Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 317: Cảnh Báo Đỏ
Cập nhật lúc: 2025-11-18 11:39:51
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điều luật một của Khách sạn Nghỉ Dưỡng:
Nghiêm cấm gây gổ, đ.á.n.h trong quán.
Khu an tính là trong quán chứ.
Hạ Ngôn chuẩn mực.
Trử Vạn Phu và thủ hạ bên cạnh ông đều sững sờ.
Cái cũng tính ?
Trử Vạn Phu thề, ông ngửi thấy mùi của một kẻ gian thương lâu ngày gặp từ cô.
ông nắm chắc phần thắng, liền phất tay cho thủ hạ sắp xếp chỗ ở cho nhân viên.
Quay đầu cô.
“Đương nhiên nhớ, còn nhớ đầu là cảnh cáo, thứ hai là trục xuất và chặn tài khoản, thứ ba mới là xóa sổ trực tiếp.”
Trời mưa tầm tã, đất trời tối sầm một màu đen.
Khi Trử Vạn Phu nghiêng đầu, đường quai hàm gầy lộ vẻ sắc sảo và tự tin.
“Ta nhớ lầm chứ, bà chủ Hạ?”
Hạ Ngôn: “...Trí nhớ thật.”
Trử Vạn Phu: “Đa tạ.”
Thấy cô hiếm khi hớ một , Trử Vạn Phu cảm thấy cực kỳ sảng khoái.
Phía , nhân viên của ông xếp tất cả thành hàng, háo hức Hạ Ngôn.
Dù việc nhận phòng khách sạn vẫn do bà chủ quyết định.
Lúc Bác sĩ Tang và vài cũng dùng phương pháp bấm huyệt nhân trung mấy ngất xỉu tỉnh .
Họ lảo đảo dậy.
“... đến thiên đường ? Hay xuống địa ngục ?”
Nhìn xung quanh.
“Sao các cũng xuống đây hết ?!”
“Chẳng lẽ đều c.h.ế.t ?”
“Ôi ôi ôi. C.h.ế.t hết thì , còn thể hàng xóm.”
“Hàng xóm đất”: …
Hay là cứ ngất thì hơn.
Dù những lời của trần thế thế bực .
Hạ Ngôn phủi phủi hai tay, nơi bụi bẩn, thong thả :
“Ôi, sắp xếp chỗ ở .”
Trử Vạn Phu cảm thấy mừng sớm.
ngờ Hạ Ngôn chỉ ông, vẻ mặt thành thật vô tư.
“Trử tư lệnh lo lắng gì chứ, sẽ thu phí bừa bãi , tin .”
…
Quả thực là thu phí bừa bãi.
…
Trử Vạn Phu nhóm của sắp xếp ở một khu vực xa xôi khác, cực kỳ gần ngọn núi, đỡ trán.
“Vị trí tệ chứ? Thấy giường của các đủ dùng, đặc biệt sắp xếp các ở đây.”
Hạ Ngôn ấn ấn chiếc võng.
Cũng khá chắc chắn.
“Anh thể để họ ngủ đất chứ? Chiếc võng mấy, gió thổi nhẹ nhàng, ngủ còn thể ngắm biển, ngắm . Hai mươi điểm tích lũy một đêm, thật là ưu đãi.”
Thế thì Trử Vạn Phu còn gì nữa?
Nhìn đám lính trẻ , đứa nào mà chẳng hăng hái giăng võng?
Thực cũng tệ.
Là lính mà, nơi nào mà từng ở.
Nơi điều kiện khắc nghiệt hơn thế vẫn ngủ .
Ít nhất ở đây an .
"Đa tạ."
...
Nửa đêm, Trử Vạn Phu chợt cảm nhận điều gì đó.
Ngẩng đầu , bầu trời đảo Lydai vẫn sáng, lấp lánh.
bên tai vẫn tiếng ầm ầm mơ hồ vọng .
Trong hòn đảo Lydai yên tĩnh lạ thường, tiếng côn trùng kêu, âm thanh thực nhỏ.
Nhanh chóng, những lính đang ngủ yên gần đó lượt mở mắt.
Lặng lẽ trèo xuống võng, cầm s.ú.n.g dị năng lên, cảnh giác quanh.
Trử Vạn Phu : "Không động tĩnh ở đây."
Ở quảng trường trung tâm xa xa, tất cả cư dân của họ đều đang ngủ yên tĩnh.
Toàn bộ đảo Lydai đều mang một bầu khí tĩnh lặng và hòa bình.
Vậy tiếng động từ tới?
Một lính chợt : "Bà chủ Hạ đến !"
Trử Vạn Phu sang.
Chỉ thấy bà chủ Hạ ngáp ngắn ngáp dài, vẫn mặc váy ngủ và dép lê, mắt ngái ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-317-canh-bao-do.html.]
Cứ như thể đột nhiên lôi khỏi chăn .
Cảnh trở mười phút .
Hạ Ngôn đang ngủ say.
[CẢNH BÁO ĐỎ]
[Cơn bão tiếp cận đảo Lydai, một lượng lớn nguyên liệu sắp đến]
[Xin chủ quán hãy đến xử lý]
[Chỉ một cơ hội , xin chủ quán đừng vì ham ngủ mà bỏ lỡ]
Ngoài vài giao diện màu đỏ tươi, hệ thống còn kèm theo lời giải thích đầy kích động.
Hạ Ngôn lập tức tỉnh giấc khỏi giấc ngủ.
Chủ yếu là cô từng thấy hệ thống kích động như .
[Miễn phí, miễn phí]
[Nhanh lên, chúng sắp đến ]
[!]
Một loạt dấu chấm than khiến Hạ Ngôn mất chút buồn ngủ cuối cùng.
Gì cơ?
Miễn phí?
Thế thì thích !
Ngủ nghê gì nữa, dậy mà quẩy!
Hạ Ngôn khoác vội chiếc áo khoác dài, thậm chí kịp giày, chạy thẳng đến đảo Lydai.
Vừa bước lên bãi cát mềm, cô thấy tiếng ầm ầm từ xa.
Lấy kính viễn vọng siêu phóng đại .
Hạ Ngôn kích động chậc chậc.
Trong ống kính, sóng biển cao bằng mấy chục tầng lầu, đen kịt đang áp sát.
Cùng lúc đó, Trử Vạn Phu và thủ hạ cũng lộ vẻ mặt khó tin.
"Mau bên . Sóng biển, sóng biển siêu cao đang đến."
Mọi về phía ngón tay ông chỉ.
Vừa hồn bay phách lạc.
Chỉ thấy ở bờ biển xa nhất, những hàng sóng khổng lồ đang cuồn cuộn tiến về phía , lao chướng ngại vật phía .
Hai mươi bốn hòn đảo nhỏ bao quanh đảo chính là nơi gần nhất với đại dương đen tối.
Trử Vạn Phu quanh, chợt nhận những con sóng khổng lồ như núi đang ầm ầm bao vây từ phía.
Vừa nãy chính là tiếng sóng biển.
Trời ơi.
Bão đến đây ?
"Trử tư lệnh, bây giờ? Chuyển ngay bây giờ?"
Thủ hạ cơn sóng thần sắp đến, hoảng hốt.
Có lẽ nên chuyển tất cả cư dân đến căn cứ thành phố Ân Sơn Lĩnh?
Mặc dù ở đó là mùa đông, nhưng đó là đồng bằng, cách biển xa.
Mặc cho sóng biển cuồng nộ thế nào, cũng thể chạy lên thảo nguyên .
Trử Vạn Phu giận dữ : "Cầm kính viễn vọng lên kỹ , thấy bà chủ Hạ chút lo lắng nào ?"
Thủ hạ: "..."
Trong ống kính, quả nhiên thấy bà chủ Hạ lộ nụ mất trí.
Trử tư lệnh, cách xa như , dù ngài to cô cũng thấy.
Cũng cần hàm súc đến thế.
"Đi, qua đó xem ."
Chưa kịp đến gần, bà chủ Hạ lên ca nô, nhấn công tắc, phóng ngoài.
Chỉ để cho họ làn nước biển trong suốt.
Thủ hạ cẩn thận : "Tư lệnh, chúng về?"
Trử Vạn Phu lên vầng trăng duy nhất còn sáng đầu: "Không, cùng về biệt thự."
...
Hạ Ngôn phi nước đại đến điểm chạm đầu tiên đang phát sáng màu xanh lam.
Sau đó cô đặt tay lên.
Vệt sáng màu xanh lam mỏng manh lướt qua lòng bàn tay cô, khi xác nhận danh tính, mặt nước xuất hiện một bộ lọc khổng lồ mà chỉ cô mới thấy.
Đây là một kênh dẫn nước trực tiếp xuống đáy đảo Lydai.
Ước chừng chiều dài và chiều rộng đều ba mươi mét, trong suốt, một chút màu vàng kim, từ lớp bảo vệ kéo dài xuống trung tâm đáy đảo Lydai.
Cô thu tay về.
Tiếp theo, cô đến điểm chạm tiếp theo.
Hạ Ngôn liếc sóng biển ngày càng gần, tay siết mạnh, ca nô như viên đạn rời khỏi nòng súng, một cái phóng ngoài.
Gần đảo Lydai tổng cộng tám điểm chạm màu xanh lam, cô cần qua và mở khóa từng cái một.
So với việc cô và nhân viên vất vả vận chuyển hải sản.
Đâu nhanh bằng sự ban tặng hào phóng của tự nhiên.
Hạ Ngôn cúi , tóc bay cuồng loạn phía , sóng biển cao ngất phía xa ập đến như trời long đất lở, thế trận vô cùng hùng vĩ.
Trong mắt cô chỉ ánh sáng xanh lam .