Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 125

Cập nhật lúc: 2025-12-07 17:44:04
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Vũ Niết xuống máy bay, cô lập tức gọi điện cho khách sạn để xác nhận. Mới bước khỏi sân bay, kịp thở phào, cô nhận cuộc gọi từ tài xế khách sạn, hỏi cô đang ở để đến đón.

Sau khi cung cấp địa chỉ, tài xế nhanh chóng xuất hiện và đưa cô về khách sạn.

Sáng hôm , Tần Vũ Niết lập tức gọi điện cho Tiền đại, cung cấp địa chỉ mà cô nhận .

Khi chiếc xe dừng một biệt thự hoành tráng, Tần Vũ Niết khỏi ngỡ ngàng, im lặng vài giây. Cô ngờ nhà của Tiền đại xa hoa và lộng lẫy đến .

Cô cứ ngỡ nhà họ chỉ ở mức trung bình nhưng thực tế thì... quả là " tiền" theo kiểu của nhà giàu thật sự.

lúc đó, cánh cửa từ bên trong mở .

Một phụ nữ trang điểm tinh tế, mặc sườn xám xanh ngọc bước , theo là một phụ nữ khác, cũng diện mạo kém, vẻ ngoài phú quý. Người phụ nữ mặc sườn xám xanh ngọc lên tiếng:

"Cô , nhà chúng với nhà các cô quan hệ như , cần tặng quà thế ?"

Người phụ nữ phú quý đùa:

"À, chỉ là mấy hôm thấy món quà hợp ý, mang đến cho cô chơi thử thôi. Nếu cô thích, sẽ phiền nữa."

Người mặc sườn xám xanh ngọc lắc đầu:

"Lại là câu ! Lần nếu cô mang quà tới, sẽ cho cô bước cửa ."

Mặc dù nhưng ánh mắt của cô cũng giấu sự thiết với bạn phú quý.

Người phụ nữ phú quý đáp :

"Được, . Đừng giận nữa. đây, đừng mất mặt."

Người mặc sườn xám xanh ngọc gật đầu, :

"Khi nào rảnh ghé qua chơi nhé."

Khi phụ nữ phú quý rời , ánh mắt lướt qua Tần Vũ Niết nhưng chỉ thoáng tiếp tục , chú ý nhiều.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

lúc đó, mặc sườn xám xanh ngọc định bước nhà thì bất ngờ thấy Tần Vũ Niết cửa. Cô ngạc nhiên, cô gái trẻ một chút lên tiếng hỏi:

"Tiểu cô nương, em tìm ai ?"

Khóe môi Tần Vũ Niết khẽ nhếch, nở một nụ nhàn nhạt. Giọng của cô bình thản, vội vàng cũng chẳng nhún nhường:

"Cô đây hẳn là Lý a di? Cháu là Tần Vũ Niết, chú Tiền nhờ vả mang chút đồ đến cho dì, tiện thể gửi một lời nhắn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/125.html.]

Nói xong, cô lấy từ túi một phong thư và một món tín vật, đưa cho phụ nữ mặt. Cô nhẹ nhàng giải thích:

"Chú Tiền dặn cháu trao lá thư cho dì, cùng với món đồ . Ông rằng, chỉ cần dì qua, tự nhiên sẽ hiểu."

Người phụ nữ trong bộ sườn xám màu lam thoạt đầu vẻ cảnh giác với Tần Vũ Niết. khi cô đến để đưa đồ, biểu cảm của bà cũng dịu phần nào.

Thế nhưng, khi ánh mắt bà dừng món tín vật—một vật bà từng tặng Tiền Đại như lời ước hẹn ngày còn yêu —sắc mặt lập tức đổi.

Bởi bà rõ, khi Tiền đại nhân qua đời, chính tay bà đặt món tín vật cùng tro cốt của ông lớp đất sâu.

Bàn tay đang nắm lấy then cửa của Lý thái thái bỗng siết chặt. Tay còn lặng lẽ rút di động , định gọi cảnh sát. Đôi mắt bà tràn ngập sự nghi ngờ, giọng xen lẫn lạnh lùng và đề phòng:

"Cô rốt cuộc là ai? Làm thế nào mà cô thứ ? Cô đến đây với mục đích gì?"

Nụ mặt Tần Vũ Niết lập tức đông cứng . Trước sự nghi hoặc của đối phương, cô chỉ vội vàng trấn an:

"Lý a di, xin dì đừng vội. Hay là dì qua lá thư , hãy quyết định xem gì, ạ?"

Lý thái thái liếc Tần Vũ Niết, ánh mắt như dò xét từng đường nét gương mặt cô gái trẻ. Sau một hồi cân nhắc, bà vẫn quyết định đưa tay nhận lấy phong thư và món tín vật từ tay Tần Vũ Niết.

Thấy bà nhận lấy, Tần Vũ Niết khỏi thở phào nhẹ nhõm.

" là kiếm 50 vạn chẳng dễ chút nào." cô thầm nghĩ, khóe môi khẽ cong lên một nụ gượng gạo.

Khi ánh mắt Lý thái thái dừng lá thư, nét chữ quen thuộc và ngôn từ đầy thuộc khiến đôi mắt bà rưng rưng. ngay đó, sắc mặt bà đột ngột đổi.

Bà im lặng thật lâu, như đang cố nén cảm xúc, dùng khăn tay lau vội khóe mắt.

"Xin , thất thố mất ." bà , giọng nghẹn ngào pha chút hổ."Đã lâu lắm , nhận thư nào từ ông . Đây đúng là nét chữ của lão Tiền... nhưng ông mất ? Làm thế nào ông nhờ cô chuyển thư và tín vật đến ?"

Bà ngừng một chút, như nhớ điều gì, bật gượng:

"Nhìn xem, chỉ lo hỏi chuyện, còn quên mời cô nhà. Mau, mời ."

nghiêng sang một bên để nhường lối cho Tần Vũ Niết bước .

Biệt thự bên trong còn lộng lẫy hơn vẻ ngoài nhiều. Tần Vũ Niết chỉ liếc qua vài góc cũng đủ nhận nội thất xa hoa nhưng cô để tâm lâu, nhanh chóng về mục đích chính.

"Ông còn nhờ cháu chuyển lời vài câu. Chúng thể tìm nơi nào tiện để chuyện ?" cô lên tiếng, giọng nghiêm túc hơn.

Lý thái thái khẽ gật đầu, nhanh chóng khép cửa . Trong nhà khá nhiều hầu đang bận rộn nhưng bà để ai để ý thêm. Bà dẫn Tần Vũ Niết lên lầu, đến một căn phòng yên tĩnh hơn.

Đó là một thư phòng bài trí gọn gàng nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng. Lý thái thái cẩn thận đặt lá thư và tín vật một ngăn tủ, khóa kỹ lưỡng. Sau đó, bà xuống ghế da lớn, ánh mắt trở nên trầm tư.

Loading...