Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 256: Khoai tây lớn

Cập nhật lúc: 2025-11-17 13:20:25
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trử Vạn Phu dạo quanh bếp công cộng, lặp các bước trong lòng và nhận thấy quy trình khử độc cũng đơn giản.

 

Chỉ cần như thể dùng ?

 

Ông nhớ đây mua rau khô từ cửa hàng tạp hóa, khi kiểm tra cho thấy độc và thể ăn .

 

Trử Vạn Phu hiệu cho cấp gọi những lính đang nghỉ bãi biển dậy việc.

 

Ông sắp xếp tám năng lực gian cạnh các bồn rửa còn trống.

 

Ông đến bên cạnh Hạ Ngôn, định mượn xe đẩy nhỏ.

 

Hạ Ngôn : “Ông thuê mấy chiếc? Ngoài , cần thùng hàng xoay vòng , một chiếc chỉ bán cho ông 30 điểm tích lũy.”

 

Cô lấy một chiếc thùng, đưa qua để ông cảm nhận lớp vỏ cứng cáp.

 

“Xét thấy chúng hợp tác nhiều như , đưa thẳng mức giá thấp nhất, cần cảm ơn .”

 

Hạ Ngôn tủm tỉm ông , lấy thêm năm chiếc xe kéo nhỏ: “Xe đẩy thì 10 điểm tích lũy thôi, sẽ thu thêm nữa.”

 

Đây đúng là cô chủ động đưa điểm tích lũy đến tận tay ông .

 

Trử Vạn Phu liếc cô một cái, thầm mắng một câu trong lòng rằng cô đúng là con buôn, thể để cô dắt mũi thêm nữa.

 

Ông hỏi cấp : “Chúng thùng dự phòng ?”

 

Cấp thì thầm đáp: “Không nhiều.”

 

Lại mua.

 

Hạ Ngôn giả vờ như thấy, bình thản sang hướng khác.

 

Trử Vạn Phu liếc cô thêm một , vẫy tay hiệu cho cấp lùi xa, đừng ông bực .

 

Không còn cách nào, gian của năng lực vốn hạn, chỉ thể cố gắng sử dụng tiết kiệm nhất.

 

Thật đau khổ, gì cũng tốn điểm tích lũy. Đã là tận thế , mà vẫn chịu đựng nỗi đau thiếu tiền!

 

“Vậy thì ơn cho một trăm chiếc thùng, xe đẩy nhỏ cũng thuê.”

 

Hạ Ngôn nhẹ: “Tổng cộng 3050 điểm tích lũy, Trử thẻ của ông, cảm ơn ủng hộ.”

 

Trử Vạn Phu lệnh cho mang đồ thật nhanh, bàn tay xoa cằm, bắt đầu suy tính xem tìm ở để bù đắp điểm mất.

 

Có lẽ, vật tư thể cho nữa?

 

...

 

Gấu Gấu phát hiện điều gì đó .

 

Rau củ quả khi khử độc ngoài?

 

nhét nhiều thùng , thanh tiến trình khử độc tuy chậm nhưng vẫn tăng lên từng chút một. vấn đề là khi thanh tiến trình tải xong, rau củ quả ?

 

Bị nuốt chửng ?

 

Gấu Gấu gãi đầu, đôi mắt đen láy lóe lên vẻ bối rối. Nó thò móng vuốt , cố cạy cửa để thò đầu xem.

 

Đèn đường bên cạnh chiếu ánh sáng màu cam ấm áp dịu nhẹ, phản chiếu lên cửa kim loại khiến bề mặt hiện lên ánh trắng kỳ lạ.

 

Cửa khít khao, ngay cả móng vuốt sắc bén của Gấu Gấu cũng thể thò .

 

Đột nhiên, thanh tiến trình phía biến thành màu đỏ rực. Tiếng cảnh báo hỗn loạn, chói tai vang lên từ bên trong.

 

“Cảnh báo, vui lòng phá hoại máy móc, vi phạm coi chừng điện giật.”

 

Gấu Gấu càng thêm lo lắng, dùng tay lắc mạnh: “Vậy thì mau nhả , trộm ăn đồ của bà chủ !”

 

“Cảnh báo thứ hai.”

 

Tí tách, tí tách.

 

Tiếng dòng điện mạnh mẽ vang lên từ cửa hàng khử độc.

 

Mọi đang bận việc dọa sợ, vội vứt đồ trong tay xuống, ôm đầu xổm xuống. Mắt họ nhanh chóng quét quanh, trao đổi qua khe hở của kệ hàng, thì thầm hỏi:

 

“Vừa thế, ông ?”

 

“Có trời mưa ?”

 

“Không đúng, đúng, chẳng lẽ gây rối ở đây?”

 

Ai ? Dữ dằn như thế mà dám gây rối ở đây.

 

Tiếng động của dòng điện lớn đến mức khiến Trử Vạn Phu ngay lập tức liên tưởng đến một truyền tống vui vẻ đây.

 

Lúc đó ông cũng suýt điện giật...

 

Theo hướng âm thanh, ông thấy rõ tình hình, lập tức tâm trạng thoải mái hẳn, bực bội tan biến.

 

Ông dùng cằm chỉ Gấu Gấu đang run rẩy vì điện giật, nhếch mép : “Bà chủ Hạ, cô cần giới thiệu một chuyên gia giáo d.ụ.c an đến đào tạo ? Phí đắt, chỉ 888 thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-256-khoai-tay-lon.html.]

 

Chuyện thu phí, quả nhiên quen dần đầu tiên.

 

Hạ Ngôn kinh ngạc ông , “Trử Tư lệnh chuyển nghề con buôn ?”

 

“...Không.”

 

“Vậy thì , còn tưởng chuyển nghề .”

 

Hạ Ngôn trao cho ông một ánh mắt ngầm hiểu, mỉm rời .

 

Trử Vạn Phu hiểu ngay lập tức, cảm giác đau đớn như tự rước họa .

 

Ông sang bàn chế biến, khẽ quát: “Tất cả tăng tốc lên.”

 

Trước cửa hàng khử độc, ba giây điện giật, Gấu Gấu thẳng đơ mặt đất run rẩy, những tia điện yếu ớt màu tím lóe lên giữa đám lông.

 

Hạ Ngôn dám chạm trực tiếp, lấy một củ cải trắng từ chiếc hộp chờ khử độc bên cạnh, chọc cánh tay lớn của nó.

 

“Gấu Gấu, ?”

 

Trông vẻ lắm, tròng mắt lật lên .

 

“...Bà... chủ, nó trộm ăn... đồ nhà... chúng ... khụ khụ.” Hai luồng khói trắng bốc từ miệng Gấu Gấu.

 

Mí mắt từ từ khép , khi mở , tròng mắt đen di chuyển xuống, tầm tập trung khuôn mặt mặt.

 

Ngay lập tức, nỗi tủi ập đến như thủy triều.

 

Này, tràn đầy sức mạnh.

 

Gấu Gấu bật dậy khỏi mặt đất như cá chép, dùng sức rung lắc , đôi tai va hai bên phát tiếng pạch, pạch.

 

Bộ lông bóng mượt lắc lư theo chuyển động, mềm mại.

 

Nó lao Hạ Ngôn, giơ một ngón tay run rẩy chỉ băng chuyền và bắt đầu mách tội.

 

Hạ Ngôn nhân cơ hội sờ lên lưng lông xù của nó, tay theo lên, cuối cùng chạm đôi tai nhỏ cảm giác tuyệt vời.

 

Sự chú ý của cô lập tức đôi tai phủ đầy lông tơ mịn màng thu hút.

 

Ngón tay khẽ chạm, đôi tai nhạy cảm lập tức giật lên, lông tơ lướt qua bụng ngón tay mang theo cảm giác tê nhẹ.

 

Thật là vui.

 

Gấu Gấu liên tục như s.ú.n.g máy, nhưng mãi thấy bà chủ trả lời, đầu . Thấy cô đang nơi khác, nó nhịn ôm eo cô lắc lắc, dùng giọng điệu nũng nịu :

 

“Bà chủ, cô ?”

 

Giọng thiếu niên mềm mại cực kỳ đáng yêu.

 

Hạ Ngôn càng thêm choáng váng, nhịn nở nụ dịu dàng, xoa khuôn mặt mũm mĩm của nó: “Nghe , . Cứ để nó nuốt , cho nó c.h.ế.t nghẹn.”

 

Gấu Gấu:? Bà chủ đang ?

 

Nó nghiêm túc nghi ngờ cô rõ lời , giận dỗi thoát , bưng một thùng rau củ quả mẫu cho cô xem.

 

Rầm.

 

Chiếc thùng hàng nặng đặt lên băng chuyền, ngay đó nuốt . Thanh tiến trình phía bắt đầu tăng chậm, khi đạt một trăm phần trăm, tiếng ting báo thanh lọc xong.

 

đó.

 

Đồ ?

 

Hạ Ngôn nhận vấn đề.

 

“Chuyện gì ? Tất cả rau củ quả đều đưa ngoài ?”

 

Gấu Gấu gật đầu nghiêm túc.

 

“Điều thể… Trử Tư lệnh đến , nào, Gấu Gấu tránh , ưu tiên khách hàng.” Hạ Ngôn nuốt nửa câu , nở nụ ôn hòa, nhường sang một bên.

 

Trử Vạn Phu trong lòng kéo còi báo động, ánh mắt sắc bén quét qua hai , như thấu bí mật họ đang che giấu.

 

Biểu cảm quá nhiệt tình, chiếc xe đẩy nhỏ bên cạnh thiếu hai thùng rau củ quả, màn hình hiển thị của cửa hàng khử độc cho thấy mới hoạt động xong, thứ đều trông bình thường.

 

“Khoan .” Ông gọi lính đang khuân thùng dừng . “Đưa một củ khoai tây .”

 

Ông Hạ Ngôn một cái, cẩn thận là hết.

 

“Vâng.” Người lính theo yêu cầu đặt một củ khoai tây lớn lên băng chuyền.

 

Theo hướng dẫn, Trử Vạn Phu thanh toán ba điểm tích lũy. Băng chuyền bắt đầu lăn, củ khoai tây lớn dần biến mất, thanh tiến trình khử độc phía tăng nhanh và nhanh chóng thành.

 

Hạ Ngôn và Gấu Gấu chằm chằm cửa của băng chuyền.

 

Giây tiếp theo,

 

Củ khoai tây lớn ngoài.

 

 

Loading...