Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 263: Siêu Thị Bình Dân
Cập nhật lúc: 2025-11-17 13:37:42
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lin, cô siêu thị lớn là chỗ đó ?”
Hạ Ngôn nhảy xuống xe, lòng bàn tay che mắt, siêu thị lớn mang phong cách công nghiệp phía , trải dài cả một khu phố, bộ là một tầng lớn, tầng hai.
“Ừm. Chúng thường đến đây lấy hàng.” Lin cũng xuống xe, cổ áo vẫn kéo cao, chỉ lộ đôi mắt cảnh giác xung quanh.
Mắt Hạ Ngôn sáng bừng lên, nắm tay đ.ấ.m lòng bàn tay trái, đó mạnh mẽ chỉ lối siêu thị phía , “Xuất phát.”
Tiện tay vác cây gậy bóng chày nứt lên vai, Hạ Ngôn oai phong lẫm liệt sải bước.
Có vẻ háo hức.
Lin theo với đầy nghi hoặc, hiểu tại cô nắm giữ khối tài sản khổng lồ mà vẫn vẻ tham tiền như .
Không trách càng giàu càng keo kiệt.
Hạ Ngôn đưa cho cô một chiếc đèn pin, đây cũng từng đưa cho Cảnh Diệc Mạch dùng.
“Đi sát nhé, sắp .”
Lin gật đầu bày tỏ .
Hạ Ngôn tháo chiếc khóa chữ U treo hờ cửa.
Đẩy cửa, khung cảnh đập mắt vô cùng ấn tượng, gian bên trong lớn, trần nhà ước tính cao gần tám mét. Nửa gian phía là những kệ hàng tương đối thấp, xếp chồng lên như quân cờ domino, đủ loại chai lọ rơi vãi khắp sàn, để lộ những hàng kệ đen cao đến trần nhà phía .
Điểm quan trọng là đó còn rải rác nhiều thùng giấy lớn.
Và những nơi càng cao, thùng hàng chất càng đầy.
“Ô, M, G.”
Lần đầu tiên Hạ Ngôn mất kiểm soát đến mức gần như hét lên.
“Lin, đến chuyển hàng ?”
Lin bên cạnh đang dọn dẹp chiếc ba lô lột từ zombie xuống, lấy hết sách giáo khoa và bài tập bên trong , xếp thành chồng gọn gàng, đặt mặt con zombie nhỏ đang há hốc mồm.
Cô xách quai ba lô, tiên phong khu bán hàng, để một câu: “Toàn là nồi niêu xoong chảo, đệm lót linh tinh, ai rảnh mà chuyển về gì.”
Tiếng bước chân của Lin liên tục khuếch đại và vọng trong gian rộng lớn, như thể cô giẫm sàn đá cẩm thạch thô ráp, mà là đang chậm rãi bước một dàn âm thanh trị giá triệu đô, phát âm thanh vòm ba chiều chất lượng cao.
Hạ Ngôn nên lời, cảm giác nghẹn .
Bà cô nhỏ , chẳng lẽ đang trả thù cảnh cô dọa bà ?
Trong chớp mắt, cô thu hút bởi tiếng leng keng phát khi bới tìm đồ hộp.
Không gì thể ngăn cản trái tim phấn khích của cô trong cuộc mua sắm đồng .
Hạ Ngôn nhanh chóng đến phía bên , dịch chuyển con zombie đang úp mặt xuống một bên, để lộ đống đồ hộp đè.
Cô tiện tay nhặt một hộp, thấy đó Đồ hộp thịt hộp.
Lật phía xem thì thấy hạn sử dụng chỉ ba năm, Hạ Ngôn chuẩn ném nó sang một bên.
“Đừng ném, đưa .” Lin chìa tay .
“Hết hạn .”
“Chưa hỏng, vẫn ăn .”
Thấy Lin kiên quyết, Hạ Ngôn đưa cho cô, tiện tay nhặt thêm vài loại đồ hộp khác, phát hiện đều quá hạn sử dụng.
Những loại thực phẩm hiếm khi giữ năm năm, thể bán cho khách hàng ăn , thôi, cô vẫn nên xem trong các thùng gì.
Hạ Ngôn giẫm lên kệ hàng đổ, một tay chống đỡ, tắt phía . Các kệ hàng sát tường hai bên cao bằng cô.
Bên cạnh vài thùng giấy x.é to.ạc miệng, Hạ Ngôn bới xem, bên trong là cờ phướn và ruy băng dùng để gói quà.
Vô dụng.
Nhìn sang bên cạnh, một thùng nến sinh nhật, đủ loại hình hoặc hình dạng kỳ lạ.
Cái thể dùng để thắp sáng ?
Mặc dù sẽ tắt vài chục giây.
Lấy , lát nữa bán rẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-263-sieu-thi-binh-dan.html.]
Cô cất thùng hàng gian, ngẩng đầu lên, chăm chú mấy thùng lớn ở cùng, lòng rục rịch.
Trông vẻ còn nguyên vẹn, chắc chắn là hàng .
Cô xung quanh, nhanh chóng phát hiện một chiếc thang dài đơn giản. Đến gần xem thì thấy chân thang bẻ cong, dùng .
Cô tìm quanh khu vực một vòng nhưng thấy chiếc thứ hai, đành chi năm trăm điểm tích lũy trong trung tâm thương mại để mua một cái.
Dựng thang lên cao nhất, Hạ Ngôn trèo lên và vắt ngang bục nhỏ đỉnh. Cô leo lên độ cao bảy tám mét mà bất kỳ biện pháp bảo vệ nào, nếu cô chút sợ độ cao nào thì cũng thể .
Cô đưa tay kéo chiếc thùng giấy lớn , dùng d.a.o rọc giấy cắt đứt băng keo niêm phong, nóng lòng mở xem.
Cô tức giận, đặt một thùng cây thông bồn cầu lên cao thế .
Cắn răng thu , chuẩn về phát miễn phí cho mỗi phòng một cái.
Leo xuống thang và di chuyển sang một vị trí khác, trèo lên nữa để mở thùng. Trước khi mở nắp, Hạ Ngôn chắp hai tay , thành kính cầu nguyện trong lòng:
Chúa hệ thống năng từ bi, là sự vĩnh hằng, ánh sáng, niềm vui, xin hãy phù hộ cho con từ nay mở thùng gặp may, A chủ, A chủ.
Vẻ mặt Hạ Ngôn nghiêm trọng, từ từ mở nắp, đột ngột thò đầu , đóng với tốc độ nhanh hơn.
Không đúng, đúng, , cái tính, nên bắt đầu từ cái .
Có lẽ Chúa hệ thống đang bận, thấy, cô sẽ hai .
Hạ Ngôn thò đầu , khi thấy chiếc túi nhựa dễ thương hình vuông với hai bên hình răng cưa, cô bật thành tiếng.
“Ha ha, một thùng, ơ? Hình tròn? Khốn kiếp.”
Hạ Ngôn thề sống thề c.h.ế.t, cô tuyệt đối là một vô thần kiên định, ai mà mê tín dị đoan, đó sẽ hứng chịu ánh mắt khinh bỉ của cô.
Lin đang chọn lựa trong một đống chai lọ, thấy một loạt lời lẩm bẩm của bà chủ Hạ, kìm ngước lên .
Thật ngờ, bà chủ Hạ trong tiệm vốn ôn hòa dịu dàng, hóa cũng lúc nóng tính.
Cô nhét hai chai nước rửa tay ba lô, chiếc ba lô phồng lên, khó khăn lắm mới kéo khóa .
Cô tìm một thùng giấy, chuẩn bỏ thêm một ít đồ , thể về tay trắng.
Mắng thì mắng, than phiền thì than phiền, Hạ Ngôn vẫn bỏ hai thùng lớn ô hệ thống. Nhìn tình hình bán hàng , thứ kiếm kha khá.
Hạ Ngôn cũng rút kinh nghiệm, những thùng gần cửa cơ bản đồ , nếu mở thùng thì mở từ .
Thế là cô cõng chiếc thang khục khịch chạy trong cùng, cộp một tiếng dựng thang kệ hàng nhiều thùng nhất đỉnh.
Xoa xoa tay, mở thùng nào bảo bối.
Xoẹt.
Xì.
Lại là hình vuông nhỏ?
Hạ Ngôn lấy một cái, dùng đèn pin chiếu sáng, đó một hàng chữ lớn: Lương khô nén 90.
Lật phía xem bảng thành phần: bột mì, đường trắng, muối ăn, sữa bột nguyên kem, vân vân.
Vậy, đó chẳng là bánh quy nén mà Trử Vạn Phu ?
Hạ Ngôn liên tiếp mở năm thùng, đều là lương khô nén với các hương vị khác .
Trử Vạn Phu sớm muộn gì cũng sẽ dẫn đến đây càn quét, chỉ là vấn đề thời gian.
Bây giờ, cô chặn đường , thu hết, bán cho Trử Vạn Phu.
Hạ Ngôn tâm trạng , ngân nga khúc hát nhỏ, tiếp đó mở một thùng đầy những chiếc đĩa tinh xảo bọc bằng giấy bọt.
như cô , nồi niêu xoong chảo đếm xuể, ai thèm lấy.
Tất cả đều rẻ cho Hạ Ngôn.
Cô thậm chí còn mở hơn hai mươi bộ cụ cao cấp, trong đó một bộ viền chén vẽ bằng chỉ vàng hình hoa nhỏ li ti, thanh nhã.
Khiến cho cô gái bao giờ thích uống nảy sinh ý thưởng .
Hạ Ngôn nghĩ rằng thế giới lẽ chỉ còn cô thể uống và thưởng thức , thôi thì lấy hết , để đập vỡ thì tiếc lắm.
Ngay đó, các kệ hàng khác, đũa dùng một , găng tay, giấy thiếc và các thứ lặt vặt khác nhét đầy ba thùng lớn, tất cả đều Hạ Ngôn thu ô chứa.