Ta Mỗi Ngày Đều Ở Tiệm Đồ Cổ Hóng Tin Nóng - Chương 65
Cập nhật lúc: 2025-08-16 09:39:57
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Quân An vội vàng gật đầu lia lịa, rưng rưng nước mắt ba Giang Khê. Cuối cùng cũng đến cứu , cuối cùng cũng cần lo lắng g.i.ế.c c.h.ế.t ở cái nơi quỷ quái nữa!
Giang Khê giúp Lục Quân An gỡ bỏ những sợi dây trói , đỡ dậy để ngoài. Mới hai bước thì thấy giọng A Tửu vội vã từ ngoài cửa: “Vật Linh về ! “
Giọng A Tửu xuyên qua cánh cửa gỗ truyền phòng: “Nó đang ở ngay bên ngoài! “
“Cậu cứ xuống , lát nữa tùy cơ ứng biến. Giang Khê vội vàng đẩy Lục Quân An trở giường cưới, nhưng sợ đến cuống quýt, nhất quyết chịu giường để đối mặt với con nữ quỷ .
Giang Khê đành chịu, chỉ thể nhờ Lý Thu Bạch thế.
Lý Thu Bạch hoảng hốt lắc đầu: “Mình cũng sợ chứ bộ! Để Chiết Chiêm . “
Giang Khê : “Hai lớn lên giống , da trắng nõn nà, nhưng nó mà thì trông khác hẳn, lộ tẩy ngay lập tức. Lát nữa đợi Vật Linh đến gần thì túm lấy nó, rõ ? “ Nói đoạn, cô bé ném áo hỷ phục Lục Quân An cho Lý Thu Bạch, cùng Chiết Chiêm đưa Lục Quân An về phía phòng.
Lý Thu Bạch giơ tay kiểu Nhĩ Khang định ngăn , nhưng lúc tiếng bước chân vang tới tận sân , chạy cũng thoát . Cậu dứt khoát liều, vội vàng mặc vội hỷ phục giường, cúi gằm mặt dám ngẩng lên, sợ phát hiện đổi .
A Tửu cũng lon ton theo Lý Thu Bạch bò lên giường, chui tọt chăn uyên ương, để lát nữa còn giúp Giang Giang bắt Vật Linh.
Két .
Cánh cửa đẩy , tiếng bước chân chậm rãi tiến đến gần Lý Thu Bạch.
Nhận thấy một luồng oán khí lạnh lẽo dần dần tiếp cận, Lý Thu Bạch kìm mà run rẩy, cúi gằm mặt xuống thấp hơn nữa. Cậu liếc trộm về phía sàn nhà phía , một đôi giày thêu màu đỏ thêu hoa chậm rãi lọt tầm mắt .
Tim đập thình thịch, đôi tay siết chặt thành nắm đấm. Rất nhanh, cô bước đến mặt , dùng con d.a.o găm sắc lạnh hất cằm lên.
Lý Thu Bạch buộc ngẩng đầu, đập mắt là cô dâu trong bộ áo cưới đỏ thẫm. Dù khuôn mặt cô đầy sát khí, nhưng ngũ quan vẫn sắc sảo, toát lên vẻ lạnh lùng thanh tao.
Cậu ngây , tim đập nhanh thêm mấy nhịp. “Trông còn khá xinh đấy chứ! “
Cô dâu hất cằm lên, phát hiện đổi , ánh mắt lạnh lùng hỏi: “Ngươi là ai? “
Ánh mắt cô lạnh như băng tuyết mùa đông khắc nghiệt xuyên thấu , Lý Thu Bạch sợ đến run lẩy bẩy. “Rõ ràng như mà bây giờ mặt sầm xuống trông dữ dằn quá, giống hệt một nữ quỷ chuyên cướp tân lang g.i.ế.c ! “ Cậu thầm nghĩ, nhưng dám lời, chỉ thể căng da đầu đáp: “Ta là tân lang của nàng đây mà. “
“Ta mù, ? “ Cô dâu thích trêu chọc, giữa hai lông mày nổi lên cơn giận dữ. Nàng cầm chủy thủ chĩa về phía cục cưng phình phình chăn, lạnh giọng quát: “Ra đây! “
Lý Thu Bạch thấy cô nổi giận, sợ chủy thủ đ.â.m trúng A Tửu, vội vàng kéo A Tửu múp míp, mũm mĩm từ chăn , nặn một nụ ngây ngô với cô dâu: “Nàng dâu, mua một tặng một kèm thêm thằng nhóc con đáng yêu , ? “
Mỹ nhân lạnh lùng trong trang phục tân nương thấy A Tửu bé mũm mĩm thì nhíu mày lùi mấy bước.
A Tửu vốn dĩ đang bất bình vì thằng ngốc lớn là 'mua một tặng một', món hàng rẻ tiền. bé ngẩng đầu lên thấy Vật Linh nhíu mày với vẻ ghét bỏ, đáy lòng bỗng nhiên thấy vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-moi-ngay-deu-o-tiem-do-co-hong-tin-nong/chuong-65.html.]
Ánh mắt của Vật Linh cực kỳ giống tạo bé nhưng ghét bỏ vì béo, điều đó A Tửu cảm thấy đau nhói. Cậu bé bất mãn trừng mắt Vật Linh mặt: “Cô còn chê ư? Cô dựa mà chê ? đây còn chê cô ! “
“ rõ ràng đáng yêu, hữu dụng như mà cô còn chê béo! Cô đúng là đồ 'trông mặt mà bắt hình dong', chẳng tí mắt nào cả! Sau chắc chắn sẽ lừa cho bã! “
Bị mắng là ' mắt ', cô dâu đỏ hoe mắt. Quả thật là xúi quẩy, chẳng ?
Gương mặt thanh tao thoát tục của nàng giờ đây tràn ngập giận dữ. Gió lạnh buốt từ bốn phương tám hướng ào ạt ùa , chiếc màn giường thêu hoa văn song liên và dây leo đỏ thắm bay phần phật theo gió, những chiếc lục lạc treo đó va leng keng. Những ngọn nến long phượng đỏ rực trong phòng lúc sáng lúc tắt, cảnh tượng giống hệt tình cảnh bọn họ suýt Bách Tuế g.i.ế.c chết.
“Thôi thôi thôi, bé mập đừng nữa, thấy giận kìa ? “ Lý Thu Bạch vội vàng bịt miệng A Tửu , hối với cô dâu: “Chị dâu , bọn đùa thôi, chuyện tặng kèm ạ. “
Lý Thu Bạch hoảng sợ liếc về phía tân phòng. “Chị Giang, các chị đang gì , vẫn ? Vị Vật Linh bọn như ăn tươi nuốt sống ! “
miệng vẫn liến thoắng: “Chị dâu , đây là đầu tiên thấy một con gái nghiêng nước nghiêng thành, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn như chị đấy! Chị xinh tuyệt trần như , xin đừng chấp nhặt với bọn . Người lớn nên chấp vặt trẻ con mà . “
Nghe thơ, vẻ giận dữ mặt cô dâu càng đậm hơn. “Lại là một tên sách! “
“Kẻ bạc tình đa phần là kẻ sách! “ Cô nghĩ. Lại còn cợt nhả thế , chẳng đắn chút nào. Quả nhiên đàn ông chẳng đứa nào , kẻ lớn , kẻ nhỏ cũng thế! Nàng lạnh lùng hai , ánh mắt lạnh lẽo như băng tuyết mùa đông giá rét, khiến Lý Thu Bạch cảm thấy sống lưng lạnh toát.
“Ban đầu thấy các ngươi là vô tình lạc đây, định tha cho các ngươi một con đường sống, nhưng bây giờ thì thôi . “
Lý Thu Bạch ngờ lời thành dở, vội vàng kéo A Tửu từ từ rụt góc. “Chị dâu ơi, bọn vô tình lạc đây, thật sự cố ý mạo phạm. Bọn ngay đây, ngay đây, sẽ ở đây chướng mắt cô nữa . “
Cô dâu động tác của hai , phía cô , gió lạnh càng thổi càng lớn. Một chiếc ghế gỗ nặng nề hất đổ 'rầm' một tiếng ngay bên cạnh Lý Thu Bạch, chắn ngang lối của hai .
Cùng lúc đó, những dải lụa đỏ trang trí trong phòng dần dần bạc màu, tất cả đều biến thành màu đỏ thẫm. Căn phòng sạch sẽ tinh tươm biến thành một ngôi nhà hoang tàn phủ đầy mạng nhện, đất đầy rác rưởi, khắp nơi là những vệt m.á.u loang lổ.
Bộ quần áo đỏ cô dâu cũng dần phai màu, biến thành bộ y phục dính đầy vết m.á.u loang lổ. Dưới ánh sáng lờ mờ, hai mắt cô đỏ bừng, trông như một nữ quỷ bò từ địa ngục, sẵn sàng g.i.ế.c để báo thù bất cứ lúc nào.
Lý Thu Bạch cảnh tượng đột ngột đổi dọa cho sợ đến chân run lẩy bẩy, chân nọ vấp chân , ngã phịch xuống đất. Cậu lắp bắp: “Bọn đây oán, gần đây thù gì với cô cả. Không cần thiết hại vô tội. Là nó lừa cô mà, cô tìm nó , đừng tìm bọn chứ! “
“Bên ngoài cửa sổ, ánh trăng nhuốm một màu đỏ nhờ, lờ mờ rọi đôi mắt đỏ tươi của tân nương. Nàng bật lên một tràng điên dại: “Đã đây thì cùng ở chôn theo tiểu thư . “
A Tửu sợ hãi rụt cổ : “Ngươi Vật Linh ! Ngươi lừa chúng đây để hãm hại, tiểu thư của ngươi sẽ thích ngươi . “
“Tiểu thư thích , tiểu thư lúc nào cũng thích . Ta chính là chốn mộng mơ của . “ Dứt lời, cảnh vật xung quanh dần biến thành một rừng hoa đào bát ngát, cỏ non xanh mướt, hoa bay rợp trời.
Cả nhóm giữa sân, thể thấy con sông chảy lững lờ bên ngoài. Hai bên bờ sông, đào hoa nở rộ, cánh hoa trôi đầy mặt nước, nhuộm cả dòng sông thành một màu hồng phớt. Hương thơm lan tỏa khắp gian, tựa chốn tiên cảnh bồng lai.
“Đào chi yêu yêu, chước chước kỳ hoa. “ Lý Thu Bạch khỏi cảm thán vẻ của rừng đào, lẩm nhẩm câu thơ thì thấy tân nương giơ tay lên. Vô cành đào sắc như kiếm bén tức thì bay về phía họ. “Nếu thích, thì các ngươi hãy cùng bọn họ ở đây phân bón cho cây đào . “
"