Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 178

Cập nhật lúc: 2025-12-08 08:15:31
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Vũ Niết biểu cảm khó xử của bà, đoán tâm ý của bà nội, đành thở dài khẽ :

"Mạnh tỷ là... tỷ cất món quà về ."

Mạnh bà ngạc nhiên nhưng vẫn , thu hộp gỗ .

Ngay khi món quà thu hồi, bộ quỷ trong phòng lập tức thở phào nhẹ nhõm, còn ai căng thẳng như ban nãy nữa. Không khí cũng thoải mái trở , giống như gỡ một tảng đá lớn đè nặng ngực.

Chỉ nữ quỷ Tiểu Lý cùng Bà nội là vẫn tỏ vẻ lưỡng lự. Cô khẽ mím môi, vẻ như gì đó nhưng cuối cùng thôi, chỉ lặng lẽ một bên.

Tần Vũ Niết liếc nữ quỷ , ánh mắt thoáng lóe lên vẻ dò xét, trong lòng nảy sinh vài suy nghĩ.

lúc , Bà nội bỗng nhiên bật :

"À đúng , Vũ Niết , hôm quỷ sai ghé qua báo tin, tuần là bà thể đầu t.h.a.i ."

Tần Vũ Niết ngờ địa phủ việc hiệu quả đến , nhanh chóng sắp xếp thỏa chuyện đầu t.h.a.i cho bà. Cô khẽ mỉm đáp:

"Đây đúng là tin ."

Bà nội cũng theo:

" thế, bà cũng thấy nhẹ nhõm hơn nhiều."

Mạnh bà , khẽ liếc qua, rõ mối quan hệ thiết giữa Tần Vũ Niết và bà . Bà nhẹ nhàng :

"Yên tâm , đến khi đó sẽ giúp chiếu cố bà nội."

Nghe lời , Tần Vũ Niết mừng rỡ khôn xiết, vội đáp lời với giọng đầy cảm kích:

"Vậy thì xin cảm ơn Mạnh tỷ ."

Bà nội chút lúng túng, cảm giác quan tâm đặc biệt như khiến bà quen, chỉ rụt rè đáp :

"Thật cảm ơn ngài quá."

Mạnh bà nhanh chóng nhận Bà nội vẻ thoải mái khi lạ ở đây, liền dậy với giọng nhẹ nhàng:

"Thôi, chắc hai bà cháu nhiều chuyện , ngoài để các tiện trò chuyện."

Thấy , Tần Vũ Niết cũng gật đầu đồng tình:

"Được ạ, Mạnh tỷ cứ ngoài chờ một lát nhé."

Mạnh bà , nữ quỷ Tiểu Lý cũng hiểu ý, nhanh nhẹn :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/178.html.]

"Bà nội, cháu cũng xin phép ngoài ."

Đợi khi rời khỏi phòng, Tần Vũ Niết mới hỏi:

"Bà nội, giường bên ? Cháu thấy giường cả đồ dùng."

Bà nội hỏi, bật trả lời:

"À, cháu cái giường đó ? Là giường bà bảo Tiểu Lý ở đấy. Thời gian gần đây nó qua đây trò chuyện cho vui. Bên chỗ ở của quỷ đông đúc quá, bà thấy tội nên bảo nó sang đây ở tạm. Cháu chắc cũng gặp nó , nhớ ? Hôm cháu đến thăm , chẳng gặp nó đó ."

Tần Vũ Niết khẽ gật đầu, vẻ mặt khó hiểu:

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

"Phải , cháu đúng là gặp qua... chỉ là nghĩ là cô ."

Ban đầu, Tần Vũ Niết cũng chẳng để ý gì nhiều vì dù gì cũng chỉ gặp Tiểu Lý đúng một , đến vài câu còn kịp trao đổi. Bảo nghi ngờ một xa lạ tình huống đó, e rằng quá.

Thế nhưng... nếu vì ánh mắt đầy ẩn ý của Mạnh bà thoáng qua, đúng lúc cô cũng liếc sang thấy biểu cảm của Tiểu Lý khi Bà nội từ chối nhận hộp gỗ, thì chắc cô cũng chẳng để tâm. Khoảnh khắc , trong đôi mắt Tiểu Lý thoáng qua một tia tối tăm mờ ám. Cộng thêm dáng vẻ gì đó nhưng thôi của cô càng khiến Tần Vũ Niết khỏi nghi ngờ.

Một chẳng mấy quen, tại biểu hiện chán ghét rõ ràng đến ?

Nếu theo lẽ thường mà hoặc là ai đó đắc tội với cô hoặc là trong lòng cô điều khuất tất.

Tần Vũ Niết tự nhủ, hôm đó chẳng gì đụng chạm đến cô cả. Vậy thì khả năng còn chính là Tiểu Lý tự ý đồ trong đầu.

Mấy ngày , tin đồn nhảm khiến cô bực mãi. Những hiểu chuyện thì đương nhiên tin nhưng cũng thiếu kẻ thích hóng hớt, gì tin nấy. Dù Tần Vũ Niết quá để tâm nhưng việc nhân lúc cô ở mà lén giở trò thì thật khiến cô thấy ghê tởm.

Nghĩ tới nghĩ lui, cô vẫn chẳng rõ ngoài việc đắc tội với Tề Tam và đám của thì còn khiến ai khó chịu. Cuối cùng chỉ một lý do hợp lý nhất: kiếm tiền nên khiến quỷ ghen tị.

Điều cô bất ngờ hơn chính là, mới chỉ gặp Tiểu Lý đúng một mà cô "nhớ nhung" đến mức bày trò tiếp cận bà nội của . Nghĩ đến việc mới mấy ngày ghé qua, Tiểu Lý dỗ ngọt Bà nội, thậm chí còn mời đến ở chung, cô khỏi cảm thấy khó chịu.

Nếu cô nhanh chóng đến thăm, khi chẳng bao lâu nữa, Bà nội cũng Tiểu Lý mê hoặc đến mức quên mất cháu gái mất thôi!

Nhìn vẻ mặt tươi hài lòng của Bà nội, Tần Vũ Niết bực buồn .

Bà nội chẳng hề nhận sự nghi ngờ trong giọng điệu của cô, còn vội vàng ghé sát giải thích:

"Cháu cứ yên tâm, Tiểu Lý cũng . Cô trả hẳn 1. 500 âm tệ để thuê cái giường đấy."

Nói đến đây, vẻ mặt Bà nội như thể kiếm món hời lớn, nụ vẫn tắt.

Tần Vũ Niết khẽ nhếch môi, mà như :

"Cũng hào phóng thật, bỏ hẳn từng tiền thuê giường."

Bà nội , ngẩn một chút, lẩm bẩm như với chính :

"Cũng lạ thật, đây chúng ở chung với hơn hai mươi con quỷ, nó còn kêu đắt. Giờ tự nhiên chịu chi nhiều thế chỉ để thuê một cái giường nhỏ?"

Loading...