Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 207: Cất đi tính ham chơi
Cập nhật lúc: 2025-11-15 16:43:14
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gấu Gấu chắc chắn là tức giận nhất trong tất cả . Thành quả lao động vất vả suốt một đêm của nó phá hủy trong chớp mắt.
Nửa giờ , các vị khách ai nấy trong lòng mục tiêu, trong tay sức mạnh, hăng hái cuốc đất chỉ vì một viên tinh hạch nhỏ bé.
Nhặt thêm một viên tinh hạch là thể tiết kiệm một khoản chi tiêu mua quần áo.
Nếu vì những viên tinh hạch cách mười mét vỡ tan tành và thể vớt vát nữa, lẽ họ bỏ qua bất kỳ viên nào.
Bà chủ trong khu an uống ngắm cảnh, nó thì sức thể hiện mặt bà chủ.
Trực Cương bận rộn trong bếp món ngon, thứ hài hòa và trật tự ?
Bà chủ nghĩ , Gấu Gấu nghĩ , khách hàng cũng nghĩ .
Chỉ là nó thấy đường chân trời xa xôi xuất hiện hàng chục chiếc xe bọc thép và một đàn tang thi dày đặc.
Ba vạch đen như treo trán Gấu Gấu.
Lại nữa ?
Có để Gấu Gấu sống đây?
Cuốc đất gieo hạt ?
Lặp lặp hết đến khác?
“Họ đến , nhanh chạy khu an !” Bạch Tả và Bạch Hữu, hai đứa trẻ nhanh nhẹn mắt sáu hướng tai tám phương, phát hiện điều bất thường ngay lập tức. “Bố, , mau về thôi!” Tề Hoa nhặt tinh hạch lên, cau mày kéo nhà về.
“Trời ơi, chúng đến nữa, còn để sống đây.” Mẹ Tề đám đen kịt đó giận đến mức đập đùi liên tục. Một hai vẫn đủ, nhất định dồn họ chỗ c.h.ế.t mới chịu .
“Đừng nữa, mau theo con về .” Bố Tề lắc đầu.
“Ê, tang thi!” Kiều Chân đồng học sáng rực hai mắt.
“Mau thôi, đó là thủy triều tang thi đấy.” Cậu học sinh cùng tuổi sống cạnh cô thu ánh mắt về, cầm cái xẻng nhỏ lững thững về.
Một đám c.h.ử.i rủa chạy về, nhưng trong lòng họ hiểu rõ, một phần là liên quan đến những khách hàng mới đến, phần khác là sự ác ý trong tận thế vốn chẳng cần lý do.
Nhìn bà chủ Hạ vẫn điềm tĩnh ghế bập bênh uống , coi đối phương gì, lòng cũng bình tĩnh . Cũng thôi, dù thì họ cũng , khách sạn nghỉ dưỡng tuyệt đối an .
Nghĩ , họ còn lo lắng nữa. Trong tay lương thực, trong lòng hoảng sợ. Bạn xem, chẳng họ tự mang tinh hạch đến ?
Hạ Ngôn dậy, kiễng chân xa.
Một mảng đen kịt đang tiến đến, nóc xe đặt khẩu pháo đặc trưng.
Người đàn ông một mắt đó dai sức đến ? Bị nổ tung lên trời mà vẫn sống ? Ít nhất cũng chấn động não chứ, mà cách một ngày đến. Thật giống như một con gián thể đ.á.n.h bại.
Chẳng lẽ dị năng của là khả năng phục hồi cực mạnh? Nói đùa .
“Bà chủ, cần đào hố phản công ?” Gấu Gấu vác xẻng vai, nắm đ.ấ.m gấu siết chặt. Nó nghĩ thông suốt , kẻ địch nổ bằng đào, hố bằng hố địch.
“Có cách gì ?”
Gấu Gấu lắc đầu. “Xem phim truyền hình họ đều , đào chiến hào, đào địa đạo, đ.á.n.h cho kẻ địch kêu la om sòm.”
“Vậy thử xem.” Hạ Ngôn ủng hộ, biểu hiện cụ thể là gọi Trực Cương .
Đội mũ đầu bếp, thắt tạp dề ngang eo, Trực Cương cầm cây cán bột trong tay, ánh mắt đầy bàng hoàng. “Đào hố?”
Gấu Gấu thúc giục. “ , mau , tranh thủ khi chúng đến đào cái hố .” Nó rút cây cán bột trong tay Trực Cương, bằng cái xẻng, kéo chạy đến ngoài lối nông trại bắt đầu đào hố.
Sợ họ bận rộn xuể, Hạ Ngôn còn gọi các nhân viên khác đến giúp một tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-207-cat-di-tinh-ham-choi.html.]
Có hữu dụng tạm thời rõ, nhưng thôi thấy giống như đang chơi game, khá vui. Cô tìm thấy một loại cỏ ngụy trang trong trung tâm thương mại, đó mua thêm vài cái gai nhọn đất, giao cho Gấu Gấu bảo chúng đặt ở đáy hố.
Các vị khách ban đầu lầu theo dõi tình hình địch cũng đổ xô xuống lầu.
“Bà chủ Hạ, còn xẻng , chúng cũng đến giúp đào hố.”
“ , đông sức mạnh lớn, đào một cái hố thật dài cho chúng qua .”
“Cửa hàng trưởng Gấu, đưa xẻng cho , khỏe.”
“Chúng cũng thể giúp, đến lúc phản công .”
Đội của Tề Hoa, Trương Lỗi, Diệp Kỳ Chính, Kiều Chân và Khê Tri cùng những khách hàng mà cô quen thuộc đối diện, thần sắc trang trọng, cùng khách sạn đồng cam cộng khổ khiến Hạ Ngôn cảm thấy ấm lòng.
Thực cô chỉ thỏa mãn ý tưởng phần ngây thơ của Gấu Gấu, nhân tiện chơi một lát.
Cho dù đào hố, đối phương cũng thể tấn công khách sạn, nhưng ngờ …
“Chờ một chút, ngay.”
Hạ Ngôn thu tính ham chơi, đưa những chiếc xẻng mới mua qua.
Vì để bảo vệ khách sạn, ngôi nhà an duy nhất của họ, đều sẵn lòng cống hiến sức lực của . Ngay cả Bạch Tả và Bạch Hữu cũng đang dẫn một nhóm trẻ con rải đinh dài bãi cỏ. Không cần nghĩ cũng là do Hạ Ngôn đưa.
“Bà chủ Hạ, còn gai nhọn đất ?”
Diệp Kỳ Chính lau mồ hôi trán, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nguy hiểm đang dần tiếp cận ở phía xa. Tiếng rung động của mặt đất cũng ngày càng lớn.
Thời gian gấp gáp, họ tăng tốc. Cậu thắc mắc vì bọn họ luôn đến buổi tối, chẳng lẽ ban ngày thời gian. Cậu lẩm bẩm, thật sự hiểu hành vi của đối phương. Nhà ai đ.á.n.h ban đêm.
Hạ Ngôn mua thêm 20 cái gai nhọn đất, 30 mảnh cỏ ngụy trang.
Cỏ ngụy trang ngay khi chạm đất liền tự động điều chỉnh màu sắc cho đến khi hòa một với môi trường xung quanh.
Nếu bò xuống mà cố gắng kỹ, bất cứ ai cũng thể nhận . Hạ Ngôn lùi một bước, may mắn là Gấu Gấu đào hố ở ngoài nông trại, nếu lá cỏ ngụy trang sẽ biến thành màu nâu đen lắc lư theo gió.
Tề Hoa, Vương Nhất và Khê Tri, mấy đàn ông ngẩng đầu lên, chiếc xẻng trong tay vung lên vù vù, từng nắm đất tươi tung .
Trương Cường và Gấu Gấu nhanh chóng chuyển đất, lấp những cái hố trong nông trại. Kiều Chân và Vương Tuyết Vi theo đặt gai nhọn.
Hạ Ngôn và Kiều Chân trải cỏ ngụy trang. Bạch Tả và Bạch Hữu rải đinh dài xung quanh.
Chỉ cần đối phương dám xuống xe hoặc lái xe trực tiếp đến, đảm bảo họ sẽ kẹt ở miệng hố . Chân bước xuống sẽ đầy gai nhọn. Bất kể đến bằng cách nào, khi về cũng mang theo chút màu sắc.
Ban đầu Hạ Ngôn chỉ ôm tâm lý dỗ Gấu Gấu chơi, nhưng một loạt thao tác , cô cảm thấy kích động. Không chỉ cô, ngay cả Khê Tri, gần đây luôn giả vờ tàng hình, cũng nhếch mép .
Thực đều rõ, trong tận thế dị năng bay khắp trời, chút sát thương thật sự đáng kể. khi tất cả đồng lòng một việc để bảo vệ ngôi nhà, sự ngăn cách vốn mơ hồ phá vỡ. Trái tim bao giờ thống nhất đến . Cùng vượt qua hoạn nạn, thật là ba từ tuyệt vời.
“Như là .” Tề Hoa vỗ tay, hỏi Hạ Ngôn còn chuẩn gì khác .
Hạ Ngôn về phía Gấu Gấu. Gấu Gấu mở to mắt nhớ tình tiết phim truyền hình, nửa ngày lắc đầu. “Hết .” Phim truyền hình chỉ diễn đến đây, đoạn là lúc nhân vật chính Đại Uy Thiên Long xuất hiện. Nó liếc bà chủ, cô chắc chắn thể hô lên câu đó.
“Mọi mau về thôi, cẩn thận chân.” Hạ Ngôn vẫy tay với các vị khách ở vòng ngoài, thu những chiếc đinh dài còn sót do Bạch Tả đưa ô hệ thống.
Ngước bầu trời, lúc chân trời phủ đầy ráng chiều, một mảng ánh sáng màu cam.
Hạ Ngôn ngẩng đầu , thấy rõ chiếc xe bọc thép siêu lớn ở đằng xa đang lao nhanh đến.
Chỉ là phía xe dường như đang kéo theo vật sống nào đó. Không theo kịp tốc độ xe nên kéo lê ở đuôi xe, khiến đàn tang thi ngừng nổi điên.
Hạ Ngôn nheo mắt . Đó là cái gì?