổi livestream tăng vọt từng giây, càng ngày càng áp đảo, cuối cùng sừng sững top 1 hot search. Điều đáng là, ông tài nào giải thích nổi điều với sếp Bàn Đình Sinh đang tức giận đùng đùng ngay mặt.

Sau khi nổi trận lôi đình, Bàn Đình Sinh đột nhiên như nhớ điều gì, liền sang hỏi:

" , cái IP đầu tiên phát tán chuyện , tra ?"

Nghe câu hỏi , trưởng bộ phận kỹ thuật gần đó cứng , mặt tái mét. Một hồi , ông chật vật mở miệng:

"Dạ... tra ."

"Là ai?" – Bàn Đình Sinh nhướng mày, ánh mắt đầy áp lực.

Trưởng bộ phận kỹ thuật thoáng do dự, thần sắc như thôi. Thấy thế, ông Bàn kiên nhẫn quát:

"Nói nhanh! Tra thì còn gì giấu giếm?"

Trưởng bộ phận kỹ thuật c.ắ.n răng, lấy hết dũng khí, đáp lời:

"Dạ... theo kết quả truy vết, IP đầu tiên phát tán tin tức ... là từ máy tính của ngài.

"IP ... là từ máy của ?!"

Câu thốt , cả văn phòng chìm một bầu khí quỷ dị đến mức nghẹt thở.

Nghe , Bàn Đình Sinh nhíu mày thật sâu. Suốt buổi sáng, từ khi công ty, ngoài việc vệ sinh một , hề rời văn phòng. Không thể chuyện lạ lùng như .

Bàn Đình Sinh trầm giọng hỏi:

"Đã kiểm tra camera giám sát ?"

Trưởng bộ phận kỹ thuật lập tức đáp:

"Dạ, kiểm tra. Sáng nay, ngoài thư ký và trưởng bộ phận truyền thông đến báo cáo, ai văn phòng của ngài. ... mỗi họ đều theo nhóm, ai một cả."

Câu trả lời khiến khí trong phòng càng thêm quỷ dị, như thể một bóng ma vô hình đang bao trùm tất cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/274.html.]

Một vài nhân viên kìm , bắt đầu rì rầm bàn tán:

"Chẳng lẽ... vụ thật sự là do "nó" ?"

" cũng nghĩ . Cứ mỗi xảy chuyện, đều như một bàn tay vô hình dẫn dắt. Nếu , thứ quái dị đến ?"

"Người đồn rằng... là quỷ trả thù. Nghe cũng hợp lý chứ? Lại liên quan đến cái tiểu khu đang sửa chữa gây lắm rắc rối, vụ của streamer, giờ tới vụ ... tin là ngẫu nhiên!"

"Chắc chắn là ! Cứ xem, từ vụ tiểu khu sửa chữa ma quái, đến sự kiện của streamer, giờ tới cả phòng phát sóng trực tiếp ! Phòng đó mà cũng khóa nổi, chẳng lạ đời quá ? Mọi thấy , giờ trưởng bộ phận truyền thông bao giờ việc thất bại ? Giờ thế , gì đó..." cho phép" ?"

Đứng cách đám đông bàn tán xa, ánh mắt sắc bén của Bàn Long quét qua đám . Giọng uy nghiêm, lạnh lẽo vang lên như cắt đứt lời đồn đoán:

"Các đang lải nhải cái gì ? Đừng nhăng cuội! Trên đời chuyện ma quỷ! Ai còn dám tung tin đồn nhảm, cứ chiếu theo quy định mà xử lý ngay!"

Lời quát của Bàn Long như dội gáo nước lạnh bầu khí đầy những lời bàn tán rùng rợn. Mọi lập tức im bặt, cúi gằm mặt. trong lòng họ, sự bất an vẫn âm ỉ, như một ngọn lửa nhỏ chờ ngày bùng lên.

"Không quỷ? nếu quỷ, thì là gì đây?"

Sau khi Bàn Long dứt lời, cả phòng họp chìm một sự tĩnh lặng tuyệt đối. Tĩnh lặng đến mức thể rõ tiếng kim rơi xuống đất, thậm chí nếu lắng tai kỹ, còn cảm nhận thở cố ý kìm nén của những cạnh.

Bàn Đình Sinh chống hai tay lên chiếc bàn gỗ đặc nặng nề, cơ thể cao lớn cúi về phía , tạo một áp lực mạnh mẽ khiến dám ngẩng đầu. Đôi mắt sắc bén như lưỡi d.a.o của ông quét qua từng trong phòng, ánh sâu thẳm khó lường như xuyên thấu cả tâm can.

Giọng trầm thấp, chậm rãi nhưng rõ ràng vang lên, mang theo một sức mạnh thể chống đỡ:

"Các , đều nghĩ rằng quỷ về trả thù ?"

Không khí như đông cứng . Những nhân viên đang phía lặng thinh như ve sầu gặp đông, ai nấy nín thở dám lên tiếng.

Dẫu rằng phần lớn bọn họ thật sự tin ý nghĩ "quỷ trở về báo oán" nhưng lúc , chẳng một ai đủ can đảm điều đó.

Bởi lẽ chỉ cần một tiếng thì thầm nhỏ nhoi cũng đủ khiến họ quát mắng, huống hồ là lên thẳng thừng khẳng định ngay mặt vị tổng giám đốc . Ai cũng hiểu rõ, cái công việc vất vả mới giữ thể "bốc " chỉ trong một tích tắc nếu dám lỡ lời.

Vì thế, nhanh chóng lắc đầu, trái tim đồng loạt "vặn ngược" , đồng thanh đáp: "Không ."

đúng lúc đó, gương mặt nghiêm nghị của Bàn Đình Sinh bất ngờ xuất hiện một nụ nhẹ nhàng, chút thiện, lên tiếng với giọng điệu mềm mỏng:

"Không cần sợ, gì cứ mạnh dạn ."

Có lẽ vì thấy Tổng giám đốc hôm nay đột nhiên dễ gần lạ thường, một cô gái trong phòng, khi do dự, rốt cuộc cũng quyết tâm lên, với giọng nhẹ:

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

"... cảm thấy chuyện là trả thù , lẽ chỉ là trùng hợp thôi."

Loading...