Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 138

Cập nhật lúc: 2025-12-08 07:12:03
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Tần Vũ Niết chuẩn qua cửa an ninh, Tiền Duệ Trạch mới đầu tiên mở miệng kể từ khi rời biệt thự. Giọng trầm ấm, mang theo một chút bình thản khó đoán:

"Có chuyện gì, nhớ gọi điện. Dù cách xa thế nào, cũng mất bao lâu để một chuyến."

Tần Vũ Niết sững , ngờ những lời . Cô khẽ gật đầu, đáp nhẹ:

"Được."

Tiền Duệ Trạch khẽ vẫy tay, hiệu:

"Đi nhanh , trễ."

Tần Vũ Niết thêm gì, chỉ gật đầu, cầm vé máy bay bước .

Đi một đoạn, cô vô tình ngoảnh . Trong dòng vội vã của sân bay, hình bóng Tiền Duệ Trạch vẫn đó, hề rời . Đôi mắt sâu hướng cô, như điều gì mà chẳng cần thốt thành lời.

Nhận , sững , khẽ vẫy tay chào tạm biệt.

Chẳng mấy chốc, chiếc máy bay cất cánh, mang Tần Vũ Niết xa.

Khi Tiền Duệ Trạch lái xe về đến nhà, bầu trời chuyển màu xám xịt, u ám. ...

Về tới nơi Tần Vũ Niết liền ngay tới nhà lão Tiền, cô mở bức ảnh chụp hôm nay và đưa cho lão Tiền xem.

"Vẫn thế , trẻ trung thế ..."

"Bọn trẻ cũng lớn hết cả ..."

Lão Tiền cầm điện thoại, ngón tay chai sạn lướt nhẹ qua khuôn mặt trong ảnh, đôi mắt già nua ánh lên vẻ hoài niệm. Giọng ông run run, như kìm nén bởi một cảm xúc đỗi quen:

"Thật lâu ... Làm thể quên ..."

Một hồi lâu, Lão Tiền mới thở dài, đưa mắt Tần Vũ Niết, giọng khàn khàn:

"Làm phiền cháu chứng kiến chuyện ."

Tần Vũ Niết lắc đầu, nhẹ nhàng đáp:

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

"Không , cháu hiểu mà. Ai cũng những khoảnh khắc xúc động thôi."

Cô từ tốn kể chuyện xảy hôm nay. Dù đó Lão Tiền qua từ Viện Viện nhưng khi đến đoạn Thượng Minh Nguyệt suýt khiến Lý phu nhân mất mạng, khuôn mặt ông ngay lập tức đanh . Đôi mắt lóe lên vẻ giận dữ, tay nắm chặt , khóe môi run run như điều gì đó nhưng kiềm chế.

Ngay cả khi Tần Vũ Niết trấn an bằng việc kể về lá bùa cứu mạng của Tiền Duệ Trạch, sự phẫn nộ trong ánh mắt ông vẫn vơi bớt.

Đến khi chuyện Thượng Minh Nguyệt còn dám dẫn "đại sư" tận Tiền gia, Lão Tiền chịu nổi nữa. Ông đập bàn phắt dậy, giọng đầy phẫn nộ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/138.html.]

"Thượng Minh Nguyệt!."

Khuôn mặt ông thoáng qua một tia lạnh lẽo đầy tàn nhẫn, từng từ từng chữ như d.a.o cắt:

"Nếu sớm là loại như thế, ngày xưa dù Viện Viện năn nỉ, cũng tuyệt đối cho chúng một đồng để lập nghiệp."

Thấy ông giận dữ như , Tần Vũ Niết khẽ cất lời, giọng nhỏ nhẹ nhưng kém phần ý tứ:

"Lý thái thái cũng nhắc chuyện ..."

Sau đó, cô tiếp tục thuật tỉ mỉ việc Tiền Duệ Trạch báo cảnh sát như thế nào, cách Thượng Minh Nguyệt bắt .

Nghe xong, Lão Tiền thừ một lúc, ánh mắt lấp lánh vẻ u buồn xen lẫn cay đắng. Rồi ông khẽ lẩm bẩm, như cho chính :

"Đôi khi, gieo gió gặt bão thôi..."

Tần Vũ Niết tươi, nhẹ nhàng đáp:

"Con trai chú thật ưu tú, chú cứ yên tâm."

Lão Tiền thế, khuôn mặt khắc khổ cũng nở một nụ hài lòng, ông gật đầu :

"Ừm, nó dạy nó lắm. Mấy chuyện tay chân bọn chúng , thì cứ để nó bọn chúng xử lý cho xong."

Nói , như nhớ điều gì, Lão Tiền móc điện thoại từ túi áo, bấm chuyển khoản 50 vạn Minh tệ cho Tần Vũ Niết.

cô nhanh chóng từ chối, mỉm lắc đầu:

"Chú Tiền, Lý a di cho cháu , còn tặng cháu một chiếc vòng tay nữa."

Vừa , cô giơ tay lên, nhẹ nhàng xoay xoay cổ tay, để lộ chiếc vòng. Chiếc vòng tỏa sáng nhè nhẹ làn da trắng mịn, càng nổi bật vẻ thanh thoát của cô.

Lão Tiền , gật gù khen ngợi:

"Đẹp đấy, hợp với cháu."

Ông ngừng một chút, ánh mắt xa xăm:

"Hôm nay chuyện, Viện Viện kể hết . Nếu cháu kịp thời xuất hiện, hậu quả thật dám nghĩ đến. Lý a di của cháu cũng dặn dặn chăm sóc cháu thật . Bà theo, xuống kiểu gì cũng trách đến nơi. giờ cháu ở địa phủ nhân khí cao, quan hệ rộng, chắc cũng chẳng cần bận tâm nhiều. Thôi thì còn chút tiền dư, coi như mặt bà cảm ơn cháu."

Lão Tiền nhắc đến Lý thái thái, đôi mắt ông tràn đầy yêu thương, khuôn mặt nở một nụ ấm áp, hề chút gì cảm giác bất mãn ngại ngùng khi lời của vợ . Tần Vũ Niết cảm nhận tình cảm giữa họ thật sự gắn bó sâu sắc, như thể cho dù c.h.ế.t , cũng thể tách rời . Một tình yêu như , thật sự khiến khác ghen tị.

Tần Vũ Niết khẽ cúi đầu, ánh mắt chút nặng nề: "Vậy thì càng thể nhận, quan hệ giữa cháu và Lý a di bây giờ khác, thể dùng tiền để so đo nữa."

Lão Tiền thấy cô kiên quyết, chỉ thở dài, còn ép buộc nhưng ông cũng thầm nghĩ: "Cháu vẫn còn trẻ, là trọng yếu..." Tuy nhiên, tiền bạc cũng là vấn đề lớn, tình cảm mới là điều cần giữ gìn.

Đột nhiên, Lão Tiền nhíu mày, vẻ mặt trở nên nghiêm túc: "À, đúng , hôm nay cháu đến, ở địa phủ vài lời về cháu."

Loading...