Ta Mỗi Ngày Đều Ở Tiệm Đồ Cổ Hóng Tin Nóng - Chương 28
Cập nhật lúc: 2025-08-15 13:39:40
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
A Tửu ngoài cửa sổ, cằm tì lên bệ cửa sổ, say sưa ngắm thanh trường kiếm với vẻ hâm mộ: “Nó dài thon, giống cái dáng lùn tịt béo ú của . Trông nó oai phong lẫm liệt thật! “
“Nó sắc bén. “ Giang Khê nhẹ nhàng sờ kiếm, cảm nhận sự lạnh lẽo và cứng rắn của nó. Ngón tay cô lướt qua những dấu vết gỉ sét sâu và những hoa văn thần bí bề mặt. “Hầu hết các cổ kiếm khác đều lấy hoa văn chữ Hồi chủ đạo, nhưng thanh trông kỳ lạ, cảm giác như là đồ đằng. Chút nữa sẽ vẽ phác thảo để nghiên cứu kỹ hơn. “
Giang Khê theo hoa văn lên , nhận thấy ở chỗ gỉ sét nghiêm trọng, thanh trường kiếm xuất hiện một vết nứt. Hai bên mũi kiếm tình trạng lưỡi cuốn , còn vài chỗ những vết sứt mẻ, lõm nhỏ do chém. Trên kiếm còn nhiều vết xước, hằn, cho thấy nó trải qua những trận chiến ác liệt đến nhường nào trong quá khứ
Tầm mắt cô tiếp tục dịch chuyển lên , cuối cùng dừng ở tán kiếm. Trên đó khắc tên nó bằng chữ triện. Giang Khê cẩn thận nhận diện một hồi: “Tên của nó hình như là Chiết Chiêm. “
Vừa dứt lời, thoáng chốc cô cảm giác thanh trường kiếm như thở, đang rung động nhè nhẹ. “Nó . hình như động đậy! “
Thập Nhị Kiều, đang sách tranh và thư giãn, nhận thấy điều bất thường. Thoáng cái, xuất hiện trong phòng dụng cụ, kinh ngạc mừng rỡ thanh trường kiếm: “Nó là Vật Linh! “
A Tửu đỡ góc bàn, nhón chân cố gắng thanh trường kiếm tên là Chiết Chiêm. “Nó là Vật Linh ư? “
“Trông giống lắm, “ lẩm bẩm, “Nó đến đây mấy ngày , vẫn gì? Nó chuyện ? Sao nó nhịn chứ? “
“Ngươi nghĩ ai cũng nhiều như ngươi chắc. “ Giang Khê xoa xoa tai, đúng là lắm lời, ồn ào đến nhức cả tai
“Nó sứt mẻ, còn nguyên vẹn, chỗ nứt sắp đứt rời , cũng sắp tan biến . “ Suýt nữa thì . Khó trách Thập Nhị Kiều ban đầu cảm nhận sự tồn tại của ý thức nó
Khó trách Giang Khê cảm thấy sát khí hung hãn thanh trường kiếm phai nhạt nhiều so với mấy ngày , thì là nó sắp tan biến. Thật lạ, ở chỗ Thập Nhị Kiều , nó vẫn cứ tan biến? “A Kiều, bây giờ mới giữ ý thức của nó? “
Thập Nhị Kiều đáp: “Cô cần lập tức phục chế nó, như mới cứu nó. “
“Được. “ Giang Khê hỏi thêm vì , trong đầu cô nhớ cách phục chế mà lớn tuổi dạy. Cô xoay kho nhỏ trong phòng dụng cụ. Bên trong vặn sẵn một khối kim loại nhỏ cùng loại chất liệu với trường kiếm, dùng để hàn gắn vết nứt thì vặn
Tìm vật liệu thể sử dụng, cô ngoài mua một chiếc lò nung điện gia dụng loại nhỏ kiểu mới về nấu chảy khối kim loại. Tốc độ nhanh hơn nhiều so với nồi nấu quặng truyền thống. Trong lúc chờ khối kim loại nóng chảy thành chất lỏng, cô cẩn thận mài sạch vị trí gỉ sét ăn mòn. Khi kim loại nóng chảy , cô cẩn thận đổ để lấp đầy vết nứt
A Tửu canh bên cạnh, nghiêng đầu cô dùng thanh sắt dẫn kim loại nóng chảy chảy vết nứt. Đôi mắt đen nhánh tròn xoe đảo mấy vòng, tiến gần Giang Khê, nhỏ giọng : “Như ít quá, cô đổ thêm một ít nữa , phục chế cho nó béo lên một chút . “
“Hả? “ Giang Khê nghi hoặc
“Nó gầy quá mất, chẳng thấy oai phong gì cả. Béo một chút mới trông dữ dằn chứ. “ A Tửu hai tay che miệng hắc hắc ranh mãnh, trong đáy mắt tràn đầy vẻ tinh quái
Giang Khê liếc mắt một cái là thấu ý đồ của , như : “Bản béo , còn kéo khác béo cùng, mà hư thế ? Phần thừa đều cho ngươi đấy, ? “
A Tửu vội vàng xua tay cần, mới béo thêm nữa
“Không thì ngoài , đừng chậm trễ việc của . “ Giang Khê đuổi A Tửu khỏi phòng dụng cụ, tiếp tục phục chế, mài giũa. Cô cẩn thận nhiều , mãi đến khi trăng lên đầu cành, vết nứt mới lấp đầy và mài giũa hảo
“Bây giờ cần lo lắng vết nứt do gỉ sét ăn mòn sẽ đứt rời nữa. “ Ngồi cả ngày, Giang Khê dậy vươn vai, mệt mỏi thanh trường kiếm vẫn còn đầy dấu vết ăn mòn, nặng nề, cổ xưa, và ảm đạm như sinh mệnh lực. “Chiết Chiêm, ngươi cố gắng lên, nhất định sống sót đấy. “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-moi-ngay-deu-o-tiem-do-co-hong-tin-nong/chuong-28.html.]
Bằng thì thật với công sức cô vất vả mấy ngày nay ”
“Coi như là xin cô gái vì năm vạn tệ đó
Giang Khê, một mê tiền, nghĩ ngợi một hồi xong, đầu ngoài cửa sổ. Bên ngoài, màn đêm đen đặc, lấp lánh muôn vàn vì
Đã khuya lắm , mấy việc còn để mai tính tiếp. Giang Khê xoa bóp đôi vai nhức mỏi ngoài. Mải mê xoa bóp vai, cô hề rằng khi cô rời , thanh trường kiếm bàn khẽ rung lên
Sân lê ngập tràn ánh trăng, đêm khuya tĩnh lặng, gió hiu hiu thổi
Vài tia trăng như nước, xuyên qua cửa sổ phòng việc, vặn rọi thẳng lên thanh trường kiếm đặt bàn. Không qua bao lâu, bóng của thanh trường kiếm chậm rãi kéo dài, lớn dần. Trong ánh sáng lờ mờ, dường như một bóng hình thon dài chao đảo dậy
Đứng thẳng đầy hai giây, dường như thể còn yếu ớt, đó loạng choạng nghiêng hẳn sang một bên. Một bàn tay gầy guộc, xương xẩu cố gắng chống mạnh mép bàn gỗ, nhưng cuối cùng vẫn thắng nổi trọng lực. Bàn tay cứ thế trượt dần ngoài từng chút một, cuối cùng mất thăng bằng
Phanh.
Bùm bùm.
Trong phòng việc vang lên một tràng tiếng động đổ vỡ
Giang Khê giật tỉnh giấc trong mơ, vội vàng lê dép chạy đến phòng việc. Thập Nhị Kiều và A Tửu mái hiên, đang ngó nghiêng bên trong. Cô cũng theo
Ánh trăng trong vắt chiếu rọi khắp căn phòng. Trong ánh sáng lờ mờ, thấy một bóng đang tựa bàn dài, chật vật. Mái tóc đen dài buông xuống, che khuất hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ nửa cái cằm trắng bệch
Nhận thấy ánh mắt của Giang Khê, đó khẽ nghiêng đầu . Trong đôi mắt lấp ló mái tóc đen, hiện lên một tia mờ mịt, hoảng loạn. Người đó mặc một bộ thâm y kiểu cổ màu đen, rộng thùng thình . Trong ánh sáng nhập nhoạng, trông đó càng thêm đơn bạc, yếu ớt, xiêu vẹo, toát lên vẻ tàn tạ đến lạ
Giang Khê há hốc miệng: “Anh là Chiết Chiêm? “
Chiết Chiêm khẽ ngẩng khuôn mặt trắng bệch về phía cô. Giữa đôi lông mày hiện rõ vẻ đề phòng lạnh lẽo, còn toát lên một tia hung dữ
“Anh đừng hoảng sợ, . là chủ tiệm đồ cổ . Mấy ngày đưa về đây và sửa xong vết nứt đấy. “ Giang Khê chỉ Thập Nhị Kiều và A Tửu: “Họ cũng là Vật Linh giống như . “
Hư ảnh của Thập Nhị Kiều đặc một chút. Người khoác hồng y nghiêng đầu đánh giá Chiết Chiêm. Còn A Tửu thì im lặng ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu. Nó là Vật Linh, một Vật Linh mới chỉ một tháng tuổi thôi
Chiết Chiêm chống tay bàn, thẳng hơn một chút. Anh cúi đầu về phía thanh trường kiếm màu đen bàn, đôi mắt khẽ cụp xuống, cúi đầu . Vẻ hung dữ tan biến. Gió đêm hiu hiu thổi, mái tóc đen nhánh đơn giản khẽ lay động, hòa bộ trường bào đen tuyền , tạo thành một hình ảnh mờ ảo, lạnh lẽo, tựa như một bức tranh thủy mặc phong cảnh núi non
“Có nhặt ở bờ sông, mang về từ tay đó. Lúc , đều rỉ sét hết cả. Sau khi rửa sạch, phát hiện chỗ rỉ sét nặng nhất dấu hiệu nứt gãy. cố tình tìm loại vật liệu màu sắc tương tự để sửa chữa cho , nhưng thể sánh bằng vật liệu gốc. “ Giang Khê thấy chằm chằm thể , lo lắng hài lòng với việc sửa chữa, vội vàng giải thích
Chiết Chiêm, nãy giờ vẫn im lặng, khẽ mở miệng, giọng trầm thấp khàn khàn hỏi: “Bờ sông? “
“ , bờ sông. “ Giang Khê nhẹ giọng với : “Anh gần như ý thức, giống một Vật Linh chút nào. Đến cả A Kiều cũng cảm nhận sự tồn tại của . Mãi mới là do ý thức của quá yếu ớt, chỉ thiếu chút nữa là tan biến . “