Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 209: "Bóng đèn" tăng cường
Cập nhật lúc: 2025-11-15 16:43:16
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khê Tri khuỵu chân, cơ thể mất thăng bằng nghiêng sang một bên, những chiếc xẻng vai rơi xuống đất loảng xoảng.
“Khụ khụ, ơn ném đồ qua thì một tiếng ?”
Hắn kiệt sức trượt dọc theo tấm chắn phòng hộ xuống. Ánh mắt Hạ Ngôn xen lẫn bất lực và phẫn nộ, ý cô quản lý nhân viên cho , thể hại như .
Hạ Ngôn về phía Trực Cương và Gấu Gấu.
Trực Cương mặt đổi sắc nhặt xẻng.
Gấu Gấu thì lặng lẽ dịch phía cô, ngón tay móc móc, ánh mắt đảo loạn dám thẳng, rõ ràng là chột . Hạ Ngôn đột nhiên thấy buồn .
Cô hiểu ngay chuyện gì đang xảy , chỉ ngờ Gấu Gấu còn chút thông minh vặt như .
Cô vỗ vai Gấu Gấu, bảo nó lấy nước, còn thì đến bên cạnh Khê Tri. Quan sát sơ qua, ngoài mấy vết xanh tím mặt thì vết thương ngoài nào.
Cơ thể Khê Tri dần trở nên cứng đờ khi cô đến gần. Hai tay buông thõng bên hông giữ nguyên trạng thái tự nhiên. Hắn cảm thấy ánh mắt Hạ Ngôn đang di chuyển mặt , trong lòng như dung nham sôi sục sắp phun trào.
“Anh cảm thấy cơ thể chỗ nào thoải mái ?” Hạ Ngôn hỏi.
Khê Tri như thấy âm thanh chói tai, gân xanh cổ nổi lên, mặt đỏ bừng trong nháy mắt.
Giọng như ép từ kẽ răng: “Không .”
Nói xong, lập tức dịch sang phía đối diện Hạ Ngôn, cố nở một nụ giả tạo đến mức thể giả hơn.
Hạ Ngôn khựng một chút, cảm nhận sự bài xích của .
Cô suy nghĩ giây lát, nhớ đến ánh mắt chán ghét mà thường lộ khi khác giới vô tình gần, liền mỉm .
Cô dậy gọi Trực Cương : “Phiền giúp kiểm tra xem vết thương ngoài nào . Nếu cần t.h.u.ố.c mỡ thì đến tìm .”
Khê Tri thở phào nhẹ nhõm. Hắn chủ động nắm lấy bàn tay Trực Cương đưa để mượn lực dậy, về phía ngược với đám đông.
Gấu Gấu đẩy một xe nước đến. Hạ Ngôn lấy hai chai ném cho Trực Cương, ném thêm một gói khăn ướt y tế, đó dẫn Gấu Gấu về phía Tề Hoa và mấy .
Người và bạn bè của họ từ trong khách sạn lao . Thấy những đất đầy máu, họ kêu lên t.h.ả.m thiết khuỵu xuống, đ.á.n.h gọi thế nào cũng tỉnh. Cả đám run rẩy về phía Hạ Ngôn.
“Hạ, bà chủ Hạ, mau cứu con , gọi tỉnh .” Mẹ Tề lao tới túm chặt cánh tay cô.
“Anh vẫn tỉnh, bấm nhân trung cũng tỉnh.” Vương Tử Lệ lo đến toát mồ hôi.
“Đừng hoảng, xem .”
Hạ Ngôn nắm tay họ để trấn an, men theo lối nhỏ mà đám đông nhường , đến bên cạnh Tề Hoa và mấy .
Những đất đầy máu, mắt nhắm nghiền, trông như thương nặng. Bỏ qua ánh mắt đầy hy vọng của , Hạ Ngôn xuống, rút khăn ướt định lau mặt họ. cô do dự, vài giây thu tay về. Nếu vết thương hở thì thể dùng khăn ướt lau.
Cô đặt tay lên mũi đối phương kiểm tra, ngẩng đầu gọi Trực Cương đến.
Trực Cương nhanh chóng kiểm tra xong cho Khê Tri. Hắn , chỉ là nội thương khiến ho máu, chữa nên chỉ dặn nghỉ ngơi và giữ tâm trạng bình hòa. Sau đó lập tức chạy đến.
“Mọi đừng sợ. Quản lý Trực Cương đây từng thực tập trợ lý bác sĩ vài ngày, ít nhiều cũng hiểu chút về xử lý vết thương ngoài.” Hạ Ngôn dậy nhường chỗ. Một câu đơn giản khiến bình tĩnh trở .
Trực Cương đảo mắt quanh, giọng điệu nhàn nhạt: “Phiền đừng tụ tập ở đây, khí lưu thông.”
Anh xua bớt đám đông bắt đầu kiểm tra.
Anh chạm động mạch cảnh, điều chỉnh tư thế vài cho ngửa, kiểm tra khoang miệng để chắc chắn dị vật. Sau đó, tỉ mỉ sờ dọc tứ chi và ngực, xác định xương gãy mới dùng nước sạch rửa lớp m.á.u mặt, để lộ những vết xước nhẹ bên .
Mọi im phăng phắc, dám gây tiếng động. Họ chằm chằm biểu cảm của , sợ nhíu mày lộ vẻ tuyệt vọng.
Vài phút , Trực Cương dậy, về phía bố Tề Hoa đang lo lắng đến mức hai tay vô thức cọ ống quần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-209-bong-den-tang-cuong.html.]
“Anh . Một lát nữa sẽ tỉnh. Sau đó nghỉ ngơi cho , đừng vận động mạnh.”
Ánh sáng vui mừng bùng lên trong mắt bố Tề Hoa. Họ liên tục gật đầu: “Biết , cảm ơn quản lý Trực Cương.”
Những vị khách xung quanh cũng lộ vẻ vui mừng. May quá, .
Trực Cương đến bên cạnh tiếp theo để tiếp tục kiểm tra.
Khóe môi Vương Tử Lệ đang canh bên cạnh nhếch lên lập tức dịu xuống, ánh mắt chứa đầy lo lắng.
Bên , bố Tề nửa quỳ xuống, gọi hàng xóm quen thuộc đến giúp đưa con trai phía chuẩn cõng về.
Tề Hoa cao gần mét tám lăm, lúc lưng bố chân vẫn chạm đất, bất tiện. Lúc , Gấu Gấu kéo đến một chiếc xe đẩy nhỏ.
“Khoan , thể kéo về.” Gấu Gấu vỗ chiếc thùng lớn chọn kỹ. “Cứ đặt ở đây.”
“Cái ...” Vẻ mặt bố Tề từ ngạc nhiên chuyển sang ơn. “Vậy phiền cửa hàng trưởng Gấu .”
Hai phối hợp đặt Tề Hoa xuống thùng. Hai chân dài của Tề Hoa bố Tề giữ , Gấu Gấu kéo ở phía , trông nhẹ nhàng.
“Anh cũng , chỉ trầy xước nhẹ, gì đáng ngại. Nghỉ ngơi vài ngày là .” Trực Cương rút một miếng khăn ướt y tế lau tay. Thấy chỉ Vương Tử Lệ là con gái, thêm: “Lát nữa đợi cửa hàng trưởng Gấu bảo nó giúp cô đưa về.”
Sau vài kiểm tra tương tự, ngoại trừ Diệp Kỳ Chính gãy xương cánh tay nhẹ, những khác đều , chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày. Tất nhiên những di chứng như chóng mặt, buồn nôn thì thể tránh.
Trong lúc Trực Cương bó bột cho cánh tay của Diệp Kỳ Chính, Bạch Tả và Bạch Hữu cách đó xa, một lời.
Dường như họ định lát nữa sẽ khiêng về phòng, cũng dường như chỉ là đang xem náo nhiệt.
Theo động tác chút lưu tình của Trực Cương, gương mặt Diệp Kỳ Chính tái nhợt, mồ hôi to như hạt đậu rịn trán, lông mi run rẩy. Rõ ràng là tỉnh nhưng chịu mở mắt.
Trong thời gian Trực Cương chữa trị cho họ, tấm chắn phòng hộ vẫn liên tục chịu sát thương từ đối phương.
Những loại dị năng mang màu sắc khác nổ tung đó, b.ắ.n gợn sóng tầng tầng lớp lớp. Tuy trông nhưng cũng che khuất tầm .
Hạ Ngôn đến bên cạnh tấm chắn, đưa tay ấn .
Tại vị trí lòng bàn tay cô xuất hiện một vòng sáng trong suốt, nuốt chửng những gợn sóng đủ màu. Tấm chắn phòng hộ dần trong suốt trở , và cuối cùng cô thể rõ tình hình bên ngoài.
Chỉ thấy năm chiếc xe bọc thép lớn hơn nhiều đang âm thầm đậu ở vòng ngoài nông trại.
Vài mặc đồ bảo hộ chuyên dụng cắm những miếng gương sáng lấp lánh xung quanh xe. Trong chớp mắt, những miếng gương kéo dài bao bọc bộ xe bọc thép.
Lúc đang là buổi tối, ánh sáng màu cam chiếu qua phản xạ lặp lặp , cường độ ánh sáng tăng mạnh như thể một chiếc bóng đèn khổng lồ tăng công suất. Nhìn một là thấy chói đến mức đau mắt.
Hạ Ngôn kích thích mạnh. Mí mắt mỏng manh như chẳng tác dụng, dù cô che tay mắt vẫn thấy một màu đỏ rực.
Cô hoảng hốt, nghĩ thầm đây mới là buổi tối, nếu là ban ngày chẳng trông như năm mặt trời mọc lên trong nông trại ?
“Hệ thống, mau ngăn chặn ô nhiễm ánh sáng, mắt mở .”
【Đã nhận】
【Tấm chắn phòng hộ vạn năng đang bật chức năng cách ly ánh sáng giả, sẽ tự động bật khi ô nhiễm ánh sáng đạt đến giá trị quy định】
Khi cảnh tượng mắt trở bình thường, cô bỏ tay xuống.
Quả nhiên chiếc “bóng đèn” đối diện mờ nhiều.
Cô thấy rõ, từ bên trong xe bọc thép bay mấy đàn ông cánh. Họ lượt túm lấy những mặc đồ bảo hộ bay về phía .
Trong tay họ là một sợi dây, cuối sợi dây là năm nam nữ treo lơ lửng trung, vô lực giãy giụa.