Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 309: Ngươi đã về rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-18 11:17:10
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
【Kích hoạt Nhiệm vụ Phụ tuyến】
【Đi đến phòng điều khiển chính, cuộc gọi sắp đến】
【Phần thưởng thành nhiệm vụ: Ba loại trái cây (phần thưởng vĩnh viễn)】
Hạ Ngôn đang thu gom vật tư đột nhiên khựng một giây.
“Hệ thống, ngươi về ?”
【 】
【Đã cập nhật lên phiên bản mới nhất và sửa các tiềm ẩn】
“Tốt, .”
Hạ Ngôn kịp trò chuyện thêm, tranh thủ khi hai phản ứng, thu một thùng đồ hộp cá lóc .
Thấy cơn bão ngày càng gần.
Hai tiểu chiến binh theo cô thấy cô vẫn ý định rời , bắt đầu do dự.
“bà chủ Hạ, bão đến , là về ?”
Hạ Ngôn mỉm : “Không vội.”
Vì phần thưởng trái cây vĩnh viễn, cô vẫn thể cố gắng.
Hai chiến binh thấy tiếng gào thét đứt quãng “Mau rút lui, về căn cứ!” bên tai, dám đưa quyết định.
Bên ngoài trời tối đen như mực, tiếng sấm ầm ầm như thể đang ở ngay đầu.
Gió mạnh đến mức cũng khó khăn.
Nếu ngay lẽ sẽ thật sự nữa.
Các chiến binh bàn , quyết định rút lui.
Trước khi , họ thậm chí còn nghĩ đến khả năng cưỡng chế đ.á.n.h ngất Hạ Ngôn đưa .
Dù Trử tư lệnh , sinh mạng của quần chúng đặt lên hàng đầu.
“bà chủ Hạ, rút lui thôi!”
Hạ Ngôn ngẩng đầu, thấy hai chiến binh vẻ mặt căng thẳng và lo lắng, ánh mắt cô còn mang theo vài phần áy náy.
Suy nghĩ một chút, cô quyết định thành thật một chút để hai thanh niên yên tâm.
“Trử tư lệnh cho các , thể truyền tống thẳng về khách sạn ?”
Nhìn vẻ mặt hoang mang của hai , cô chợt nhớ .
“Ôi, ông cũng . Mau , lát nữa các .”
Hạ Ngôn vẫy tay, thu một chiếc bàn việc siêu lớn ô hệ thống.
Thứ , dùng trong văn phòng.
Hai tiểu chiến binh , thấy cô giống đang dối, nghiến răng chống gió rời .
Xuống khỏi tàu, mặt biển dâng lên đáng kể, dòng nước xiết trật tự cuộn lấy hai bên, kéo mạnh về phía sâu đại dương.
May mắn là Trử Vạn Phu luôn theo dõi con tàu lớn, lúc thấy vẫn còn xuống tàu liền nhanh tay ném sợi dây thừng thêm thanh thép.
Kéo trở .
Ông giận dữ : “Hai đứa , bây giờ mới xuống?”
Tiểu chiến binh nghiêm, kể sự việc.
Nghe xong, Trử Vạn Phu con tàu đang chao đảo dữ dội giữa biển khơi cuồn cuộn.
Ban đầu trông vẻ lớn, nhưng lúc so với đại dương vô tận, nó nhỏ bé như một con kiến.
Trử Vạn Phu hỏi: “Cô thật sự ?”
Chiến binh trả lời: “Vâng!”
Trử Vạn Phu : “Lên xe, chuẩn về căn cứ!”
Trên đường trở về, Trử Vạn Phu những đám mây đen nặng trĩu sắp đổ xuống kính chắn gió, tiếng cành cây khô và đá vụn đập xe.
Thân xe nặng nề vẫn thể chống sức mạnh của cơn bão, ngừng lắc lư trong gió, khiến ông nhớ đến con tàu đang chìm nổi giữa đại dương.
Chỉ vài sợi dây thừng cố định như , thể chống cơn bão?
Đáng tiếc, nếu thì thể cạy cả ván tàu về.
...
Một tia sét tím dày đặc x.é to.ạc mây đen, rạn nứt dày đặc như mạng nhện, phủ kín cả bầu trời.
Trên mặt biển là những con sóng khổng lồ xông thẳng lên trời, cứ mỗi ba bốn giây ập đến một . Giây đẩy con tàu lên cao, giây mũi tàu chúi xuống sáu mươi độ, cắm mạnh nước.
Hạ Ngôn giữ vững hình, bước chân thực hư, nắm chặt lan can di chuyển về phía phòng điều khiển chính.
“Ầm ầm ầm!”
Sấm sét cuối cùng cũng giáng xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-309-nguoi-da-ve-roi.html.]
Khiến nội tạng Hạ Ngôn cũng rung lên bần bật.
Ngay đó mưa như trút nước đổ xuống, bao phủ bộ đại dương trong chốc lát.
Hạ Ngôn ướt như chuột lột.
Nước mưa táp mặt khiến cô mở mắt, cứ như thể trực tiếp dội cả xô nước mặt cô .
Trong màn mưa mờ mịt, trời đất đều biến thành màu đen xanh đáng sợ.
Trong tai cô tràn ngập tiếng sấm và tiếng sóng biển đập mạnh tàu.
Trong tình trạng tầm rõ ràng, thật khó tìm vị trí.
Hạ Ngôn dừng chân, một tay nắm chặt lan can để cố định cơ thể, tay lục lọi trong ô hệ thống.
Cô cần tìm một chiếc mặt nạ chống nước.
Lúc , mũi tàu nhô cao, cửa phòng phía mở đóng trong tiếng gió, tủ sắt bên trong trượt với tiếng “kẽo kẹt” chói tai, “rầm” một tiếng đ.â.m tường.
Dao dĩa kịp lấy trong ngăn kéo phát tiếng va chạm “đinh linh đang lang”.
Mũi tàu chúi xuống.
Nước mưa ào một cái dội gáy cô, tầm mắt tạm thời rõ ràng hơn. Qua những giọt nước đọng hàng mi, những con sóng đen kịt vô biên đang cuồn cuộn.
Từ phía cô, vô đồ vật rời rạc liên tục rơi xuống biển, b.ắ.n lên những tia nước nhỏ cuốn sâu xuống đáy biển, biến mất.
Kẽo.
Rầm.
Có thứ gì đó lao khỏi cửa phòng.
Chuông báo động trong đầu Hạ Ngôn vang lên dữ dội. Không kịp tìm đồ nữa, cô nắm chặt lan can bằng cả hai tay, cơ bắp cánh tay đột ngột căng lên, dùng lực ở bụng và eo, cả vung lên giữa trung nhảy căn phòng bên cạnh.
Cô lăn lộn, va tường để giảm lực. Vừa ngẩng đầu lên thấy một chiếc tủ sắt bật tung nắp một cách bạo lực, bốn phía nhô sắc bén và đều, đ.â.m mạnh vị trí cô .
May mà cô né kịp.
Nếu , ngón tay cũng sẽ cắt đứt.
Dù hệ thống đảm bảo những thứ bên ngoài tổn thương cô, nhưng cô vô thức vẫn dựa phản xạ của bản để tránh nguy hiểm.
Điểm cô sẽ đổi.
Nghỉ dưỡng chỉ là tạm thời.
…
Mũi tàu đập mạnh xuống mặt biển.
Hạ Ngôn lập tức lấy chiếc đệm ghế sofa cũ đổi từ chỗ Viện trưởng Quý, đặt để cách ly với cú va chạm cứng nhắc.
Việc sử dụng hợp lý vẫn cho phép.
Hạ Ngôn quán tính khổng lồ hất chiếc ghế sofa mềm Mạch. Độ đàn hồi cực mạnh chỉ triệt tiêu lực, mà còn giúp cô hề hấn gì.
lúc , một hình trắng bệch lướt qua ngoài cửa.
Cô sững .
Trong chớp mắt, những t.h.i t.h.ể mục nát lượt rơi xuống biển như trút bánh chẻo.
Một trong đó gió mạnh thổi bay, đ.â.m thẳng khung cửa. Cánh tay cứng đờ giơ lên, móng tay sơn đỏ son cào lên mặt gỗ, t.h.i t.h.ể rơi xuống biển.
Thân tàu dần định, nước biển tràn chảy ào ào.
Hạ Ngôn nhảy khỏi ghế sofa, tranh thủ vài giây gió yên sóng lặng, cô nhanh chóng đến phòng điều khiển chính.
Dẫm lên tiếng nước pà tá, vượt qua những loài cá hình thù kỳ dị, cô tìm thấy điểm đến. Trước khi sóng biển dâng lên nữa, cô nhanh chóng lách phòng điều khiển chính và đóng sầm cửa .
Reng reng reng.
Cô đột ngột đầu .
Điện thoại đến nhanh ?
Chưa kịp bước tới nhấc máy, đối phương gác máy .
Thật là thiếu kiên nhẫn.
Nhớ nhiệm vụ: điện thoại.
Vậy thì cô thể chủ động gọi , nếu nhiệm vụ sẽ thất bại.
Không . Trải qua bao nhiêu khó khăn, tất cả chỉ vì sự tự do của ba loại trái cây đó.
Hạ Ngôn lấy khăn tắm , lau mặt, tiện thể vắt khô tóc.
Toàn cô ướt sũng, quần áo dính chặt , lạnh ẩm.
Quan trọng là mùi tanh của cá.
Ngay cả khi một bộ quần áo sạch sẽ cũng thể che , mà còn lãng phí một bộ quần áo .
Hạ Ngôn xoa xoa mũi, chằm chằm điện thoại với vẻ mặt khó chịu.
Tốt nhất là ngươi nên gọi cho ngay lập tức.