Tần Vũ Niết:
[Không hề phiền chút nào. Chỉ cần a di thích, con vui còn kịp. Với , a di chẳng bảo bánh con ngon hơn ngoài tiệm ?]
Lý a di:
[ ! Ăn xong bánh con , miệng a di như chiều hư . Sau ăn chỗ khác, sợ là quen nổi. ]
Tần Vũ Niết bật , gõ :
[A di quá khoa trương . ]
Lý a di đáp ngay:
[Khoa trương gì chứ! Bánh con cái hương vị gì đó... khó tả lắm nhưng khiến cảm thấy thật yên lòng. ]
Nhìn dòng tin nhắn , Tần Vũ Niết sững .
Cô từng nghĩ bánh sức hút đến thế. Cùng lắm chỉ là ngon hơn một chút so với ngoài tiệm thôi chứ? Có cần tâng bốc đến mức ?
Cô tự hỏi, chẳng lẽ tay nghề của thực sự "ma lực" gì đặc biệt mà bản còn nhận ?
Trò chuyện với Lý a di một lúc, Tần Vũ Niết thấy xe đến nơi, bèn nhanh chóng gửi lời tạm biệt khi xuống.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Ở phía bên , khi rời khỏi quán, Tần Niệm nhận Bàn Long đang sải bước nhanh, gương mặt lộ rõ vẻ vui. Tần Niệm c.ắ.n nhẹ môi , nghĩ ngợi một lát lên tiếng:
"Anh giận vì nãy cản ?"
Bàn Long nhíu mày, giọng đầy bất mãn:
"Vậy thì tại cô cản ? Cô chẳng đang bắt nạt cô ? tay Cô chẳng lẽ đúng?"
Tần Niệm thở dài, nhẹ nhàng giải thích:
"Cô dù cũng là chị của . Là chiếm mất vị trí của chị . Trong lòng chị oán khí cũng là điều dễ hiểu. Hơn nữa, lúc đó trong tiệm đông như , nếu động thủ với chị , chắc chắn sẽ đưa Cục Cảnh Sát. Đến khi chuyện phanh phui, gia đình chắc chắn sẽ kéo rắc rối..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/253.html.]
Những lời cuối cùng Tần Niệm bỏ lửng nhưng Bàn Long hiểu.
Hóa , Tần Niệm là cô gái đơn thuần, yếu đuối như vẻ bề ngoài. Cô thật lòng bảo vệ vị "tỷ tỷ" , mà là cô gái cơ hội trở Tần gia, càng gia đình chú ý đến sự hiện diện của cô gái ở thành phố A. Một khi nhà tiếp xúc quá nhiều với vị tỷ tỷ , địa vị của Tần Niệm trong gia tộc chắc chắn sẽ ảnh hưởng.
Nói cho cùng, Tần Niệm đóa hoa trắng thuần khiết, mà là đóa hoa mang đầy gai nhọn, cách bảo vệ lợi ích của chính .
Bàn Long nhếch môi, dùng đầu lưỡi khẽ đẩy má, phát một tiếng "hừ" nhẹ. Hóa , cô là một "đóa sen đen tâm tư".
Đừng tưởng , nãy Tần Niệm chỉ đang lợi dụng để khẳng định vị thế mặt chị . vì hiện tại còn chút hứng thú với cô nên đành nhẫn nhịn, vạch trần chuyện.
Nghĩ , chị tuy xinh nhưng hai chị em hòa thuận. Giá mà mối quan hệ giữa họ hơn, thì hai cùng xuất hiện mặt ... hẳn sẽ thú vị hơn nhiều.
Tuy nhiên, nàng xem gì. Điều nhất định "chỉnh đốn" ! Nghĩ đến đây, khóe môi Bàn Long khẽ cong lên đầy nguy hiểm, ánh mắt thấp thoáng chút tàn nhẫn. Trong đầu bắt đầu lên kế hoạch để dạy dỗ một bài học đáng nhớ.
Tần Vũ Niết trở về nhà khi trời khuya. Vì bữa trưa ăn muộn, cô chẳng còn cảm giác thèm ăn tối. Sau khi rửa mặt qua loa, cô xuống bắt đầu vận công. Dạo gần đây, cô cảm nhận những đổi nhỏ trong cơ thể, càng khiến cô quyết tâm chăm chỉ hơn.
Ngay khi ngủ, một thông báo từ ứng dụng Đào Bảo xuất hiện. Tần Vũ Niết nhấn kiểm tra thì nhận đó là tin nhắn của nhờ cô chuyển đồ . Sau khi xong việc, đó còn liên lạc nữa. Thật ngờ, đêm nay bất ngờ gửi tin nhắn đến.
"Bà chủ Tần, còn thời gian. Nếu cô nhận việc, sẽ nhiều c.h.ế.t. Hơn nữa, một khi phát hiện, hại sẽ tăng lên đáng kể."
"Bà chủ Tần, cô điều kiện gì mới chịu nhận? Nhà cửa? Tiền bạc? Chỉ cần cô đồng ý, cam đoan biến cô thành phú bà chỉ một đêm."
Đọc hai dòng tin nhắn, mày Tần Vũ Niết nhíu chặt hơn bao giờ hết.
Cô chỉ định kiếm chút tiền, ngờ kéo một chuyện lớn thế . Dựa cách , sự việc rõ ràng nghiêm trọng. Cô rõ bản là ai, năng lực thế nào, nếu xử lý khéo, mạng nhỏ cũng khó giữ.
Tần Vũ Niết trả lời: " chỉ là thường, năng lực lớn như ."
Người lập tức đáp:
"Cô cần gì phức tạp cả. Chỉ cần cầm món đồ , mang đến địa điểm chỉ định, đó gọi điện thoại cho nhận, để đó tự xử lý. Còn cô chỉ cần giả vờ là tình cờ phát hiện và báo cảnh sát. Khi đó, cô sẽ trở thành công dân bụng, cảnh sát bảo vệ, ai nghi ngờ gì cô cả. Nếu việc thành công, cô tiền nhà đều , nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu của cô."
Tần Vũ Niết xong, cảm giác như một quả b.o.m đang nổ tung trong đầu. Cô mơ hồ đoán chuyện hề đơn giản. Nội tâm bắt đầu cuộc đấu tranh gay gắt giữa lý trí và cảm xúc.
Một giọng thì thầm: "Cô chỉ mới trọng sinh hơn một tháng, còn tận hưởng đủ cuộc đời. Hà cớ gì mạo hiểm?"