Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 354: Mất rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-18 16:58:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Oanh!"

 

"Bùm bùm bùm!"

 

Tiếng nổ dày đặc vang lên ngọn đồi nhỏ, m.á.u thịt bùn lầy b.ắ.n lên trời bám tường ngoài của các tòa nhà xung quanh như bùn, kéo dài thành những vệt đen.

 

Thỉnh thoảng vài con zombie may mắn thoát , kéo lê những bước chân cứng đờ, hung tợn lao thẳng về phía những lính ở hàng đầu.

 

Các binh sĩ giơ s.ú.n.g dị năng lên, nhắm đầu nó.

 

"Không cần, để !"

 

Một tiếng gọi vang lên phía , chiếc xẻng sắt lấp lánh ánh bạc xiên ngang, lưỡi d.a.o mài sắc bén dễ dàng xuyên qua lớp thịt cổ thối rữa của zombie như cắt đậu phụ.

 

"Ha!"

 

Chân dùng sức đạp đất, dồn lực chặt đứt đầu zombie.

 

Vài phút , những con zombie bò lên núi xác c.h.ế.t quét sạch , con đường vốn là ngõ ngách giờ chất đầy tay chân đứt đoạn, ngay cả những tòa nhà hoang vắng gần đó cũng bao phủ bởi một lớp chất thối rữa hôi tanh màu nâu đen.

 

Mùi hỗn hợp thể diễn tả giống như một vòng độc, để những vệt màu xanh nhạt.

 

May mắn là tất cả đều đeo mặt nạ phòng độc ngay từ đầu.

 

"Tiêu diệt hết zombie còn sót , đội hậu cần chuẩn thu thập tinh hạch!" Trử Vạn Phu nhảy khỏi nóc xe, rút tấm bản đồ mang theo, khoanh một vòng ở khu vực và ghi chú: Núi xác, kịch độc.

 

Nếu xử lý xác c.h.ế.t, chỉ thể mượn thùng rác vạn năng của bà chủ Hạ.

 

hiện tại ông quá nhiều việc cần xử lý gấp, chuyện tạm gác , để tính.

 

Sau khi đội tiên phong b.ắ.n tỉa tiêu diệt hết những con zombie nhỏ còn sót , họ canh gác ở các giao lộ, nhiệm vụ cảnh giới an cho đồng đội đang bận rộn lấy tinh hạch.

 

Các tiểu đội cũng đeo găng tay dày, học theo binh sĩ, buộc vật cứng bắp chân, bó chặt ống quần, cẩn thận từng chút một cạy mở đầu zombie, lấy những tinh hạch lấp lánh bên trong.

 

Giàu to , ơi giàu to .

 

Trước đó thấy thủy triều zombie thì sợ bao nhiêu, giờ hưng phấn bấy nhiêu.

 

Tay nhấc xẻng rơi, móc một cái là trúng.

 

Dù những tinh hạch đều nộp cho Trử tư lệnh, cảm giác “trúng vẫn kích thích sâu sắc thần kinh của .

 

Họ hiểu rõ Trử tư lệnh sẽ giữ tinh hạch cho riêng , cuối cùng sẽ dùng chúng cho dân, củng cố phòng ngự.

 

Chỉ khi chính quyền thực lực, những sống sót che chở mới thể sống yên .

 

Thấy các tiểu đội dần tiến gần núi xác, Trử Vạn Phu lo xảy chuyện nên lệnh dừng : "Mọi đến giao lộ bên , chỗ để cho đội hậu cần."

 

Khả năng phản ứng của dân so với binh lính vẫn còn kém xa.

 

Dù ông cách , vẫn thể thấy những con zombie dường như đang ngọ nguậy.

 

Thêm hai mươi phút trôi qua, họ xuất phát. Trong gương chiếu hậu, núi xác mới xử lý một nửa dần thu nhỏ , biến mất khi rẽ qua góc phố.

 

Mặt trời lên đến vị trí ngang tai, xác c.h.ế.t để ở đó chạy, nhưng vật tư thì đợi .

 

Sau ba giờ điên cuồng chạy về phía đông, cuối cùng đường chân trời rậm rạp phía xa xuất hiện một khu nhà máy vẻ ngoài sang trọng tinh tế, chiếm diện tích lớn.

 

Hai bên lối , mỗi bên một trụ hình vuông, qua vô lớp kính thể thấy bên trong xây dựng một thang máy tham quan chứa ba mươi .

 

Thang máy chỉ một tầng, thẳng lên đỉnh, nơi một nhà hàng siêu lớn sang trọng nối hai trụ cột.

 

Chỉ cần vẻ ngoài xa hoa còn sót cũng thể hình dung các vị lãnh đạo từng dùng bữa ở đây, về phía là con đường La Mã, về phía là bản đồ hùng vĩ, ngay cả khi dùng bữa cũng mang theo vài phần hào tình tráng chí.

 

Đáng tiếc, thế sự biến đổi vô thường.

 

Trử Vạn Phu ngước . Bên trong cửa kính dày chắc chắn vương đầy vết m.á.u đen, con zombie mặc trang phục chỉnh tề ngơ ngác dừng , lắc lư cánh cổng trị giá hàng chục triệu.

 

Đi theo cánh cổng mở rộng trong, từng tòa nhà bảo tồn khá nguyên vẹn rải rác khắp khu nhà máy.

 

Dựa theo sơ đồ Lâm đưa, điểm đến của họ ở cuối con đường, cần qua cánh cổng thứ hai mới khu vực kinh doanh cốt lõi.

 

Chỉ là Lâm nơi đó phong tỏa nghiêm ngặt, đây nhân viên đều cấm , đều cần quét thẻ căn cước.

 

Trử Vạn Phu về phía cuối, quả thật cổng điện t.ử quản lý nghiêm ngặt, thẻ , nhưng bên cạnh là một lỗ hổng cố ý nổ tung, những viên gạch đỏ lộn xộn đổ nát chất đống đầy đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-354-mat-roi.html.]

 

Ông nhướng mày, gì là bạo lực phá vỡ .

 

Tất cả xe dần phanh , đội tiên phong dẫn đầu nhảy xuống xe, cầm s.ú.n.g dị năng b.ắ.n tỉa tiêu diệt những con zombie thu hút lao , sải bước khu trung tâm.

 

Chỉ bên trong truyền một tràng tiếng đạn dị năng liên tục b.ắ.n và tiếng nổ tung khi trúng cơ thể.

 

Lâm cảm thấy bên cạnh đột nhiên chen thùng xe, dường như lo lắng trong tòa nhà xa sẽ thấy tiếng mà lao hàng chục con zombie.

 

xuống, cánh cổng sắt ở lối đóng chặt, vài giây truyền tiếng va đập lách cách lách cách.

 

“Trong đó cũng zombie.”

 

“Chắc , cửa đóng .”

 

Lâm thầm nghĩ nhà máy đây là lựa chọn hàng đầu để tìm việc, bên trong chắc chắn , , là zombie.

 

Đột nhiên, cổ tay bà truyền đến một cơn nóng rát.

 

Xắn tay áo lên xem, hóa thẻ tích điểm báo thông tin đổi.

 

Chuyện gì ?

 

Lâm khó hiểu mở xem.

 

[Phòng của quý khách trả thành công]

 

Cái gì?!

 

hề đăng ký trả phòng!

 

Sao như ?!

 

Ngay đó, một tin nhắn khác gửi đến.

 

[Chúc mừng quý khách chuyển phòng 2610 thành công, chúc quý khách một cuộc sống vui vẻ]

 

Đọc xong tin nhắn mới nhất, Lâm càng thêm bối rối.

 

Mở phần tích điểm xem, quả nhiên trừ một trăm tích điểm, tích điểm ít ỏi sắp chạm đáy.

 

Lâm nắm chặt tay, chậm rãi móc tinh hạch mới tích lũy khỏi túi, định nạp thì chợt thấy tích điểm giảm mạnh như nước chảy!

 

“Chuyện gì thế ?!”

 

Lâm bật dậy, tích điểm về , ngạc nhiên kêu lên.

 

Cánh cửa chống trộm cách đó xa càng vang lên tiếng va đập long trời lở đất!

 

Ngay cả cửa sổ kính của mỗi tầng lầu cũng xuất hiện năm sáu con zombie, dùng khuôn mặt hung tợn ngừng gầm gừ và đập phá.

 

Những khác trong thùng xe dọa cho giật , cánh cửa đang rung rinh bụi trắng, cuống quýt kéo Lâm xuống, dùng thở gấp gáp :

 

“Chị ơi, cầu xin chị, nhỏ thôi!”

 

“Ông Trử tư lệnh khi khu trung tâm thì nhất đừng gây thêm chuyện!”

 

“Chị gái yêu của ơi, chuyện sáng nay là của , xin chị, chị cũng đừng la hét nữa.”

 

“Khi khả năng, im lặng cũng là một loại phẩm chất~”

 

Mọi cùng kéo, Lâm mềm nhũn thuận theo lực xuống, tinh hạch kẹp giữa các ngón tay càng rơi tự do, tạo tiếng ting tang giòn giã tôn sắt.

 

Lâm như đ.á.n.h thức, vội vàng túm lấy bên cạnh hỏi: “Cô mau xem thẻ tích điểm của cô nhận tin nhắn gì ! Có bên cô , bà chủ Hạ, xảy vấn đề ?!”

 

Lời thốt , sự kinh ngạc của còn lớn hơn cả khi thấy bầy zombie chạy tán loạn đến!

 

“Gì cơ? Bà chủ Hạ ?”

 

“Cô gì? Khách sạn nghỉ dưỡng vấn đề ?”

 

“Khách sạn nghỉ dưỡng sập ? Không thể nào??”

 

“Gì gì gì? Bà chủ Hạ mất ?”

 

 

Loading...