Tần Vũ Niết lúc mới ngờ ngợ đoán lý do vì Lý Minh như thể gặp cứu tinh.
Vừa phòng bếp, Lý Minh lập tức chạy tới bên cạnh Tần Vũ Niết, vui vẻ : "Bà chủ Tần, tối nay cô định nấu món gì? sẽ trợ thủ cho cô."
Tần Vũ Niết nhẹ,"Được, giúp rửa sạch mấy thứ nguyên liệu ."
Lý Minh lập tức khom , khí thế hừng hực,"Cảm ơn cô, Bà chủ Tần."
Tần Vũ Niết bật : "Xem sức sống đấy."
Lý Minh khổ,"Để cô chê ."
Tần Vũ Niết lắc đầu, xử lý đồ ăn : "Sao thế? thấy còn đáng yêu mà."
Lý Minh thở dài giải thích: "Ông nội và Hứa gia gia lúc nào cũng như trẻ con, suốt ngày ồn ào ngừng, chẳng ai chịu nhường ai. Hồi , cô còn nhớ , khi cô tới nhà bữa ăn, ông nội khoe khoang về món ăn của cô, Hứa gia gia suýt chút nữa chịu mà chạy đến nhà để ăn thử. Xong , ông tức giận vì ăn xong vẫn đủ."
"Hứa gia gia cực kỳ thích món ăn cô , từ lâu nhờ giúp ông mời cô tới nấu. gia gia nay luôn phản đối, cũng phiền cô, nghĩ là bên cô chắc cũng thời gian. mà hôm nay, ông nội cuối cùng cũng đồng ý cho nhờ cô, ngờ đúng lúc cô đang thông báo tiếp nhận đơn đặt hàng."
Tần Vũ Niết gật đầu, mặc dù đang bận rộn trong bếp nhưng vẫn thể rõ ngoài hai lão gia gia đang cãi vã ầm ĩ.
Có thể thấy rõ, mặc dù hai cứ mãi cãi vã như trẻ con nhưng nếu thiếu một cuộc tranh cãi như , lẽ họ cũng quen.
Sau hơn một giờ, Tần Vũ Niết thành hai món mặn, một tô canh, cùng bánh hoa quế và bánh đậu xanh mà cô từ sáng sớm.
Khi đồ ăn xong xuôi, hai tiểu lão đầu lập tức tranh mang chúng .
Lý Minh đặt đơn xong, Tần Vũ Niết xong bữa ăn, liền chuẩn rời .
Về đến nhà, mở cửa, cô ngay lập tức một bóng trắng nhỏ xông tới.
Tần Vũ Niết vội vàng đỡ lấy, vô thức vuốt ve một chút.
Ánh mắt cô rơi chú tiểu bạch hồ, ngờ nó cô bằng đôi mắt ngấn lệ, như thể đang chất vấn. Nó chỉ trong phòng, chỉ cô, miệng phát tiếng "Chi chi chi" ngừng.
Tần Vũ Niết ngờ ngợ hiểu , chắc là tiểu bạch hồ hài lòng vì cô bỏ nó ở nhà một .
Tần Vũ Niết bật một tiếng, dịu dàng vuốt ve tiểu bạch hồ, : "Được , sai mà. là ngoài kiếm tiền ? Để ngươi chịu thiệt thòi ."
Tiểu bạch hồ ngẩng đầu, khẽ hừ một tiếng, , thèm Tần Vũ Niết.
Đôi mắt nhỏ của nó thỉnh thoảng liếc về phía cô nhưng cố tình phản ứng gì.
Cứ như thể đang : "Đừng nghĩ rằng chỉ vài câu như là thể dỗ dành ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/184.html.]
"Ta dễ lừa ."
"Thực sự, khó chiều lắm."
Tần Vũ Niết dáng vẻ của tiểu bạch hồ, nhịn bật . Làm thứ đáng yêu như chứ!
Cô ôm nó lòng, áp mặt hình mềm mại, ấm áp của tiểu bạch hồ. Giọng bỗng nhiên ngọt ngào như mía lùi, chẳng khác nào đang dỗ dành yêu:
"Được , , là sai. Tiểu Bạch, tha thứ cho mà."
"Hừ chi -"
Tiểu bạch hồ dùng móng vuốt nhỏ xíu cố đẩy cô nhưng chịu nổi cái ôm chặt chẽ của Tần Vũ Niết. Nó sợ cô đau nên giấu móng vuốt nhọn , chỉ dùng lớp đệm thịt mềm mại mà đẩy đẩy.
Ai ngờ, Tần Vũ Niết chộp lấy cái đệm thịt , còn tiện thể hôn lên một cái.
Tiểu bạch hồ lập tức cứng đờ, mắt mở to tròn xoe, cả như hóa đá. Hai móng vuốt đang đặt mặt cô cũng khựng . Một hồ ly nhỏ như nó, thế mà sốc đến .
Nhìn vẻ mặt ngây của tiểu bạch, Tần Vũ Niết sảng khoái. Cô trêu chọc:
"Gì đây? Biểu cảm gì mà ngốc nghếch thế? Không thích ? Không vui vì cọ ?"
Cô buông nó , vỗ vỗ tay như thể chẳng gì xảy ."Không thích thì thôi, nấu bữa tối ."
mới thả xuống, tiểu bạch hồ lập tức nhảy dựng lên, hai chân bám ống quần cô, một móng vuốt nhỏ khoa tay múa chân ngừng, miệng "chi chi chi chi" vẻ bất mãn:
"Ta cho ngươi cọ! Cho ngươi hôn cũng ! Đừng mà."
Chưa đợi Tần Vũ Niết hiểu chuyện gì, tiểu bạch hồ nhanh chóng leo lên cô. Nó tựa sát n.g.ự.c cô, bắt đầu dụi dụi mặt gương mặt cô, dụi phát tiếng nũng như đang chuộc :
"Chi chi chi-"
Tần Vũ Niết bật , vuốt nhẹ lưng nó, thì thầm:
"Được , bảo bối. Đừng nũng nữa, chịu thua ngươi ."
Tần Vũ Niết nhẹ nhàng vuốt ve nó hai cái đặt lên vai :
"Ngồi vững , cẩn thận ngã bây giờ. Ta nấu cơm đây."
Vì chậm trễ một lúc, dù hôm nay thành công việc khá sớm, giờ cũng hơn 7 giờ tối.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Cô nhanh chóng một món hầm, một món rau xào đơn giản, thêm cơm chiên trứng và đem phần điểm tâm buổi sáng xếp chung hộp đồ ăn. Không lâu , của Diêm Vương Gia tới lấy cơm.
Mấy ngày đó, công việc kinh doanh của Tần Vũ Niết khá định. Cô đều đặn nhận đơn đặt hàng với mức doanh thu hàng ngày tầm 500 vạn Minh tệ, bán sáu đến bảy ngàn hộp cơm.