Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 276: Cô ấy rất hứng thú
Cập nhật lúc: 2025-11-17 14:21:58
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ồ? Các là ở ?”
Hạ Ngôn bày tỏ sự hứng thú cực độ.
Thật sự còn một nơi vàng bạc trang sức ?
Tốt lắm.
Cô thích.
Ba đối diện cô chân chụm , sát.
Hạ Ngôn ngờ mối quan hệ của họ thiết đến .
Chỉ là, đông quá ?
Có lẽ họ thích kiểu ?
Nghĩ thì hiện tại cũng chẳng luật pháp gì, đạo đức luân lý tùy tâm, đáng nhắc đến.
Cô thở phào.
“Cái đó, ở ngay…”
“Ở ngay một biệt thự trong khu nhà giàu. Trước đây sửa ống nước thấy qua. Trong nhà một tầng hầm, bên trong két sắt là vàng thỏi.”
Toàn là vàng thỏi.
Mắt Hạ Ngôn sáng lên xoẹt một cái.
Hít hà.
Nghe vẻ hấp dẫn quá.
mà…
“Mục đích của các là gì? Nói thẳng , kiên nhẫn. cũng tin các dâng chuyện như cho khác.”
Thẳng thừng như ?
Không hề quanh co lòng vòng chút nào?
Ba sững sờ, bất ngờ vạch trần nên chút bối rối.
“Cái …”
Người ở giữa : “À , chúng … cái lái xe bọc thép hôm , hợp tác với cô, một chút chuyện ăn nhỏ.”
Hai phó tướng hai bên lập tức với ánh mắt khâm phục.
Xem phim truyền hình nhiều quả nhiên ích.
Người văn hóa.
Người ở giữa khẽ ho, hiệu hai thu , về hẵng khen.
“Ồ.” Hạ Ngôn vẻ bừng tỉnh, ngay lập tức đổi sắc mặt lạnh lùng. “Bàn chuyện gì.”
Người theo kịch bản.
Một lời dối quả nhiên cần vô lời dối để che đậy.
Người văn hóa, trông cậy ngươi đó.
Người ở giữa lên: “Khụ khụ, tức là… của họ đông, cơm đủ ăn, thẻ ăn cơm với cô.”
Bốp bốp.
Tán thưởng.
Quả là một câu trả lời hảo.
Người văn hóa mãi đỉnh.
“Hehe, bắt.”
Giây tiếp theo, những khối vuông trong suốt xuất hiện bên cạnh ba . Bên trong như chất lỏng sền sệt trong suốt, khiến họ thể di chuyển, thậm chí thể nhấc một ngón tay.
Chuyện gì thế ?
Hạ Ngôn lạnh: “Ba các bình thường giấu kỹ lắm, ngờ ngốc nghếch đến .”
Ba coi cô là đồ ngốc ?
là diễn một vở kịch .
“Trực Cương, lấy dây thừng đến, trói họ cho .”
Trực Cương cắt dây thừng thành đoạn dài, trói ba . Ở tay và chân còn buộc nút thắt kép, kéo càng chặt càng siết.
Hạ Ngôn khu vực an lấy chiếc Knight XV cất giữ .
Đùng.
Chiếc xe sang trọng màu đen siêu ngầu xuất hiện.
“Đặt tên ở giữa ghế phụ, hai còn nhốt phòng chứa đồ.”
Sắp xếp đơn giản xong, cô qua sân nhỏ, trở về phòng, chải tóc thành đuôi ngựa gọn gàng, áo phông dài màu đen cùng áo khoác da bó sát, kết hợp với quần jean bó cùng màu, mang ủng dài bước trong gió.
Hạ Ngôn duỗi chân, trực tiếp bước qua bậc lên xuống trong xe, đóng cửa, kéo phanh tay, đạp ga.
“Gầm!”
Xe lao ngoài như băng.
Cô liếc “hướng dẫn viên” ghế phụ, phớt lờ sợi dây thừng quấn chặt , lạnh giọng :
“Chỉ đường cho . Nếu bậy…”
Một con d.a.o găm lạnh lẽo sắc bén đặt ngang cổ .
Theo sự xóc nảy của mặt đường, lưỡi d.a.o vô tình cứa rách da , m.á.u đỏ tươi rỉ từng giọt.
“Không , chỉ đường tử tế, tuyệt đối dối!”
Người đàn ông cố gắng mở to mắt, kinh hãi chằm chằm lưỡi d.a.o đang sát bên . Cơn đau ập tới khiến choáng váng.
Anh chóng mặt khi thấy máu.
Người đàn ông thét lên khàn giọng: “Cô bỏ d.a.o , sắp ngất…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-276-co-ay-rat-hung-thu.html.]
Chưa dứt câu, đầu nghiêng sang một bên.
Hạ Ngôn: ???
Chưa chỉ đường mà.
Cô lấy dùi cui điện từ ô chứa, chĩa và nhấn nút.
“Xì.”
Người đàn ông lập tức thẳng, kêu lên thành tiếng.
“Chỉ đường xong hãy ngất.”
“… Hộc… Đi thẳng… Á!”
Người đàn ông ngất.
Lý do là Hạ Ngôn cầm d.a.o găm lắc lư mắt .
Thật sự ngất ?
là tiện thật.
Không cần cô tay.
Năm phút , đàn ông từ từ tỉnh .
“Trái ?”
“Ừm… trái.”
“Nhìn đây.”
“Không…”
Đến ngã tư tiếp theo, giật điện tỉnh dậy.
Người đàn ông bật : “Đừng khổ nữa, thật sự sai !”
“Câm miệng chỉ đường.” Hạ Ngôn lạnh lùng .
“Bên . Đi thẳng đến ngã tư thứ ba, rẽ ở vị trí siêu thị ven đường là thấy một cánh cổng đặc biệt xa hoa.”
“Cảm ơn. Ngủ .”
…
Trước mắt quả thực một cánh cổng khổng lồ, hơn nữa còn xa hoa thật sự.
…
Hạ Ngôn ngờ nó lớn đến thế. Cô nghĩ chỉ là một căn trong khu biệt thự, ai ngờ là cả một khu vực biệt thự rộng hàng ngàn mét vuông.
Cảm thấy chất lượng còn hơn nơi cô đang ở, trong lòng cô chua xót.
là bọn tư bản hưởng thụ.
Hạ Ngôn nhảy xuống xe, đến cánh cổng cao hơn mười mét, đưa tay gạt nắp khóa mật mã.
“Ding dong.”
Khóa mật mã lập tức sáng lên, bên trong truyền tiếng chuông cửa nhỏ.
Hạ Ngôn dừng , về phía biệt thự xa xa. Bên trong ?
“U u!”
Trong xe đột nhiên truyền tiếng nức nở của “hướng dẫn viên”. Trước khi xuống xe, để ngăn la hét, Hạ Ngôn dán băng dính lên miệng .
“Sao ?”
Người đàn ông cố sức vươn cằm ngoài, hiệu rằng mật mã.
Hạ Ngôn bước tới, giật phăng băng dính.
“Đau! Mật mã là 111378.”
Cô nhập , xác nhận.
Cánh cổng phát tiếng “ken két” như thiếu dầu, từ từ mở .
Hạ Ngôn lên xe, lái dọc theo con đường rộng rãi , hai bên bụi cây cỏ dại mọc um tùm, thỉnh thoảng xuất hiện một hai “ chăm sóc cảnh quan” cầm kéo lớn.
“Bốp! Bốp!”
Cô trực tiếp cho chúng giải thoát.
Dừng xe cửa biệt thự, cô nhảy xuống, kéo đàn ông ở ghế phụ . Trước khi nhũn như bùn, cô mạnh mẽ đá tung cửa lớn.
Người đàn ông rõ bên trong bao nhiêu zombie, giờ phút tuyệt vọng tột cùng.
Lần t.h.ả.m . Biến thành zombie trói chặt, đất thể ăn nổi một miếng thịt tươi. Dù là một đứa trẻ ba tuổi cũng thể chút sợ hãi cạy đầu để lấy tinh hạch.
Nếu cho cơ hội nữa, nhất định sẽ khoe khoang là văn hóa.
Món thịt kho tàu, sườn hấp bột, giò heo om xì dầu, bò xào tiêu đen của …
Zombie trong biệt thự gầm lên vang trời. Khi cửa lớn mở đột ngột, cả đàn lao đen nghịt.
Khuôn mặt thối rữa đen đúa ngày càng tiến đến gần. Hạ Ngôn mặt đổi sắc. Vào khoảnh khắc chúng sắp chạm cô, bầy zombie tự động lách qua cô để lao , chỉ để mùi tanh hôi.
Cô xách đàn ông lên, thấy trợn trắng mắt, dọa nhẹ.
Hừ, gan bé như mà còn dám tính kế.
“Xì.”
Người đàn ông run rẩy tỉnh . Chưa kịp mừng, Hạ Ngôn đẩy mạnh biệt thự.
“Đi . Dẫn xuống tầng hầm.”
Người đàn ông nuốt nước bọt, phát hiện dây thừng cởi , khỏi nở nụ vui vẻ.
Tên ngốc dám đấu trực diện với một đàn ông trưởng thành…
Đột nhiên, một bàn tay đầy sức mạnh bóp chặt gáy , giọng nhẹ nhàng vang lên lưng:
“Cần giúp ?”
“Đảm bảo đau một chút nào.”