Mạnh Bà gọi lớn:
"Lâm thúc."
Người đàn ông gọi là Lâm thúc ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc sảo như soi thấu thứ.
"Sao cô đến nữa?" – Ông nhướng mày hỏi, giọng pha chút trách móc nhưng vẫn đầy quen.
Mạnh Bà chống nạnh, giọng điệu giả vờ giận dỗi:
"Hừ, đưa khách đến cho ông, còn cảm ơn thì thôi còn càm ràm."
Lâm thúc đặt khối gỗ xuống, dậy và bước về phía trong.
"Mỗi cô đến đều khiến mất vài thứ, cảm ơn nổi đây? Lần gì?"
Mạnh Bà chỉ về phía Tần Vũ Niết đang .
"Không , là cô ."
Lâm thúc bước đến một chiếc bàn gần đó, rót từ một ấm sứ cũ. Ông rót từng ly nhỏ, đẩy nhẹ về phía hai . Khi đến gần, ông khẽ liếc Tần Vũ Niết, đôi mắt ánh lên vẻ tò mò:
"Tiểu cô nương lạ mặt, là sống ?"
Tần Vũ Niết lễ phép gật đầu, chắp tay :
"Dạ, Lâm thúc."
Lâm thúc buông ấm , ánh mắt hiền hòa nhưng vẫn toát lên sự trầm tĩnh:
"Đừng lo, uống ."
Tần Vũ Niết thoáng sang Mạnh Bà, thấy nàng khẽ gật đầu như một sự bảo chứng ngầm, liền mạnh dạn xuống ghế, tay nhẹ nâng chung . Nàng nhấp một ngụm nhỏ, đôi mắt mở to đầy bất ngờ:
"Trà ... ấm áp thật."
Lâm thúc thoáng qua cử chỉ ngây thơ , bật :
"Tiểu cô nương, đầu tiên đến ? Vậy mua loại bùa nào đây?"
Tần Vũ Niết suy nghĩ đôi chút, đáp:
" mua một loại bùa khả năng tấn công."
Lâm thúc nhíu mày, trầm ngâm giây lát, đó gật đầu như đáp án:
"Ở đây hai loại bùa tấn công, dùng mà cần linh lực, hợp với mới như cô."
Ông ngừng , tay chỉ một chiếc hộp gỗ đặt gần bàn:
"Loại thứ nhất là bùa tấn công tầm xa. Chỉ cần kích hoạt, bùa thể tạo một luồng sét mạnh như trời đánh, đủ sức bổ đôi một cây. Loại khá dễ dùng và an cho quen điều khiển linh lực."
Ông nhấp một ngụm , tiếp lời:
"Còn loại thứ hai là bùa tấn công cận chiến, uy lực mạnh hơn nhiều. vì sức mạnh , giá của nó cũng gấp đôi loại đầu tiên. Bùa hữu dụng trong những tình huống nguy cấp, khi đối thủ áp sát."
Lâm thúc đặt chén xuống, nhạt:
"Cô suy nghĩ thử xem, mua loại nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/157.html.]
Mạnh Bà, đang nhàn nhã quan sát, bỗng chen :
"Ta nhớ hình như ông còn một loại bùa đa năng – thể công, thể thủ, đúng ?"
Nghe , Lâm thúc lập tức sang trừng mắt, đầy vẻ bất mãn:
"Cô nghĩ bùa như dễ vẽ lắm ? Một tấm như thế tốn cả tháng trời, mỗi nét đều cần sự tỉ mỉ và chính xác."
Nói , ông hậm hực sang Mạnh Bà, như thể trách móc vì nàng "bán " một bí mật nào đó.
Mạnh bà chỉ , ánh mắt rạng rỡ như hoa,"Có thì , , đưa cô một lá ."
Lão Lâm hầm hầm,"Không ! Nói là ."
Mạnh bà nhanh chậm, nửa tựa như đùa, nửa mang theo chút uy hiếp: "Lão Lâm, gần đây ông một " bạn mới"?"
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Sắc mặt lão Lâm lập tức đổi,"Cô ?"
Mạnh bà mỉm : "Còn hỏi , cứ như , nếu chịu đưa thì đừng trách ."
Lão Lâm tức tối trong phòng, chẳng bao lâu , ông xuất hiện với một chiếc hộp gỗ trong tay, mặt mày nhăn nhó: "Biết ngay là gần đây chuyện gì mà. 300 vạn, thiếu một đồng cũng ."
Tần Vũ Niết Mạnh bà, cô nhẹ nhàng gật đầu.
Lão Lâm thấy thì hừ lạnh một tiếng.
Tần Vũ Niết ngoan ngoãn với .
Mặc dù cô từ sắc mặt và lời của lão Lâm, lá phù mạnh, bình thường chắc chắn thể nhưng dù Mạnh bà dẫn cô đến đây, cô chỉ tuân theo ý của nàng.
Dù 300 vạn đau ví nhưng khi đến lúc trả tiền, Tần Vũ Niết chút do dự mà thanh toán ngay.
Sau khi tất giao dịch, Tần Vũ Niết lão Lâm.
Lão Lâm như thể hiểu ý cô, hầm hừ : "Chỉ một lá thôi, nhiều ."
Tần Vũ Niết: "..."
Cô chớp mắt, ngập ngừng giải thích: "Ý là, cái thể dùng nhiều ? Hay là chỉ dùng một thôi?"
Lão Lâm thấy cô ý định mua thêm lá nữa, sắc mặt liền dịu , giải thích: "Chỉ thể dùng một . Công kích của nó mạnh như một đòn thần giai, phòng ngự cũng , thể chống một đòn lực của thần giai."
Tần Vũ Niết dù rõ "thần giai" là cái gì nhưng chỉ cần đến từ "thần" thì đủ hiểu là sức mạnh cực kỳ khủng khiếp.
Khó trách Mạnh bà về lá phù mà sắc mặt lão Lâm đổi, thể thấy thực sự bán.
Dù nữa, nếu là cô, lẽ sắc mặt còn khó coi hơn nhiều.
Tần Vũ Niết , vẻ mặt giấu nổi sự phấn khích.
Cô cũng thầm nhận , phù lục của lão Lâm đúng là "đỉnh của chóp".
Mặc dù cô ngọc bội mà Diêm Vương gia trao cho nhưng bận trăm công nghìn việc, gì chuyện cứ suốt ngày nhờ cậy. Tự bảo vệ vẫn hơn.
Hôm nay Mạnh tỷ đúng là "chơi lớn", giúp cô mua một món đồ bảo bối.
Tần Vũ Niết ánh mắt lấp lánh, đầy hy vọng lão Lâm:
"Lâm thúc, hai loại phù , cháu cũng mua thêm vài cái. À mà phù phòng ngự cháu lấy luôn hai tấm nữa nhé, ?"
Lão Lâm cô hỏi, ánh mắt liếc qua một cái, vẻ phấn khích còn kịp thu gương mặt cô. Hắn hừ đắc ý hai tiếng. Đồ , mà chất lượng cho .