Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 287: Trái Tim Nhỏ Tổn Thương

Cập nhật lúc: 2025-11-17 15:07:32
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Ngôn nhét một miếng sườn miệng, ngón tay quen thuộc nhấn nút chức năng dọn chướng ngại vật nhưng hụt.

 

Lúc cô mới nhớ đang lái Knight XV, xe RV.

 

Không chức năng đó.

 

Bên cạnh, hai đôi mắt, một già một trẻ, chăm chú cô, ánh mắt sáng rực đầy mong đợi.

 

Hạ Ngôn khó hiểu: “Cảnh Diệc Mạch, thể truyền về nhà nghỉ ? Nhìn gì?”

 

Anh ngoài cửa sổ, nơi zombie vẫn đang ngừng đập xe, lắc đầu.

 

thể, chú Lưu thì .”

 

Ông lão gật đầu theo.

 

Hạ Ngôn quan tâm: “Vậy thì một cái thẻ , đăng ký bây giờ là chấp thuận ngay lập tức.”

 

“Không !” Cả hai đồng thanh.

 

“?”

 

“Chú Lưu thể thẻ, nếu sẽ kiểm tra , dễ lộ.”

 

Hạ Ngôn : “Không tin, cũng thẻ tích điểm, trong bụng ông sẽ tra ?”

 

Cảnh Diệc Mạch kiên nhẫn giải thích: “Không trong bụng chú Lưu, đó là một gian độc lập, tương tự như gian chứa đồ, bên ngoài thể dò xét .”

 

Hạ Ngôn tỏ vẻ hiểu, giơ tay tắt hết đèn và tắt cả động cơ.

 

Cảnh Diệc Mạch lúc mới nhớ , câu chuyện còn xong.

 

Tiếng động cơ ù ù biến mất, trong xe trở nên tĩnh lặng.

 

Những zombie ban nãy còn điên cuồng đập và áp sát cửa kính, mất mục tiêu nên bối rối lặp hành động hai dừng , cạnh xe lắc lư đầu, tiếng gac-bông trong cổ họng vang lên như nhạc nền.

 

Cảnh Diệc Mạch khẽ: “Sau khi thoát khỏi sự truy đuổi của đám ở chợ đen, cứ chạy đến zombie thì chạy đến đó, nhưng đối phương truy đuổi ngừng. Sau đó đến vài căn cứ, nơi nào cũng dán hình ảnh truy nã của , mặc dù chỉ đôi mắt, cũng thể nhận .”

 

Nói đến đây, Hạ Ngôn liếc sang trong bóng tối.

 

Ý là đôi mắt hai mí song song kiểu châu Âu đó ?

 

thể nhận thật, mí mắt nhà ai mà dám cắt to đến thế?

 

Phải kiện bác sĩ kém chất lượng của bệnh viện đó đến cùng mới .

 

Cảnh Diệc Mạch trong lòng cô đang nghĩ gì. Tối đen như mực, chỉ thể thấy mơ hồ đoán khuôn mặt đối phương.

 

Có lẽ bóng tối mang chỉ sự sợ hãi, mà còn phóng đại những cảm xúc nhỏ bé đang đè nén trong lòng .

 

“Cô đấy, quá nhiều đói, và điều kiện họ đưa là mười bao gạo. Đám đó phát điên lên, tha cho bất kỳ ai đeo mặt nạ, cũng đuổi theo , bắt những đứa trẻ con ôm chân van xin đừng .”

 

Cảnh Diệc Mạch hồi tưởng điều gì đó, thì thầm: “Quá điên rồ, tất cả đều phát điên vì đói. Hoán tử nhi thực, quá điên rồ.”

 

Anh liên tục vài câu “quá điên rồ”, đủ cho thấy thực tế tàn khốc đó va đập mạnh đến mức nào trong mắt .

 

Ông lão phía im lặng gì.

 

Phải may mắn đến mức nào, mới thể gặp Nhà nghỉ Nghỉ dưỡng và ăn một bữa cơm cứu mạng?

 

Càng về trong ngày tận thế, lý trí của con càng chậm rãi biến mất.

 

Không gì để ăn, đói bụng còn đáng sợ hơn bất cứ thứ gì.

 

Khi tất cả đều đói đến mức mắt đỏ ngầu, đó chính là thời điểm bi t.h.ả.m nhất đối với một nhóm yếu thế.

 

Ai lương thực, đó là vua.

 

Và ở một căn cứ vô luân, họ thậm chí còn quy định rõ ràng, cấm sống sót tự ý nạp mạng cho zombie. Cho dù c.h.ế.t, cũng c.h.ế.t trong hình hài con .

 

Để gì.

 

Tất cả đều hiểu.

 

Anh cũng từng nghĩ, tại đám đó chạy trốn?

 

khi thấy những sống sót gầy đến mức hai chân còn bằng bắp tay , hiểu rằng với tình trạng của họ, thể đến căn cứ khác cách đó mười ki-lô-mét.

 

Hơn nữa, ai dám đảm bảo rằng bên đó sẽ giống như thế ?

 

Đây cũng là lý do tại ngay khi xuất hiện ở căn cứ, lập tức nhận .

 

Trên thịt, má bầu bĩnh, mắt thần thái, chút dấu hiệu nào của việc đói.

 

Nếu tội phạm truy nã thì càng hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-287-trai-tim-nho-ton-thuong.html.]

 

Một rau cao to béo , từ trời rơi xuống.

 

Càng về , chỉ đề phòng đám mặc đồ đen, mà còn đề phòng cả những sống sót đói khát đến đỏ mắt.

 

Ban đầu, nhóm còn đòi mạng , nhưng nhóm bắt thì mới càng kinh khủng hơn.

 

Một nọ, trong chớp nhoáng, bỗng nhớ đến một : em họ.

 

Khi đó trở về trực tiếp dùng d.a.o g.i.ế.c c.h.ế.t cha em họ, nhưng tìm thấy .

 

Suốt ngần năm, thể đối phương cũng đang tìm kiếm , và một bước nhận tin tức của .

 

Ngay lập tức, đầu óc vốn màn sương mù bao phủ của Cảnh Diệc Mạch trở nên tỉnh táo, tất cả những manh mối rời rạc xâu chuỗi với .

 

Anh đưa một kết luận kinh hoàng.

 

Phòng thí nghiệm vẫn thực sự phá hủy.

 

Và vẫn đang tiếp tục thu thập cơ thể để thí nghiệm.

 

Em họ vẫn còn sống.

 

Sau khi một nữa tránh sự truy đuổi, đối phương cử vài dị năng giả cao cấp. Lần vận may của hết, thương nặng sự luân chiến của đối phương.

 

Anh vốn định trở về nhà nghỉ để cầu cứu, nhưng kịp thì ngất xỉu lưới đ.á.n.h cá của một ngư dân nào đó, một cô gái đến thu lưới cứu.

 

Đối phương rõ ràng sẽ bỏ qua cho , lập tức tiến hành tìm kiếm diện rộng và suýt nữa tra đến đây.

 

Ông lão chịu nổi lời cầu xin tha thiết của con gái, cứu một mạng.

 

Làn sóng tìm kiếm đầu tiên tránh an , nhưng đối phương rõ Cảnh Diệc Mạch đang ở trong làng, một giấu .

 

Trong cơn tức giận, họ triển khai cuộc thi giành dữ dội với các dị năng giả trong làng.

 

Ngôi làng chài nhỏ bé yên bình từ đó còn yên tĩnh nữa.

 

Cảnh Diệc Mạch trong cơn hôn mê gì.

 

Đến khi tỉnh , chuyện bên ngoài lắng xuống.

 

Cô gái nhỏ bé, đen nhẻm, chỉ thoáng gặp mặt trong mơ hồ biến mất, chỉ còn ông lão nước mắt lưng tròng, ngừng thở dài.

 

Qua lời kể lắp bắp, Cảnh Diệc Mạch cuối cùng mới hiểu sự việc. Không chỉ cô gái nhỏ bé mà còn cả các cô gái nhà khác cũng bắt .

 

Một mặt vô cùng cảm kích sự giúp đỡ của lạ đối với , mặt khác ngọn lửa thù hận từng bùng lên mạnh mẽ.

 

Cảnh Văn Bân. Lần chúng đổi vai.

 

Lợi dụng đêm tối, ông lão đưa Cảnh Diệc Mạch lên đường tìm con gái, trải qua muôn vàn khó khăn mới tìm đến đây.

 

Khi Cảnh Diệc Mạch theo đội quân chiếc xe bọc thép, xóc nảy cả đường đến điểm nhiệm vụ, phát hiện đỉnh tòa nhà cao tầng bầy zombie bao vây dày đặc treo bốn chữ Nhà nghỉ Nghỉ dưỡng.

 

Nhà nghỉ Nghỉ dưỡng?

 

Anh đang mơ ?

 

Sau cảm giác choáng váng tột độ, tận mắt thấy ban công nhô , phụ nữ với khuôn mặt tươi , vươn vai ngắm cảnh, chính là bà chủ Hạ.

 

Đi một vòng, Nhà nghỉ Nghỉ dưỡng xuất hiện.

 

Dưới sự mắng mỏ thúc giục của lãnh đạo nhỏ, trong cơn mơ màng kéo dài, ngón trỏ nhấn nút khai hỏa.

 

Lực xung kích cực lớn ập đến, chuẩn , hất văng ngoài, đinh một tiếng đập tấm sắt.

 

Lúc mới phản ứng kịp gì.

 

Nhà nghỉ Nghỉ dưỡng. Ngàn vạn đừng một phát pháo tiêu diệt.

 

Anh lăn lê bò lết dậy, trái tim đập dữ dội chỉ đến khi thấy tấm chắn bảo vệ bên ngoài nhà nghỉ lóe lên một cái, vững vàng chặn phát pháo dị năng đang lao tới.

 

Lòng mới yên .

 

Sau đó phát hiện dù thế nào nữa, tấm chắn bảo vệ vẫn cực kỳ chắc chắn, mới buông lỏng.

 

Khoảng thời gian đó, chính b.ắ.n nhiều phát pháo nhất, thành công giành sự yêu thích của lãnh đạo nhỏ.

 

Tất nhiên, đoạn Cảnh Diệc Mạch thể kể cho cô .

 

“Tất cả diễn biến kể xong, phần bà chủ Hạ cũng , sẽ lặp nữa.”

 

Hạ Ngôn kể xong, thong thả hình dáng ngày càng đen hơn của đàn ông trong bóng tối, mãi lên tiếng.

 

Không tại , cô luôn cảm thấy càng về , dường như vui vẻ?

 

 

Loading...