Vừa dứt lời, ánh mắt thoáng liếc qua đám đông, dừng nam quỷ đang gần Tần Vũ Niết. Lần , giọng lạnh băng và nghiêm khắc hơn:
"Là ngươi loạn? Hả?!"
Nam quỷ ánh mắt quỷ sai liếc đến, cả run cầm cập, sắc mặt trắng bệch như sương khói.
Tần Vũ Niết nhận sự hoảng hốt của , vội nở một nụ hòa nhã, giải thích:
"Không gì nghiêm trọng , chỉ là chút hiểu lầm nhỏ thôi. Thật ngại quá, khiến hai vị quỷ sai đích tới đây."
Nói , Tần Vũ Niết sang dặn Lâm Tùy:
"Lâm Tùy, trong toa ăn hình như còn chút điểm tâm. Cậu lấy vài phần mời hai vị quỷ sai nếm thử nhé."
Nghe lời, Lâm Tùy liền nhanh chóng chạy . Một lát , trở với chiếc hộp cơm, trong đó chứa đầy những món điểm tâm thơm ngon. Lâm Tùy cung kính đưa cho Tần Vũ Niết và khẽ gọi:
"Bà chủ Tần."
Tần Vũ Niết , đích chuyển hai hộp điểm tâm đến tay quỷ sai.
Một quỷ sai hộp điểm tâm, ánh mắt sáng rỡ như đèn lồng giữa đêm nhưng ngoài miệng vẻ khách khí:
"Ôi chao, Bà chủ Tần khách sáo quá ! Đây đều là trách nhiệm của bọn , thể nhận quà của cô ?"
Hắn , nuốt nước miếng đầy kiềm chế.
Trong lòng nhịn tự hỏi: "Đây chính là loại điểm tâm thần kỳ mà đồn đại ? Trông đúng là hấp dẫn xỉu!"
Tần Vũ Niết mỉm , để tâm đến sự khách sáo đầy giả bộ . Cô cầm hộp điểm tâm từ tay Lâm Tùy, nhẹ nhàng đưa qua cho hai vị quỷ sai, giọng mang theo chút thiện và hài hước:
"Hai vị cầm , đây chỉ là chút lòng thành thôi. Tiểu quán của còn nhờ các vị chăm sóc nhiều, gì to tát , coi như nếm thử cho vui."
Quỷ sai ngoài miệng tiếp tục:
"Ôi chao, hổ thế chứ..."
tay thành thật, ngay lập tức đón lấy hộp điểm tâm, hành động nhanh nhẹn như sợ khác giành mất. Khuôn mặt hiện rõ vẻ hài lòng, toe toét:
"Vậy thì bọn cũng đành khách khí nữa! Cảm ơn Bà chủ Tần nhiều nha! Nói thật, bọn chẳng giúp gì mà còn bòn rút chỗ cô thế , thật là ngại quá..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/236.html.]
Những lời "ngại ngùng" với giọng điệu hớn hở đến mức chẳng ai tin nổi, đặc biệt khi ánh mắt sớm dán chặt món ăn bên trong hộp, tựa như đang nghĩ cách ăn cho thật nhanh và thật gọn.
Tần Vũ Niết nở một nụ nhẹ, ánh mắt đầy hàm ý, giọng mang theo chút bông đùa:
"Thôi coi như giúp nếm thử xem hương vị thế nào, góp ý chút nha."
Nghe , quỷ sai lập tức đổi giọng, nịnh nọt ngừng:
"Ôi trời, Bà chủ Tần mà còn cần góp ý ? Ở địa phủ , ai mà chẳng cô nấu ăn đỉnh thế nào! Chỉ cần cô mở quán, đám quỷ bọn sẽ kéo đến đông nghịt, ngày nào cũng "ủng hộ" nhiệt tình luôn!"
Hắn nhe răng , ánh mắt long lanh đầy mong chờ, như thể đang thầm nghĩ: "Mau mở quán , để chúng "ăn chực" dài dài!"
Bầu khí lập tức trở nên nhẹ nhàng hơn, các quỷ hồn xung quanh cũng nhoẻn miệng sự lém lỉnh của hai vị quỷ sai.
Tần Vũ Niết còn kịp mở lời, đám quỷ vây quanh nhao nhao thúc giục:
" đó, Bà chủ Tần, rốt cuộc khi nào thì quán ăn của cô mới khai trương đây?"
"Bà chủ Tần, tối nay mà khai thôi cũng kiếm cả đống Minh tệ đó!"
"Chính xác! Cơm hộp của Bà chủ Tần tệ nhưng mà chúng cũng thử cảm giác gọi món chứ!"
Nghe , Tần Vũ Niết trong lòng thầm tính toán. Khoảng thời gian , tiền cô kiếm cơ bản tiêu gần hết, chỉ còn chút ít. Nếu trong mấy ngày tới tìm một mặt bằng và khai trương quán ăn, lẽ là khả thi. Còn chuyện nhà cửa thì cần vội; dù cô một căn nhà hiện thực, ở địa phủ dù mười tám năm cũng chẳng vấn đề gì.
Điều đáng là, ở địa phủ ít quỷ giàu , mà bọn họ đặc biệt thích gọi món. Tần Vũ Niết nhớ rõ vài khách quen gần như ngày nào cũng đến mua cơm hộp, lâu lâu thắc mắc: "Bao giờ quán ăn mới mở ?" đây vì đủ tiền, cô đành hoãn kế hoạch. Sau đó, chi tiêu lung tung, nào là bùa hộ , nào là đồ linh tinh, tiền cứ thế mà bay sạch.
Đây chính là "bệnh" thường gặp của những đột nhiên tiền—dễ dàng sa mua sắm trả thù. Tuy , Tần Vũ Niết vẫn tự an ủi rằng tất cả đều là các khoản chi cần thiết.
Nhìn bề ngoài vẻ như thời gian qua cô tiết kiệm ít nhưng thực tế, túi tiền của cô hiện giờ cũng chẳng rủng rỉnh là bao.
Tuy nhiên, nếu chịu khó tiết kiệm thêm vài ngày, Tần Vũ Niết thể khai trương quán ăn. Và nếu , thì lớn! Một quán ăn thật hoành tráng, trở thành thương hiệu một ở địa phủ, to, sang, độc nhất vô nhị!
Nghĩ đến đây, Tần Vũ Niết còn do dự, lập tức lên tiếng:
"Các vị cho thêm chút thời gian! còn đang tìm mặt bằng phù hợp. định mở một quán thật lớn, thật hoành tráng. Các vị thể giúp để ý xem chỗ nào mặt bằng thích hợp ? sẽ cố gắng mở quán nhanh nhất thể!"
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Lời thốt , lập tức khiến đám quỷ rùng phấn khích. Một con quỷ kìm hô lên:
"Bà chủ Tần, cô thật đấy chứ?!"