Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 72: Kẻ mạnh nhất trên mặt đất
Cập nhật lúc: 2025-11-12 12:26:53
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Ngôn thong thả dạo một vòng quanh phòng, càng càng hài lòng.
Nếu mỗi nâng cấp đều những bất ngờ như thế , cô sẽ càng động lực kiếm điểm tích lũy hơn.
Đang định nán thêm một chút, nhưng bụng cô bắt đầu réo.
Hạ Ngôn đành bước khỏi phòng tắm nắng, xỏ đôi dép sandal mới, đẩy cửa chính và ngây .
Trước mặt cô là một cái sân lớn.
Một cái sân lớn trống trơn.
Thậm chí còn lát xi măng... Đây chính là cái sân 200 mét vuông khi nâng cấp ?
Hạ Ngôn cạn lời, đầu khách sạn đối diện.
Từ góc , cô chỉ thể thấy mặt của khách sạn. Khách sạn cao hơn ba mươi tầng, chia thành hai mảng rõ rệt.
Tầng một đến tầng năm gọn gàng sạch sẽ, tường ngoài ốp đá cẩm thạch sáng bóng, còn từ tầng sáu trở lên đều là tàn tích đổ nát, cốt thép lộ ngoài.
Hạ Ngôn thu ánh mắt , dẫm lên nền đất đen, từng bước một về phía cửa khách sạn.
Cô nắm lấy tay nắm cửa, nhẹ nhàng ấn xuống, cửa mở dễ dàng.
Diện tích tầng một của khách sạn mở rộng, nhà hàng dịch chuyển phía , chiếm luôn gian phòng việc của cô chủ. Bên trong đủ chỗ cho hàng chục sử dụng, bàn ăn cũng tăng thêm hơn hai mươi cái.
Sảnh Tây chia thành Sảnh Một và Sảnh Hai. Sảnh Một bên trái lối khách sạn, qua một hành lang kính nhỏ, năm mét là đến nhà hàng buffet mới mở rộng.
Nhà hàng hai mặt đều lắp kính, thể rõ cảnh zombie qua bên ngoài. Nếu thấy ảnh hưởng đến khẩu vị, thể đổi sang kính mờ.
Nhà hàng buffet sơ cấp khá nhiều món thịt: xương heo sốt, sườn heo nướng than, thịt kho tàu, thịt xào cay, cá kho, cá hấp, đầu cá băm ớt, đùi gà nướng sốt, gà xông khói, vịt xông khói... Thịt bò và thịt cừu thì ít hơn, chỉ món bò hầm củ cải nấu đầy một nồi lớn. Những món như bít tết sườn cừu thì mỗi chỉ lấy một phần.
Bên trong còn hai máy nước giải khát, một máy nước ngọt ga, một máy cà phê sữa, cùng một tủ lạnh đựng bia chai. Trên kệ bên cạnh là rượu ngoại và rượu trắng nồng độ cao.
Trái cây chỉ bốn đĩa lớn gồm thanh long, dưa lưới, đào và sầu riêng.
Nhìn thấy sầu riêng, Hạ Ngôn kinh ngạc. Không đây là nhà hàng buffet sơ cấp ? Sầu riêng cơ đấy?
Các món rau chỉ dưa chuột trộn, cà chua trộn và món gỏi hổ (rau trộn cay), chủng loại nhiều.
Món chính là cơm rang trứng, bánh bao sữa nhỏ thơm và các loại ngũ cốc thô như ngô, khoai lang.
Bàn ăn trong nhà hàng nhiều, chỉ bốn chiếc, tối đa chứa mười sáu .
Tuy nhiên, Hạ Ngôn nghĩ tạm thời sẽ đến mức chật chội, vì dù sáu mươi điểm tích lũy một là khá đắt. Những sẵn sàng chi nhiều điểm như chỉ để ăn một bữa vẫn còn ít, đặc biệt là những gia đình, chắc một tuần họ mới đến một .
Sảnh Tây 2 chỉ rộng bảy mươi mét vuông, Hạ Ngôn dự định chuyển bộ máy móc trong đại sảnh đó, chữ “Cửa hàng” lên cửa.
Như đại sảnh sẽ còn cảm giác chật chội, cũng trông lộn xộn nữa.
Cô gọi Gấu Gấu đến, bảo nó chuyển các máy móc sang, cả những tủ phía quầy thu ngân cũng dời hết Sảnh Tây 2. Để thuận tiện hơn, cô trực tiếp mua năm máy bán hàng tự động từ trung tâm mua sắm.
Cô bỏ quần áo và các mặt hàng khác , thiết lập giá cả, khi hết hàng thì hệ thống sẽ thông báo cho cô .
Như , khách hàng mua gì thể tự đặt hàng, cần đợi cô đến mỗi nữa.
Lúc , đại sảnh trở nên rộng rãi và sáng sủa hơn hẳn.
Bức tường ban đầu đặt tủ nay lộ bốn chữ “Khách sạn Nghỉ Dưỡng”.
Không gian mở rộng khiến bộ ghế sofa và bàn trở nên nhỏ bé.
Hạ Ngôn thu bộ đó ô hệ thống, bằng bộ sofa thương mại màu xám nhạt siêu dài, đủ cho mười lăm cùng lúc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-72-ke-manh-nhat-tren-mat-dat.html.]
Cô bày thêm bàn cùng kiểu, đặt khay và đĩa kẹo, ở giữa đặt một bình hoa tươi đang nở.
Cô lắp thêm hai chiếc TV, một cái cho khách hàng, một cái cho cô, để ai thể tranh TV với cô nữa.
Hai cầu thang bộ ban đầu giờ chỉ còn một cái gần cửa chính, bên cạnh cầu thang là thang máy mới khi nâng cấp, thẳng lên tầng năm. Bên trong thể chứa mười cùng lúc.
“Ding” một tiếng, ba bước từ bên trong, ngay lập tức chú ý đến Hạ Ngôn đang ở đại sảnh.
“Bà chủ Hạ, dị năng của cô thật quá đỉnh! Tiểu xin bái phục!” Ánh mắt Tống Dương đầy ngưỡng mộ, chỉ hận thể quỳ xuống bái lạy đại thần.
Về dị năng, cam tâm gọi bà chủ Hạ là dị năng mạnh nhất mặt đất.
Nhớ chuyện xảy , vẫn cảm thấy khó tin.
Ban đầu họ định ăn xong sẽ rời , nhưng chờ mãi mà thấy bà chủ Hạ xuất hiện.
Phó lão đại trực tiếp ghế sofa xem TV, vẻ mặt như thể nếu gặp bà chủ Hạ, tận miệng chào tạm biệt cô thì tuyệt đối cam lòng.
Hai bọn họ cũng dám gì, đành ghế sofa. Rồi chuyện kỳ lạ xảy —
Đột nhiên, cách từ ghế sofa đến TV rõ ràng xa hơn bằng mắt thường, tường bỗng xuất hiện một hành lang kính như dẫn đến nơi nào đó.
Phía cũng vang lên tiếng động nhẹ, đầu suýt c.h.ế.t khiếp, một chiếc thang máy giữa trung xuất hiện.
Ba lập tức kinh hãi, hiểu chuyện gì đang xảy .
Cùng lúc đó, một giọng nữ ngọt ngào, máy móc vang lên từ chiếc loa ẩn nào đó.
“Kính chào quý khách, chào mừng đến với Khách sạn Nghỉ Dưỡng. Để nâng cao trải nghiệm lưu trú của quý khách, khách sạn chúng ngừng nỗ lực tiến lên. Sau nâng cấp , khách sạn sẽ cung cấp dịch vụ thang máy, dịch vụ nhà hàng buffet và dịch vụ cung cấp đồ ăn trong nhà hàng giới hạn thời gian cả ngày. Cảm ơn sự thông cảm và ủng hộ của quý khách, tạm biệt.”
...
“Đại lão Hạ, xin nhận của tiểu một lạy!” Tống Dương giơ tay lên, cúi chín mươi độ chuẩn mực.
“Ừm? Khách sáo quá.” Hạ Ngôn họ tận mắt chứng kiến đổi của khách sạn. Giờ bụng cô đang đói réo ùng ục, chỉ ăn ngay lập tức.
Vừa nãy mải mê dọn dẹp trong đại sảnh, cô niềm vui sướng choáng đầu, quên mất chuyện ăn uống.
Bây giờ việc xử lý xong, cơn đói ập đến dữ dội khiến cô cảm thấy sắp vững nổi nữa.
“Mấy ăn cơm ? Trong cửa hàng giờ nhà hàng buffet, nhiều món thịt. Nếu ăn thì cùng nhé?” Cô khách khí .
“Tiếc quá, ...” Cao Phi Bạch xoa xoa cái bụng căng tròn. Anh xem, nhưng thực sự thể ăn thêm nữa.
“Đi thôi.” Phó Chiếu trực tiếp cắt lời . “Vừa đúng lúc đói.”
???
Phó lão đại, chứ, ăn còn nhiều hơn cả cơ mà, đói ?
Cao Phi Bạch lộ vẻ khó tin, Tống Dương trực tiếp kéo .
“Lão đại, và chị cứ ăn , với Phi Bạch ngoài hóng mát, phiền hai nữa!”
Hạ Ngôn mỉm . “Vậy mời , Phó lão đại.”
“Được.”
Đi dọc theo hành lang kính xa, mắt bỗng sáng rực, thoáng thấy khu vực lấy thức ăn trong nhà hàng sáng đèn, đầy ắp món ngon.
Các khay inox màu xám bạc đặt ngay ngắn, những chiếc nắp lật hé lộ các món ăn đậm đà nước sốt. Hương thơm quyện khiến nuốt nước miếng, hoa cả mắt.