Tần Vũ Niết lắng , đó chăm chú kiểm tra một chút, phân công công việc rõ ràng hơn.
Sau đó, cô sang hai vị quỷ nữ mới nhận , : "Lương ở đây là 1. 500 minh tệ, bao gồm một suất cơm hộp mỗi ngày. Mỗi ngày các bạn chỉ cần việc hai đến ba tiếng đồng hồ. Thêm đó, mỗi tháng các bạn sẽ hai bó hương. một điều đặc biệt, mỗi tháng các bạn còn thưởng 500 minh tệ nữa. Nếu tình huống cần chi tiêu gấp, các bạn thể đến tìm xin ứng ."
Hai quỷ nữ , cùng vui vẻ."Cảm ơn Bà chủ Tần."
Tần Vũ Niết tiếp tục: " sẽ xem ai bán điện thoại di động , đến lúc đó các bạn thể dùng điện thoại để nhận đơn trực tiếp, sẽ tiện hơn nhiều."
Khuôn mặt của họ càng sáng lên, nếu điện thoại di động thì họ tay nhiều nữa, chỉ cần đ.á.n.h chữ là xong, nhanh chóng và tiện lợi hơn nhiều.
Tần Vũ Niết hai : "Vậy, còn gì cần nữa, các bạn câu hỏi gì ?"
Cô kế toán hơn ba mươi tuổi nhanh chóng hỏi: "Bà chủ Tần, lương tháng của chúng sẽ phát lúc nào nhỉ?"
Tần Vũ Niết mỉm giải thích: "Lương sẽ phát ngày 15 hàng tháng, tháng thì ngay lập tức thôi."
Cô kế toán liền vui vẻ đáp : "Vậy thì thành vấn đề ."
Tần Vũ Niết sang cô gái trẻ, hỏi: "Còn bạn thì ?"
" cũng vấn đề gì ." cô gái tươi trả lời.
Tần Vũ Niết hỏi tên của họ, cô kế toán tên là Vương Mỹ Linh, còn cô gái trẻ tên là Lý T.ử Hàm.
Sau khi giải quyết xong việc với các công nhân, Tần Vũ Niết liền đến ngân hàng để gửi tiền, chuẩn đến nơi cô thuê nhà cho bà.
Hai ngày qua quá bận rộn, cô vẫn thời gian đến thăm bà.
ngay khi Tần Vũ Niết định lên đường, một lạ với gương mặt quen quen ngăn cô .
Lão nhân mặt trông tang thương hơn nhiều so với hai ngày khi Tần Vũ Niết gặp. Giọng ông nghẹn ngào như chực :
"Bà chủ Tần..."
Tần Vũ Niết ông, cảm thấy quen quen. Thì cô từng để ý đến ông và vài câu. Khi đó, lão nhân đăng ký một đơn hàng hợp tác nhưng vì ông chỉ một mà tìm đồng đội cùng hợp sức nên Cô khuyên ông về tìm thêm quỷ hợp tác .
Vậy mà mới mấy ngày trôi qua, ông lão giờ trông càng thê t.h.ả.m hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/167.html.]
Tần Vũ Niết vội vàng, nhẹ nhàng hỏi:
"Ông tìm quỷ hợp tác ?"
Lão nhân lắc đầu bất lực, thở dài:
"Không... nhiều tiền như . thật sự còn cách nào khác. Con gái út của , khi c.h.ế.t bán vợ âm hôn. Giờ thì cái lão già goá vợ đó ngày nào cũng bám lấy nó. Con gái lúc sống là một cô nương thanh khiết, mà c.h.ế.t ép gả cho một lão già. Con bé khổ khi còn sống, giờ đến khi c.h.ế.t cũng chẳng yên . Đám thật chẳng chút lương tâm nào. Giờ con bé trốn chui trốn nhủi khắp nơi nhưng cũng chẳng gì vì trong sổ địa phủ, họ ghi bọn chúng là vợ chồng hợp pháp ."
Nói đến đây, lão nhân lau tay lên áo vài , dáng vẻ bối rối cùng cực:
" hỏi... liệu thể giúp tìm thêm vài để hợp sức cùng đơn cứu con bé ?"
Tần Vũ Niết khỏi nhíu mày. Cô ngờ chuyện lão gặp bi t.h.ả.m đến thế. Lần cô cảm thấy điều gì đó bất thường nhưng nghĩ đến là chuyện ép gả âm hôn.
Nàng nghiêm mặt hỏi:
"Chuyện như thế mà ai quản lý ?"
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Như tìm để giãi bày, lão nhân lập tức bật , nước mắt nước mũi tèm lem:
"Quản? Ai mà quản chứ? Chuyện , nếu nhà ai gặp , cũng chẳng ai . Có khi nhiều mất, mộ phần cũng chẳng ai chăm nom. Người mới chôn xong, bọn chúng nhắm sẵn, chờ vài hôm là đào lên mang bán. Con gái cũng như thế! Vừa mới xuống mồ an táng hai hôm, bọn chúng đào lên để bán vợ âm hôn... Trời ơi, con gái út đáng thương của ..."
Tần Vũ Niết xong, trong lòng lạnh buốt. Nghĩ đến cảnh tượng một mới chôn cất, ngay đó đào lên đem bán cho âm hôn, Cô chỉ cảm thấy sống lưng tê rần.
Nếu chuyện cứ để mặc cho diễn , hậu quả sẽ chẳng ai lường nổi.
Tuy nhiên, cô cũng hiểu rõ bản đủ sức để giải quyết triệt để việc , đến mức dại dột mà lao giúp đỡ bằng giá. nếu chỉ là giúp liên hệ nhà hoặc báo tin cho phía thẩm quyền thì cô thể . Nghĩ đến đây, Tần Vũ Niết nhịn hỏi:
"Địa phủ cũng chẳng ai quản mấy chuyện thế ?"
Lão nhân bất lực lắc đầu, thở dài :
"Quỷ sai chỉ nhận hôn thư, mà hôn thư ghi rõ là vợ chồng, ai điều tra xem hôn sự đó là tự nguyện ép buộc?"
Tần Vũ Niết suy nghĩ một lát hỏi tiếp:
"Nhà ông ở ? Hiện giờ trong nhà còn ai? Chuyện con gái út của ông đào trộm thi thể, họ ? Bây giờ ông tính xử lý việc thế nào ?"