Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 233: Cô đã làm gì?

Cập nhật lúc: 2025-11-16 14:54:33
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Liên tiếp ba ngày , tất cả hàng khô đều bán hết sạch, thậm chí còn khách hàng đến hỏi còn hàng tồn kho .

 

Thấy hàng bán chạy như , Hạ Ngôn liên tưởng đến lượng rau củ vô tận bên ngoài tổng cửa hàng, bắt đầu nảy sinh ý định.

 

Lũ zombie bên ngoài lớp bảo vệ là chuyện nhỏ, chủ yếu là chiếc xe bọc thép phiền phức. Chỉ dựa cô, Trực Cương và hai ba nhân viên, rau củ hái về quá giới hạn.

 

Hạ Ngôn nghĩ đến thực lực tuyệt đối chỉ trong khách sạn của mà đau đầu, nhưng cơn đau đầu lập tức biến mất khi thấy Trử Vạn Phu đến cửa.

 

“Trử tư lệnh, khách quý ghé thăm.” Hạ Ngôn dậy đón.

 

Trử Vạn Phu chằm chằm bà chủ Hạ hôm nay nhiệt tình khác thường, khỏi lùi một bước. “Ừm.”

 

“Ê, Trử tư lệnh định mua gì? Hay cần gì, Trử tư lệnh cứ .”

 

“Nghe cửa hàng mới rau củ sấy khô, đến xem.”

 

Trử Vạn Phu tránh ánh mắt, vòng quanh cửa hàng xem hàng hóa, cố gắng hết sức lờ vẻ mặt rạng rỡ của cô.

 

Lạ thật, đây là đầu tiên ông nhận sự chào đón từ bà chủ Hạ, cảm thấy lưng lạnh gáy.

 

“Rau củ sấy khô tạm thời hết hàng , lẽ vài ngày nữa sẽ hàng.”

 

Hạ Ngôn mỉm . Vậy thì xem ông khi nào giải quyết xong chiếc xe bọc thép thôi.

 

Trử Vạn Phu cô một cách kỳ lạ, nghi ngờ cô thế , sự nhiệt tình khiến sợ hãi.

 

“Khụ khụ, sẽ hai ngày nữa.”

 

“Được.” Hạ Ngôn mỉm vẫy tay, theo ông rời .

 

Chờ ông khuất bóng ở góc rẽ khu nhà ở, Hạ Ngôn lập tức đóng cửa khóa tiệm, thẳng tiến đến tổng cửa hàng, bắt Gấu Gấu đến cửa hàng tạp hóa quản lý.

 

“Buổi tối nhớ mang cuốn sổ khách hàng ghi chép về, sẽ bổ sung hàng.”

 

Gấu Gấu ngây ngô gật đầu, bà chủ nấy.

 

Không ngờ, từ đó về quản lý cửa hàng tạp hóa một thời gian dài…

 

...

 

Cái ngày dự kiến đến, ngược Gấu Gấu chạy chạy về mấy gọi cô.

 

Hạ Ngôn qua xem, hóa căn cứ thêm nhiều sống sót mới. Trử tư lệnh bận tối mặt tối mũi cả ngày, còn dành riêng thời gian đến đàm phán kinh doanh với cô, nhân danh căn cứ mua vật tư giống như .

 

Điểm tích lũy kiếm thì Hạ Ngôn sẽ bỏ qua, chỉ lúc giao hàng mới nhắc một câu: “Thời hạn thanh toán đợt cuối biệt thự sắp đến nha, Trử tư lệnh đừng bỏ lỡ.”

 

Nghe , Trử Vạn Phu bóp sống mũi, ừm một tiếng trầm .

 

Thấy ông như , Hạ Ngôn ngừng chậc chậc trong lòng. Làm lãnh đạo dễ , cứu thế khó . Vừa khổ mệt, áp lực tâm lý lớn, quả thực thường thể .

 

Việc cứu trợ nhiều như , chi phí y tế miễn phí chắc chắn tốn ít tinh hạch.

 

Hạ Ngôn nhẩm tính, ngày sắp đến .

 

Ồ, cô lo xong đợt khách hàng mới như nước chảy .

 

Thật đáng thương, Hạ Ngôn còn nghỉ ngơi một ngày việc. Lần việc giới thiệu đơn giản giao cho Gấu Gấu quyền xử lý, cô chỉ phụ trách việc bổ sung hàng hóa phía .

 

Cứ coi như là bồi dưỡng Gấu Gấu trở nên độc lập, Hạ Ngôn nghĩ như .

 

điểm tích lũy kiếm trong những ngày , tất cả đều dùng để xây dựng. Đầu tiên là mở cửa hàng thịt nướng ở tầng ba tổng cửa hàng, tốn 200.000 điểm tích lũy. Xây dựng một bếp công cộng mới đảo Lydai, tiêu tốn 300.000 điểm tích lũy.

 

Số còn dùng để xây một con đường nhỏ, một quảng trường nhỏ chứa một trăm , ngoài còn bố trí một khu ăn uống công cộng gần bếp thể chứa ba mươi cùng lúc. Tài khoản điểm tích lũy của cô hết sạch.

 

Hạ Ngôn bổ sung hàng lên kệ thêm một nữa. Bên ngoài trời tối, cô đóng cửa sớm, kéo Gấu Gấu về tổng cửa hàng.

 

Lúc , bên ngoài lớp bảo vệ vang lên một trận âm thanh va chạm mạnh khiến cô giật .

 

Cô nghiến răng nghiến lợi lầm bầm, cứ để cho các ngươi nhảy nhót thêm hai ngày nữa.

 

Động tĩnh lớn như cư dân hoảng sợ, xem quen .

 

Hạ Ngôn lười ngoài xem, chạy về phòng riêng ở sân , xả đầy bồn nước nóng. Khoảnh khắc , cơ thể căng cứng mới thả lỏng, khắp mơ hồ truyền đến cảm giác khó chịu.

 

“Phát nhạc nhẹ.”

 

Tiếng đàn piano như nước chảy nhẹ nhàng va chạm màng nhĩ, để một khí ấm áp lãng mạn trong đầu, kèm theo tiếng suối chảy róc rách và tiếng chim hót líu lo, như thể đang ở trong môi trường tự nhiên nhất.

 

Hạ Ngôn chìm đắm trong đó.

 

 

【Trử tư lệnh tiến biệt thự】

 

Vài ngày , Hạ Ngôn cuối cùng cũng nhận tin nhắn thông báo của hệ thống.

 

Cô dừng tay bóc hạt dưa, rút khăn giấy lau sạch ngón tay.

 

qua cánh cửa nghỉ dưỡng, chầm chậm đến tầng cao nhất của khu cho thuê phòng, đây là văn phòng của cô.

 

“Đang cố gắng dịch chuyển đến đảo bốn, gửi thông báo đến thuê Trử Vạn Phu. Nếu khách hàng từ chối trong vòng năm giây, sẽ xin nữa, tối đa quá ba .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-233-co-da-lam-gi.html.]

 

Dòng chữ xuất hiện rõ ràng cột sáng đ.á.n.h dấu biệt thự bốn.

 

Vì đây là đầu tiên Hạ Ngôn sử dụng chức năng dịch chuyển nên cô chút kinh ngạc.

 

Tự động xin ba từ chối thì thể dịch chuyển ?

 

Cũng tôn trọng quyền lợi của khách hàng.

 

Hạ Ngôn đành chịu, chỉ thể kiên nhẫn chờ đợi. Ba giây trôi qua thì dòng chữ mới hiện lên.

 

"Người thuê đồng ý, mời bước vòng sáng."

 

Hầu như ngay lập tức khi cô bước , bàn chân kịp đặt xuống giẫm lên bãi cát của đảo bốn. Đứng đối diện cô chính là Trử Vạn Phu.

 

"Trử tư lệnh." Cô chào .

 

Mấy ngày gặp, Trử Vạn Phu càng thêm tiều tụy. Cằm vốn nhẵn nhụi giờ mọc đầy râu đen, tóc tai cũng lộn xộn, vẫn mặc bộ quần áo gặp mặt, giọng cũng đầy vẻ mệt mỏi.

 

"Bà chủ Hạ tìm việc?"

 

Cô gật đầu.

 

Trử Vạn Phu định mời cô trong , nhưng nghĩ một nam một nữ lẽ bà chủ Hạ sẽ thoải mái nên ông quyết định chuyện ngay bãi cát. Ông chuẩn mở lời, Hạ Ngôn lên tiếng .

 

"Trử tư lệnh nếu thời gian rảnh, chúng nhé?"

 

"Được."

 

Hạ Ngôn dấu mời, hai lên đĩa dịch chuyển trở về đảo Lydai.

 

Đây là đầu tiên Trử Vạn Phu lên đảo. Sau khi lấy chút tinh thần, ông chậm rãi và tỉ mỉ quan sát.

 

Hạ Ngôn chú ý thấy, bèn dẫn ông giới thiệu từng nơi. Khu cho thuê phòng nhiều kiểu phòng khác để thuê. Cửa hàng khử độc chính thức thể tinh lọc loại nguyên liệu. Bếp công cộng đúng như tên gọi, chỉ cần tốn một lượng điểm tích lũy nhất định là đều thể tự nấu ăn.

 

Cuối cùng, Hạ Ngôn dẫn ông siêu thị. Suốt đường , ông liên tục ngắm siêu thị bằng kính trong suốt. Vẻ mặt vẻ đổi nhưng đôi mắt để lộ sự chấn động trong lòng.

 

"Đây là siêu thị duy nhất đảo Lydai. Bên trong hàng hóa đầy đủ, giá cả chăng. Sau Trử tư lệnh hãy thường xuyên đến ủng hộ việc kinh doanh nhé."

 

Trử Vạn Phu kinh ngạc đến mức há miệng, khó tin mắt .

 

Nơi giống hệt như khi tận thế.

 

Ông dạo trong siêu thị với tâm trạng phức tạp. Trên sàn nhà sạch sẽ là những dãy kệ hàng sắp xếp gọn gàng, bên bày đủ các mặt hàng tươi mới. Đi sâu hơn còn khu vực trái cây và rau củ.

 

"Bà chủ Hạ, cô thật sự khiến hết đến khác phá vỡ nhận thức về cô." Trử Vạn Phu khổ .

 

Bây giờ ông tin rằng nếu bà chủ Hạ , bất kỳ sống sót nào thế giới đều sẽ kiên quyết lựa chọn cô. Chỉ cần cô , cô thể thống nhất thế giới.

 

Cảm xúc khuôn mặt ông quá dễ để đoán.

 

"Trử tư lệnh đùa , chỉ là một thương nhân lấy mục tiêu kiếm tinh hạch mà thôi, sống qua ngày qua tháng mà thôi."

 

Hạ Ngôn bình tĩnh bổ sung một câu, "Chỗ t.h.u.ố.c men và cũng nuôi bác sĩ. Trử tư lệnh, ông hiểu ý ."

 

Trử Vạn Phu ngước mắt cô.

 

Trong khoảnh khắc, ông hiểu.

 

"Cảm ơn."

 

 

"Trử tư lệnh, ông còn trả tiền thuê nhà?" Hạ Ngôn lấy hai cây kem từ máy bán hàng tự động, đưa một cây cho ông .

 

Trử Vạn Phu cũng giấu giếm, lớn. "Không còn cách nào khác, căn cứ quá nhiều nơi cần dùng tinh hạch. Thuốc men khó mua, việc phân bổ ngân sách cũng khó khăn."

 

Hạ Ngôn c.ắ.n một miếng kem vani, vị ngọt tan đầu lưỡi.

 

"Sao, hết hạn bà chủ Hạ thu hồi nhà ?"

 

"Chỉ cần ông trả tiền đúng hạn thì sẽ ."

 

"Thật là hề thông cảm chút nào, dù cũng mua nhiều thứ từ cô." Trử Vạn Phu tỏ vẻ bó tay.

 

Hạ Ngôn khẽ , kiên quyết lắc đầu.

 

"Chuyện nào chuyện đó, ông đưa tinh hạch đưa hàng, ai nợ ai. mà như ông , ăn lâu thì thỉnh thoảng cũng chiếu cố một chút."

 

Trử Vạn Phu tỏ vẻ hứng thú. "Nói cụ thể xem."

 

"Nào, theo ."

 

Hạ Ngôn vẫy tay, dẫn ông qua cánh cửa nghỉ dưỡng.

 

Sau sự kích thích của đảo Lydai, khi thấy sảnh lớn khách sạn sang trọng đổi lớn, Trử Vạn Phu cũng còn quá ngạc nhiên. Theo ông , bà chủ Hạ thể kiếm hàng hóa trong siêu thị, còn gì đáng kinh ngạc nữa.

 

nhanh, ông trừng lớn mắt, khó tin :

 

"Cô chọc tổ zombie ?!"

 

 

Loading...