Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 63: Trai Đẹp Cơ Bắp
Cập nhật lúc: 2025-11-12 10:51:26
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Bà chủ Hạ, cửa hàng hàng mới ?”
Phó Chiếu quan sát cô lâu. Ai bảo hôm nay cô mặc chiếc váy liền màu đỏ sữa, điểm xuyết những quả dâu tây nhỏ, trông chẳng khác nào một chú ong chăm chỉ bay bay . Anh giả vờ thấy cũng khó.
Chiếc váy chỉ dài đến đầu gối, để lộ đôi chân dài, thon thả, trắng nõn. Kết hợp với đôi sandal cao gót đính kim cương lấp lánh, cô qua vô cùng bắt mắt.
Phó Chiếu mỉm , nửa tựa quầy thu ngân, ánh mắt phóng túng quét qua khuôn mặt trắng mịn và đường cong cổ vai duyên dáng của cô.
Không ngờ giữa nơi tang thi tập trung đông đúc nhất tồn tại một vẻ như thế. Chậc chậc, nếu để đám đàn ông trong căn cứ , chẳng họ sẽ liều mạng mà tranh rước về ?
Đáng tiếc, trúng . Người khác chỉ thể mơ tưởng mà thôi. Còn về quy tắc thứ tư của cửa hàng... cả, quy tắc là do con đặt , mà họ còn cả một tương lai dài phía .
Phó Chiếu dùng ngón tay cái xoa cằm, lấy vẻ đắn ngay khi Hạ Ngôn đầu .
“ , khách mua mấy món?”
“Quần, áo ba lỗ mỗi thứ ba cái, bột giặt cũng mua hai túi, nếu giặt sạch. Quần lót cũng ba cái .”
Phó Chiếu chỉ trỏ chọn đồ, phát hiện hàng hóa trong cửa hàng của cô về cơ bản đều là nhu yếu phẩm cần thiết.
“Khách mua thêm ba cái bàn chải điện ? Không đắt, chỉ 50 điểm một cái.” Thấy mua sắm thoải mái, Hạ Ngôn tranh thủ tiếp thị.
Trong thời tận thế, bàn chải điện tiện dụng bằng bàn chải thông thường, vì sạc pin, mà ít chịu dùng tinh hạch để tạo điện. ở khách sạn thì khác, nơi đây luôn điện, tủ lạnh cũng mở suốt ngày đêm, chỉ để ướp lạnh vài chai nước suối bán giá rẻ.
Trong mắt khác, bà chủ Hạ quá hào phóng, tinh hạch nhiều đến mức chẳng tiêu . Hai điểm một chai nước suối ướp lạnh, khắp thiên hạ cũng giá !
Thực tế, tiền điện nước mỗi tháng của cô chỉ tốn 200 điểm, rẻ đến mức khiến đau lòng.
“Không cần, vô dụng thôi. Áo T-shirt thì lấy thêm hai cái.” Phó Chiếu thẳng thắn từ chối. Tinh hạch của tuy nhiều, nhưng cũng định lãng phí những món đồ rườm rà.
Dù cũng ở đây lâu, mang ngoài vứt . Còn việc “ủng hộ” Hạ Ngôn ư? Đừng đùa, chuyện đó còn đến lúc. Nếu thuận lợi, bộ tài sản của sẽ là của cô, kể cả mạng sống.
Hạ Ngôn rút một chiếc túi lớn, cho hết đồ trong. “Tổng cộng là 268 điểm, cảm ơn mua hàng, xin quẹt thẻ.”
Bỏ ba viên tinh hạch cấp một mà thể đổi lấy từng đồ, Phó Chiếu thầm thấy đáng giá. Xem gặp tang thi cấp một cũng thể bỏ qua, dù tinh hạch cấp một chứa bao nhiêu năng lượng, nhưng ít nhất cũng đủ đổi lấy vài bữa ăn ở khách sạn.
Phó Chiếu hài lòng nhận túi, gọi hai cùng lên lầu quần áo mới.
Tối qua bọn họ chỉ vò tạm quần áo, ném máy giặt. Dù sạch hơn nhiều, nhưng vẫn còn mùi hôi. Trước đây cảm thấy gì, bây giờ điều kiện , tự nhiên thấy khó chịu.
Khê Tri thấy họ liền kéo Vương Cường lao đến quầy thu ngân.
“Bà chủ Hạ, cũng mua đồ!”
“Khách mua gì?”
“Cũng giống đồ mua, cho một phần y chang!”
“Được, tổng cộng là 152 điểm, xin quẹt thẻ.”
Không lâu , ghế sofa xuất hiện năm đàn ông cơ bắp, đồng loạt mặc áo ba lỗ màu đen.
Lam Vô khẽ nhíu mày, vươn tay che mắt Lộc Giác, ôm eo cô bé, ép đưa lên lầu.
......
“Mọi nhất định giữ yên lặng! Đường đến khách sạn xa, chúng sẽ cố gắng bảo vệ , tuyệt đối đừng chạy lung tung. Nếu dẫn đến tang thi, đừng trách chúng bỏ !”
Gần như thức trắng đêm, khi tia sáng đầu tiên lóe lên bầu trời lúc bốn giờ, gia đình Tề Hoa bắt đầu dọn dẹp hành lý, những thứ vô dụng đều vứt bỏ.
Tề Hoa hít sâu một , nghiêm túc với cha : “Cha , chúng nhất định sẽ đến khách sạn an !”
Trong mắt cha Tề đầy sự sợ hãi tương lai . Đến nước , họ còn lựa chọn nào khác.
Sau khi gặp những khác, Tề Hoa bắt đầu kiểm tra .
Gia đình Vương Tuyết Vi ba : Vương Tuyết Vi, Vương Học Tập và của họ.
Gia đình Vương Nhất chỉ một em gái, tên là Vương Tử Lệ.
Lý Tường cùng bạn trai cô là Tôn Trạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-63-trai-dep-co-bap.html.]
Tôn Trạch là bình thường, dị năng. Anh sức mạnh khá lớn, g.i.ế.c ít tang thi, khả năng tự bảo vệ nhất định.
Tổng cộng mười . Theo kế hoạch bàn bạc tối qua, Tề Hoa đầu, Tôn Trạch và cha Tề bảo vệ hai bên cánh. Ở giữa là Tề, Vương Tử Lệ, Vương Tuyết Vi và Vương Học Tập.
Cuối cùng là Lý Tường và Tôn Trạch chốt hậu.
Mọi đưa hết gói hành lý cho Vương Tuyết Vi để cô cất gian. Sau đó, Vương Tuyết Vi lấy mấy cây rìu, phát cho từng .
Khi đến cổng căn cứ, cổng vẫn mở. Một đàn ông đôi mắt ti hí, dáng vẻ lén lút, đợi sẵn ở đó. Thấy Tề Hoa, gọi sang một bên, khoa tay múa chân gì đó.
Tề Hoa lắc đầu kiên định.
Thấy thuyết phục , đàn ông lén lút rời .
“Con trai, gọi con qua gì?”
“Không gì, chỉ bảo con cùng họ đến căn cứ hai, con từ chối .”
Mẹ Tề định gì đó, nhưng cha Tề kéo , hiệu đừng hỏi thêm.
Con trai đồng ý, chứng tỏ chuyện đơn giản. Họ sẽ tin tưởng con trai, thì thể thất hứa.
Lúc đến năm giờ, đến giờ mở cổng, họ chỉ thể kiên nhẫn chờ thêm một lát.
Khi trời dần sáng hơn, ngày càng nhiều xuất hiện quanh đó, ai cũng mang theo hành lý nặng nề.
Có vẻ như họ mang theo tất cả những gì còn trong nhà.
Không ít nhận đội của Tề Hoa, do dự nên cùng . Dù , cùng họ thì cơ hội sống sót lẽ sẽ cao hơn.
lúc , một bà lão gầy gò dẫn theo hai đứa trẻ nhỏ bước đến.
Tề Hoa vội vàng dậy.
“Bà Giang.”
“Ê, đội trưởng Tề... Các cũng định khách sạn ? Có thể đưa hai đứa cháu trai nhỏ của cùng ? còn mấy viên tinh hạch cấp hai, là con trai để đây, giấu mãi dám dùng. Nếu chê, cứ lấy hết , chỉ xin đưa hai đứa cháu trai nhỏ của đến khách sạn.”
Bà lão “phịch” một tiếng, kéo hai đứa cháu trai lóc quỳ xuống.
Con trai bà khi cố ý để ba viên tinh hạch. Bà luôn giấu chúng ở nơi ai , giả vờ như tinh hạch.
Bởi vì bà hiểu rõ, nếu để khác một bà già như bà còn giữ tinh hạch trong tay, thì ngay trong đêm đó bà sẽ cướp, bà và hai đứa cháu cũng sẽ trở thành những cái xác lạnh lẽo, sáng hôm ném đống tang thi, ngay cả một bộ hài cốt vẹn cũng còn.
Và bây giờ, đến lúc dùng đến tinh hạch đó.
“Bà Giang mau dậy! Như ! Chuyện còn bàn bạc với đồng đội một chút, thể tự quyết định.”
Tề Hoa vội đỡ bà dậy, bảo Tề chăm sóc bà , xoa xoa mái tóc khô xác của hai đứa trẻ. Anh khẽ thở dài, tìm đồng đội bàn bạc.
“Mọi nghĩ , nên đưa bà Giang cùng ? Bà còn hai đứa cháu trai, ở chỉ thể chờ c.h.ế.t đói.”
Vương Tuyết Vi và Lý Tường gì.
“ đồng ý đưa . Anh trai nhà họ Giang đây từng cứu mạng hai em , con ơn.” Vương Nhất đột nhiên lên tiếng, Tề Hoa bằng ánh mắt kiên định.
Tề Hoa chuyện , cũng bình thường Vương Nhất vẫn chia sẻ thức ăn của cho gia đình họ Giang, thậm chí cả Vương Tử Lệ cũng bảo vệ hai đứa trẻ.
Có lẽ tối qua họ báo cho bà Giang, nên hôm nay bà mới trực tiếp đến tìm.
“Hai nghĩ ?”
Vương Tuyết Vi và Lý Tường gọi tên, .
Lý Tường lắc đầu: “ cả, chỉ thể là cố gắng bảo vệ.”
Nếu tang thi đến, cô sẽ ưu tiên bảo vệ và Tôn Trạch, những khác liên quan đến cô.
Tề Hoa gật đầu, sang Vương Tuyết Vi.
Hai đều đồng ý , Vương Tuyết Vi cũng tiện phản đối nữa, chỉ thể một câu: “Tề Hoa, rõ với họ , đừng la hét ầm ĩ, nếu dẫn tang thi đến thì ai cứu .”