Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 151

Cập nhật lúc: 2025-12-08 07:24:47
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Vũ Niết cũng chột , kịp hiểu chuyện gì thì con quỷ nhanh chóng đổi hướng, tránh xa cô như tránh ôn dịch.

khổ nỗi, huyền sư phía quá sát nút, chẳng thể thắng kịp đà lao tới. Cú chưởng đầy uy lực của cứ thế nhằm thẳng mặt Tần Vũ Niết mà phóng tới như "đưa cô lên bàn thờ".

Tần Vũ Niết nên tránh nhưng cơ thể như đóng băng, thể nhúc nhích. Trong khoảnh khắc đó, cô chỉ còn nhắm tịt mắt, chuẩn tinh thần đón nhận cú chưởng trời giáng.

Ngay lúc nguy cấp, Mạnh Bà kịp thời kéo cô khỏi phạm vi nguy hiểm, cứu cô một mạng.

Huyền sư thu kịp nội lực nên phản phệ, dẫn tới trọng thương, phun một ngụm m.á.u tươi sự kinh hãi của .

Tần Vũ Niết trợn tròn mắt, tim đập thình thịch vì sợ hãi, thầm cảm thấy may mắn vì Mạnh Bà bên cạnh. Nếu ... hậu quả chẳng dám nghĩ tới nữa.

Huyền sư vội vàng lau m.á.u khóe miệng, trừng mắt tức tối quát mặt Tần Vũ Niết:

– "Ngươi học đạo ở ? Sư phụ dạy rằng học tới nơi chớ bén mảng quỷ thị ? Mạng sống nhỏ bé của ngươi giữ ? Định hại hại luôn cả chắc?."

Nghe đến đây, Tần Vũ Niết chột , thoáng nghĩ: "Phải ... chỉ là một phàm nhân chẳng gì, khi thật sự nên nơi gì."

ý nghĩ đó chỉ lướt qua một giây biến mất. Cô lập tức trấn tĩnh , ánh mắt sáng lên đầy quyết tâm: "Không! Mình tới đây là để đổi bản , để chạm đến những điều đây bao giờ dám mơ tới. Nếu dám đối diện thì thể trở nên mạnh hơn?"

trở nên mạnh mẽ, tự bảo vệ bản , để gặp những tình huống như thế , cô dựa dẫm ai mà thể tự thoát hiểm.

Hơn nữa, rõ ràng của cô. Chính tên huyền sư rượt đuổi quỷ ngay giữa phố, suýt chút nữa còn cô vạ lây. Vậy mà vì xin , còn sang lớn tiếng chất vấn cô như thể cô là gây họa.

Tần Vũ Niết định mở miệng đáp trả thì thấy Mạnh Bà nổi giận. Tính tình của Mạnh Bà từ đến nay nóng nảy, thấy thái độ ngạo mạn , Mạnh Bà lập tức đổi sắc mặt, vẻ diễm lệ trở nên lạnh lùng đáng sợ. Giọng nàng vang lên, nhẹ nhàng nhưng đầy uy hiếp:

– "Ngươi thuộc môn phái nào? Sư phụ ngươi dạy rằng trong quỷ thị những thể đắc tội ?"

Từ khi đặt chân đến địa phủ, dù là quỷ quỷ sai, ai gặp Mạnh Bà cũng đều kính nể, khách khí hết mực. Vậy mà hôm nay, đầu tiên kẻ dám năng trịch thượng với Mạnh Bà như thế.

Huyền sư thì nhíu mày khó chịu nhưng vẻ mặt vẫn đầy kiêu ngạo, giọng điệu tự tin vô cùng:

– "Hừ! Ta chính là t.ử đời thứ 128 của Huyền Chân phái. Ngươi qua Huyền Chân phái ? là ếch đáy giếng, kiến thức nông cạn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/151.html.]

Mạnh Bà thoáng liếc một cái, ánh mắt đầy vẻ bâng quơ, chẳng mấy để tâm. Khóe miệng bà khẽ nhếch lên, nở nụ khinh thường nhàn nhạt đáp:

– "Ồ, từng tới."

Huyền sư thấy câu đó, sắc mặt lập tức tối sầm , trong mắt ánh lên sự giận dữ pha chút khinh bỉ. Hắn giơ tay chỉ thẳng mặt Mạnh Bà, nghiến răng nghiến lợi quát:

– "Ngươi! Ngay cả Huyền Chân phái mà cũng ?! Ta thấy ngươi là ngán sống ."

Nghe đến đây, ánh mắt Mạnh Bà lạnh như băng, sát khí tỏa khiến khí như đông cứng . Chỉ thấy Mạnh Bà khẽ nhướng mày, lời nào, lập tức vung tay nhanh như chớp. Trong nháy mắt, Mạnh Bà nắm chặt lấy bàn tay đang chỉ mặt .

Rắc!

Tiếng xương gãy giòn tan vang lên, khiến ai thấy cũng rùng . Cánh tay của gã huyền sư Mạnh Bà bẻ gãy trong tích tắc, đau đến mức mặt mày méo xệch, gào lên t.h.ả.m thiết:

– "A ——!!."

Tiếng kêu rợn vang vọng khắp con phố, khiến lạnh sống lưng. ở nơi quỷ thị vốn hỗn loạn , cảnh tượng như thế chẳng hề hiếm gặp nên chẳng ai buồn để tâm.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Mạnh Bà lạnh, liếc gã huyền sư đang ôm tay rên rỉ đất, giọng đầy sát khí:

– "Ngươi cũng to gan thật! Ngươi , ngay cả tổ sư gia của ngươi thấy cũng kính nể ba phần! Ngươi là cái thá gì mà dám chỉ tay ?! Không sống c.h.ế.t."

Gã huyền sư ôm cánh tay đau đến phát run, mặt nhăn nhúm như bánh bao hấp hỏng. Hắn chỉ há miệng thở dốc trong cơn đau mà chẳng dám thêm câu nào.

Tần Vũ Niết cạnh cảnh tượng mà toát mồ hôi lạnh. Nghe tiếng xương gãy kèm theo tiếng hét thê t.h.ả.m , cô khỏi rùng .

"Tê... Đau ghê nhỉ."

điều cô ngạc nhiên hơn cả là... Mạnh Bà xinh như tiên t.ử tay hung hãn đến . Cái khí chất lạnh lùng quyết đoán ... thật sự khiến ngưỡng mộ.

" mà... ngầu quá! Thích ghê."

Tần Vũ Niết đưa đôi mắt sáng ngời đầy phấn khích Mạnh Bà, ánh mắt như phát sáng lấp lánh. Trong đầu cô nhanh chóng nảy một ý nghĩ: "Nếu mà cũng giỏi như thì bao. Khi nãy cái gã huyền sư dám lên mặt với , cũng thể tay đ.á.n.h cho tơi tả như Mạnh tỷ ."

Loading...