Dì Trần Kim Hoa chú ý đến cử chỉ nhỏ của Giang Khê, theo ánh mắt cô tới, vặn thấy tấm ảnh cũ kĩ treo tường. Trên đó khéo dán tấm ảnh của dì , mới qua đời lâu. Sắc mặt dì biến sắc, vội hỏi: “Cô gái , tấm ảnh vấn đề gì ? Có quỷ hồn ? Có là dì ? Đại sư, cô thể giúp đưa dì rời ? “
“Không ạ. “ Giang Khê đặt ly nước xuống dậy, “Bác ơi, giờ cháu trong xem ạ? “
“Được chứ, để bác dẫn cháu xem một vòng. “ Trần Kim Hoa dẫn Giang Khê một lượt quanh căn hộ, giới thiệu: “Phòng khách rộng ba mươi mét vuông, mấy phòng ngủ bên cạnh thì nhỏ hơn một chút. Vợ chồng bác ở phòng , phòng cho vợ chồng thằng cả, còn một phòng để dành cho mấy đứa cháu về chơi thì ở. “
Giang Khê tiện miệng hỏi: “Bác mấy con ạ? “
“Hai thằng con trai. “
“Vậy thì chật chội nếu cả hai nhà cùng ở. “ Giang Khê đảo mắt quan sát một vòng, nhưng vẫn phát hiện tung tích của món Vật Linh đồ cổ nào
“ , bình thường chỉ vợ chồng già nhà bác ở thôi. Bọn nó đều nhà riêng cả, nhưng mấy tháng xảy chuyện nên vợ chồng thằng cả mới dọn về đây ở tạm. “ Nói đến đây, giọng bà Trần Kim Hoa bất giác nhỏ , bà xuống ánh đèn lầu, não nề thở dài
“Đã thế đúng dịp nghỉ hè, mấy đứa cháu bác cũng về ở cùng cho vui cửa vui nhà. Ai ngờ về ở hai đêm thì gặp chuyện. “ Bà Trần Kim Hoa chỉ về phía cầu thang bộ, “Tối qua, thằng cháu đích tôn của bác nửa đêm dậy vệ sinh, lúc hiểu ngã cầu thang, gãy cả chân, nhập viện hai tuần . Chẳng đụng thứ tà ma quỷ quái gì nữa, lo c.h.ế.t ! “
Bà Trần Kim Hoa kể lể một hồi sang sốt sắng hỏi Giang Khê: “Đại sư, cô chỗ nào ? “
Giang Khê liếc thùng rượu. Thùng rượu lắc lắc, hiệu nó cũng tìm thấy món đồ cổ nào linh tính giống . Cô đáp: “Tạm thời cháu thấy gì bất thường. Cháu thể xuống các tầng xem thử ạ? “
“Cái . Bác họ cho cô xem nữa. “ Bà Trần Kim Hoa tỏ vô cùng khó xử
Giang Khê thấy mối quan hệ giữa ba em họ vẻ cho lắm, đang đắn đo nên mở lời thế nào thì Lý Thu Bạch huỵch toẹt hỏi thẳng: “Mọi bất hòa vì căn nhà ? “
Câu hỏi thẳng thừng khiến sắc mặt bà Trần Kim Hoa sượng , nhưng bà vẫn gật đầu: “Sau khi bác mất, chúng vì chuyện phân chia căn nhà mà đúng là lằng nhằng. “
Giang Khê thấy bà năng dè dặt, e rằng chỉ đơn giản là “ lằng nhằng “. “Vậy nhà họ xảy chuyện gì kỳ lạ ạ? “
Bà Trần Kim Hoa ngẫm , đột nhiên sững : “Hình như . cũng . Cách đây lâu, nhà họ đèn chùm rơi trúng, viện đấy. “
Nếu chỉ một nhà gặp chuyện, thì vấn đề lẽ liên quan đến cả tòa nhà . Giang Khê cảm thấy nhất định xuống xem
“Để bác dẫn các cô xuống xem. “ Bà Trần Kim Hoa dẫn đường, miệng ngừng than thở, “Đại sư, phong thủy của căn nhà vấn đề ? bảo ở đây càng ngày càng thuận, bán sớm cho . Giờ lòi lắm chuyện, đúng là xúi quẩy. “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-moi-ngay-deu-o-tiem-do-co-hong-tin-nong/chuong-10.html.]
Càng , bà càng thấy uất nghẹn. Nỗi ấm ức dồn nén nửa năm nay bỗng bùng lên, bước chân bà cũng vì thế mà vội vã hơn. Chỉ vài ba bước, bà xuống đến lầu ba, giơ tay đập mạnh cửa nhà thứ hai. Tiếng “rầm rầm rầm “ vang dội, tưởng như cả tòa nhà đều thấy
“Gõ cái gì mà gõ! Đêm hôm để cho nghỉ ngơi hả! “ Một ông cụ mặc áo may ô mở cửa. Thấy bà Trần Kim Hoa dẫn theo hai lạ mặt đến nhà , ông sa sầm mặt mày, gắt gỏng: “Đêm hôm còn dẫn hạng vớ vẩn nào nhà, lỡ mất đồ thì ai chịu? “
Thấy ông cụ năng khó , Giang Khê cũng lạnh mặt
Lý Thu Bạch vốn quen chiều chuộng, đồ hiệu, cũng vui: “Cái nhà tồi tàn của ông thứ gì đáng giá chứ? Còn chẳng bằng một phần nhỏ những gì tiêu hôm nay. “
Thùng rượu tròn vo lách giữa Giang Khê và Lý Thu Bạch, lên tiếng: “Nhà ông ngoài cái giường và cái tủ trông vẻ cũ cũ thì chẳng gì đáng tiền cả. “
Giang Khê nhẹ nhàng vỗ vỗ lên thùng rượu, hiệu cho nó quan sát kỹ hơn, phát hiện gì thì báo cho cô ngay
“Trần Kim Dự, chuyện cho dễ một chút! Đây là đại sư mời đến, tôn trọng một tí . “ Bà Trần Kim Hoa chẳng tâm trạng đôi co, chỉ mau chóng giải quyết vấn đề. “Dạo nhà nào ở đây cũng yên , cố tình mời đại sư đến xem giúp đấy. “
Trần Kim Dự liếc từ đầu đến chân Giang Khê trong bộ sườn xám và Lý Thu Bạch trông như một ông Tây, ánh mắt đầy vẻ khinh khỉnh. Đây mà là đại sư cái nỗi gì, rõ ràng là một lũ lừa đảo. “Trần Kim Hoa, cô mất não thì đừng kéo theo. “ Nói , ông định đóng sập cửa
“Anh hai! Em chỉ giải quyết chuyện cho nhanh thôi! Các sợ gặp chuyện, nhưng còn sợ cháu xảy chuyện nữa đấy! “ Bà Trần Kim Hoa vội chen cửa, cho ông đóng
“ thấy cô mới là vấn đề . Tải cái app chống lừa đảo về mà dùng ! “ Thực , Trần Kim Dự cũng lén tìm thầy, tốn mất mấy nghìn tệ mà chẳng tích sự gì, nên giờ ông chẳng tin nổi hai mặt
“App chống lừa đảo là app gì ? “ Lý Thu Bạch đầu đến cái tên
“Là chúng lừa tiền đấy. “ Giang Khê nghĩ đến “thành tích “ của Lý Thu Bạch hồi sáng ở chợ đồ cổ, khoé miệng khỏi nhếch lên thành một nụ kín đáo. “Thật mới là nên tải cái app đó về dùng. “
Nếu thì cứ mấy lão bán đồ cổ lừa suốt.
Lý Thu Bạch ngơ ngác “Hả? “ một tiếng, “ cần. “
là chút tự giác nào. Giang Khê lắc đầu, về phía hai em nhà họ Trần cãi ỏm tỏi. Trong phòng, ở lầu hai cũng chạy lên hóng ở ban công lầu ba. Vợ chồng con trai cả của bà Trần Kim Hoa từ bệnh viện về cũng chen đám đông. “Làm gì thế? Mẹ, cãi nữa ? “
“Tiểu Triết gặp chuyện, tìm đại sư về xem, cũng là ý . Ai ngờ hai của con cho nhà còn mắng . “ Bà Trần Kim Hoa kéo tay con trai, tủi nấc lên
“Mẹ tìm đại sư ở thế? Con bảo con sẽ tìm cách mà? “ Con trai bà Trần Kim Hoa đánh giá Giang Khê từ xuống . Làm gì đại sư nào trẻ trung xinh thế , khéo lừa cũng nên