Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 210: Kế hoạch trực tiếp
Cập nhật lúc: 2025-11-15 16:43:17
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy đối phương hề kiêng dè mà bay thẳng tới, Hạ Ngôn thể khẳng định bọn chúng nguồn sáng là vô hiệu đối với khách sạn.
“Cái đám khốn nạn , dùng sống mồi nhử!” Kiều Chân đến bên cạnh cô, nắm tay tức giận.
Hạ Ngôn liếc cô , bày tỏ sự đồng tình. “Quả thực .” Lần chúng dùng con để đe dọa, giờ tăng liều hơn nữa.
Nhìn kỹ , cả nam nữ già trẻ.
Điểm chung là mắt đều hình đầu lâu nham hiểm.
Quần áo rách nát chỉ miễn cưỡng che những bộ phận quan trọng, để lộ khoang bụng lõm sâu bên trong. Nửa cơ thể càng khiến đành lòng .
Sau thời gian dài kéo lê, hai chân mài đến mức m.á.u thịt lẫn lộn, mơ hồ lộ xương trắng.
Những đàn ông cánh đặt họ xuống đất. Mấy kẻ mặc đồ bảo hộ chọn vị trí quy hoạch, trong tay ngưng tụ những miếng gương dài mỏng, cắm sâu xuống đất, đó buộc sợi dây treo lên đó...
Kiều Chân nhịn nhịn, cuối cùng vẫn chịu , móc s.ú.n.g khỏi túi, lên đạn nhắm thẳng đầu đối phương. “ thể b.ắ.n ?” Câu là cô hỏi Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn tuy sẽ quản chuyện bên ngoài, an tâm bà chủ nhỏ của , nhưng cô cũng ngăn cản khách hàng.
“Đương nhiên thể.”
Hạ Ngôn híp mắt trả lời, dù xem truyền hình trực tiếp còn hơn xem TV.
Những miếng gương dài mỏng trong chớp mắt biến thành vật thể giống một cái hộp cao bằng nửa .
Cô còn hiểu rõ tác dụng của nó thì thấy “mồi nhử” ném trong. Mặt gương nhanh chóng đóng , còn lỗ thông thì cô .
Nhận sự đồng ý của bà chủ, Kiều Chân bóp cò.
Một tiếng “bùm” vang lên, trán của đàn ông cánh kịp phòng xuất hiện một lỗ máu, từ từ ngã xuống đất.
“Họ thể thấy! Mau rút!”
Những kẻ còn cảnh tượng bất ngờ cho hoảng sợ.
Chúng túm lấy đàn ông cánh còn sống sót, sức bảo bay nhanh.
C.h.ế.t một đàn ông cánh nghĩa là một trong họ chỉ thể chạy bằng đôi chân.
Dị năng của bọn chúng đều cạn kiệt, chẳng khác gì thường, thể tự vệ.
Nghĩ đến đây, tất cả càng thêm hoảng loạn, bám chặt đàn ông cánh, chịu buông.
“Bay nhanh! Để c.h.ế.t ở đây thì các cũng chôn cùng!”
Một kẻ mặc đồ bảo hộ hận thể tháo luôn mặt nạ chuyên dụng để gào thét tai , thuận tiện đá ngã đồng nghiệp đang giành vị trí.
Hắn ngưng tụ chút dị năng cuối cùng khiến đầu ngón tay hóa thành gương, dí động mạch của đàn ông cánh mà gầm lên.
Người đàn ông cánh dám do dự, vỗ cánh dốc hết sức bay lên.
Thấy , bốn kẻ còn càng tranh kịch liệt hơn.
Người đàn ông cánh còn thấy rời thì cũng vội chuẩn bay theo, tiện tay túm lấy một cất cánh.
Còn tên xui xẻo đang đ.á.n.h yếu ớt sống sót thì xem mệnh.
“Các đừng bỏ !” Tên xui xẻo hét lên tuyệt vọng.
“Bùm.”
Người đàn ông cánh đang bay giữa trung b.ắ.n trúng ngực, kêu t.h.ả.m một tiếng cơ thể nghiêng vẹo, cùng với kẻ mặc đồ bảo hộ đang la hét om sòm đ.â.m thẳng xuống đất.
Tên xui xẻo ngẩn , đó bật ha hả chạy ngoài. “Đáng đời, đáng đời!”
Kiều Chân nheo mắt nhắm đàn ông cánh rõ ràng tăng tốc độ bay, trực tiếp bóp cò.
Một tiếng “vút” vang lên, viên đạn lướt qua tai khiến đàn ông cánh sợ đến toát mồ hôi lạnh.
Sợ trúng đạn, lập tức bay lượn theo hình chữ S trung, dùng luôn bài luyện tập lái xe ở trường dạy lái.
Đồng thời, những chiếc bóng đèn phát hiện điều bất thường phóng hàng chục luồng dị năng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-210-ke-hoach-truc-tiep.html.]
“Viện binh đến , cô còn thể nhắm trúng ?” Hạ Ngôn dị năng đầy trời, nghi ngờ cô thể b.ắ.n trúng .
Kiều Chân dụi mắt, giương s.ú.n.g lên. “Không b.ắ.n trúng cánh thì b.ắ.n trúng mục tiêu di động bên ? Xem cho kỹ đây.”
Hạ Ngôn ánh sáng khác thường lóe lên bộ đồ bảo hộ, đang định lẽ nó thể chống sát thương, thì thấy Kiều Chân dứt khoát nổ súng.
Tuy rõ quỹ đạo viên đạn, nhưng nếu chằm chằm thì vẫn thấy trúng .
Chỉ thấy kẻ mặc đồ bảo hộ ép ngả , chứng tỏ viên đạn trúng mục tiêu, nhưng quần áo rách, thậm chí để vết hằn nào.
Ngược , đàn ông cánh bay càng nhanh hơn, cánh vỗ đến mức như sắp bốc khói.
Kiều Chân phục, b.ắ.n liền hai phát, đều dị năng chặn nổ tung.
Khi bóp cò nữa thì hết đạn, cô chỉ thể trơ mắt bọn chúng bay . “Tức c.h.ế.t .”
Cô bĩu môi dị năng nở tung như pháo hoa tấm chắn an .
“Kỹ năng b.ắ.n s.ú.n.g của cô ngày càng chuẩn xác.” Hạ Ngôn kinh ngạc khả năng b.ắ.n s.ú.n.g chính xác của cô . Về cơ bản phát nào cũng trúng, lợi hại.
Kiều Chân nhướng mày, xoay s.ú.n.g một cách mắt, hào phóng nhận lời khen. “Luyện tập lâu, nỗ lực vẫn hồi báo.”
...
“Cái gì? Lại g.i.ế.c hai ? Các ngươi ăn kiểu gì , pháo thì pháo, s.ú.n.g thì súng, cần dị năng giả thì còn trang ba mươi dị năng giả, mà vẫn bảo vệ mấy dị năng giả hóa gương ?”
Trên giao diện điều khiển phía hiển thị cuộc gọi video.
Người đàn ông một mắt bên trong đột nhiên bật dậy khỏi giường bệnh, mắt trợn tròn như chuông, đầy nghi ngờ và giận dữ.
lúc cô y tá mặc đồ trắng bưng khay t.h.u.ố.c bảo uống, đàn ông đang nổi cơn thịnh nộ giật lấy khay t.h.u.ố.c đập xuống đất, gầm lên: “Cút ngoài!”
Hắn trừng mắt camera, mạch m.á.u cổ nổi rõ giật giật. “Các ngươi bảo giải thích thế nào với cấp ? Người mượn về c.h.ế.t tay ?”
Một nhóm đối diện cúi thấp đầu, cố gắng mờ sự tồn tại của , trong lòng thầm đáp: Thật cũng c.h.ế.t, chỉ là chân đ.â.m một đống lỗ máu, nhổ đinh gỉ sét thôi...
Nhũ Dũng Nam sắp phát điên.
Rõ ràng sắp xếp thứ thỏa, còn cam đoan với cấp là chắc chắn thành công.
Không ngờ mới gặp mặt mất quan trọng.
Gân thái dương co giật đau nhức, ngã xuống ghế dựa, ôm trán hít sâu để bình tĩnh cơn giận. Chuyện xảy , bản tạm thời cũng thể qua đó, hơn nữa còn mạnh miệng , tìm cách bù đắp.
Cái khách sạn c.h.ế.t tiệt , khó nhằn đến ...
Đột nhiên một ý nghĩ lóe lên, con mắt còn sáng bừng.
Ý tưởng khả thi.
Hắn rơi lối suy nghĩ cũ, rõ ràng thể trực tiếp thực hiện kế hoạch bao vây phong tỏa.
Mắc gì đối đầu cứng rắn?
Ép bọn họ khỏi cái mai rùa đó !
Hắn tin nhiều như cần ăn.
Thức ăn đảo nhiều như chẳng là cám dỗ lớn ?
Theo quan sát của , cấp độ dị năng của những cư trú bên trong khách sạn thấp, tùy tiện một chút là thể trấn áp .
“Cho các ngươi một cơ hội lập công chuộc tội. Lần mà còn hỏng...” Nhũ Dũng Nam lạnh. “Xưởng thức ăn chăn nuôi hiện đang thiếu thức ăn...”
Ba chữ lập tức khơi dậy nỗi sợ trong lòng , ai cũng rùng .
“Không, , , thể hỏng nữa, xin đại ca cho chúng thêm một cơ hội.”
“Lần chúng nhất định sẽ ...”
“Nhiệm vụ đơn giản. Các ngươi dẫn thủy triều tang thi qua đó ? Bao vây khách sạn , canh giữ cho . Chỉ cần thấy từ bên trong là lập tức tay. Bắt sống thì nhất, thì g.i.ế.c luôn.”
“Nhớ mang xác về, hiểu ?”